古诗词

菩萨蛮·其一癸巳自豫章檄归

赵师侠

扁舟又向萧滩去。biǎn zhōu yòu xiàng xiāo tān qù。
危樯却系江头树。wēi qiáng què xì jiāng tóu shù。
风送雨声来。fēng sòng yǔ shēng lái。
凉生真快哉。liáng shēng zhēn kuài zāi。
电光云际掣。diàn guāng yún jì chè。
白浪天相接。bái làng tiān xiāng jiē。
不用怯风波。bù yòng qiè fēng bō。
风波平地多。fēng bō píng dì duō。

赵师侠

赵师侠(生卒年不详)一名师使,字介之,号坦庵,太祖子燕王赵德昭七世孙,居于新淦(今江西新干)。淳熙二年(1175)进士。十五年为江华郡丞。饶宗颐《词籍考》卷四:“其跋孟元老《梦华录》云:”余侍先大父,亲承謦咳,校之此录,多有合者,今甲子一周,故老沦没,因镌木以广之。淳熙丁未(1187)十月,浚仪赵师侠介之书于坦庵。‘似师侠生于建炎元年(1127)以前。集中有重明节词,则当光宗以九月四日为重明节之世。所署最后年干为乙巳,则宁宗庆元三年(1197)也。有《坦庵长短句》一卷。 赵师侠的作品>>

猜您喜欢

贺圣朝·和宗之梅

赵师侠

千林脱落群芳息。qiān lín tuō luò qún fāng xī。
有一枝先白。yǒu yī zhī xiān bái。
孤标疏影压花丛,更清香堪惜。gū biāo shū yǐng yā huā cóng,gèng qīng xiāng kān xī。
吟情无尽,赏音未已,早纷纷藉藉。yín qíng wú jǐn,shǎng yīn wèi yǐ,zǎo fēn fēn jí jí。
想贪结子去调羹,任叫云横笛。xiǎng tān jié zi qù diào gēng,rèn jiào yún héng dí。

阮郎归·其二单叶荼

赵师侠

纤枝延蔓走青虬。xiān zhī yán màn zǒu qīng qiú。
风清体更柔。fēng qīng tǐ gèng róu。
故绕檀蕊着花稠。gù rào tán ruǐ zhe huā chóu。
疏疏如缀旒。shū shū rú zhuì liú。
琼作靥,玉成裘。qióng zuò yè,yù chéng qiú。
玫瑰应辈流。méi guī yīng bèi liú。
惜香愁怕罥搔头。xī xiāng chóu pà juàn sāo tóu。
宁随□事休。níng suí shì xiū。

忆秦娥·和刘希宋

赵师侠

伤离索。shāng lí suǒ。
不堪凉月穿珠箔。bù kān liáng yuè chuān zhū bó。
穿珠箔。chuān zhū bó。
料应别后,粉销琼削。liào yīng bié hòu,fěn xiāo qióng xuē。
无聊倚遍西楼角。wú liáo yǐ biàn xī lóu jiǎo。
枝头几误惊飞鹊。zhī tóu jǐ wù jīng fēi què。
惊飞鹊。jīng fēi què。
先来憔悴,更逢摇落。xiān lái qiáo cuì,gèng féng yáo luò。

阮郎归·其三

赵师侠

杜鹃花发映山红。dù juān huā fā yìng shān hóng。
韶光觉正浓。sháo guāng jué zhèng nóng。
水流红紫各西东。shuǐ liú hóng zǐ gè xī dōng。
绿肥春已空。lǜ féi chūn yǐ kōng。
闲戏蝶,懒游蜂。xián xì dié,lǎn yóu fēng。
破除花影重。pò chú huā yǐng zhòng。
问春何事不从容。wèn chūn hé shì bù cóng róng。
忧愁风雨中。yōu chóu fēng yǔ zhōng。

踏莎行

赵师侠

白雪开残,红云吹尽。bái xuě kāi cán,hóng yún chuī jǐn。
园林新绿迷芳径。yuán lín xīn lǜ mí fāng jìng。
榆钱不解青春,随风乱点苍苔晕。yú qián bù jiě qīng chūn,suí fēng luàn diǎn cāng tái yūn。
紫燕飞忙,黄鹂声嫩。zǐ yàn fēi máng,huáng lí shēng nèn。
日长烟暖游蜂困。rì zhǎng yān nuǎn yóu fēng kùn。
凭高念远思无穷,那堪宿酒厌厌病。píng gāo niàn yuǎn sī wú qióng,nà kān sù jiǔ yàn yàn bìng。

踏莎行

赵师侠

万事随缘,一身须正。wàn shì suí yuán,yī shēn xū zhèng。
功名富贵皆前定。gōng míng fù guì jiē qián dìng。
多图广计要争强,如何人力将天胜。duō tú guǎng jì yào zhēng qiáng,rú hé rén lì jiāng tiān shèng。
枉费机谋,徒劳奔竞。wǎng fèi jī móu,tú láo bēn jìng。
到头毕竟由他命。dào tóu bì jìng yóu tā mìng。
安时处顺得心闲,饥餐困寝亏贤甚。ān shí chù shùn dé xīn xián,jī cān kùn qǐn kuī xián shén。

武陵春·其一和王叔度桃花

赵师侠

一阵晓风花信早,先到小桃枝。yī zhèn xiǎo fēng huā xìn zǎo,xiān dào xiǎo táo zhī。
冉冉红云映翠微。rǎn rǎn hóng yún yìng cuì wēi。
开宴忆瑶池。kāi yàn yì yáo chí。
零乱分飞贪结子,芳径自成蹊。líng luàn fēn fēi tān jié zi,fāng jìng zì chéng qī。
消得刘郎去路迷。xiāo dé liú láng qù lù mí。
肠断武陵溪。cháng duàn wǔ líng xī。

武陵春·其二信丰揖翠阁

赵师侠

乍雨笼晴云不定,芳草绿纤柔。zhà yǔ lóng qíng yún bù dìng,fāng cǎo lǜ xiān róu。
燕语莺啼小院幽。yàn yǔ yīng tí xiǎo yuàn yōu。
春色二分休。chūn sè èr fēn xiū。
试凭危栏凝远目,山与水光浮。shì píng wēi lán níng yuǎn mù,shān yǔ shuǐ guāng fú。
滚滚闲愁逐水流。gǔn gǔn xián chóu zhú shuǐ liú。
流不尽、许多愁。liú bù jǐn xǔ duō chóu。

清平乐·其一萍乡必东馆

赵师侠

无风轻燕。wú fēng qīng yàn。
缭绕深深院。liáo rào shēn shēn yuàn。
昼永人闲帘不卷。zhòu yǒng rén xián lián bù juǎn。
时听莺簧巧啭。shí tīng yīng huáng qiǎo zhuàn。
清和天气阴阴。qīng hé tiān qì yīn yīn。
南风初奏薰琴。nán fēng chū zòu xūn qín。
唤起午窗新梦,愁添一掬归心。huàn qǐ wǔ chuāng xīn mèng,chóu tiān yī jū guī xīn。

清平乐·其二阳春亭

赵师侠

一宵风雨。yī xiāo fēng yǔ。
春与人俱去。chūn yǔ rén jù qù。
春解再来花作主。chūn jiě zài lái huā zuò zhǔ。
只有行人无据。zhǐ yǒu xíng rén wú jù。
殷勤满酌离觞。yīn qín mǎn zhuó lí shāng。
阳关唱起愁肠。yáng guān chàng qǐ chóu cháng。
苦恨无情杜宇,声声叫断斜阳。kǔ hèn wú qíng dù yǔ,shēng shēng jiào duàn xié yáng。

清平乐·其三迎春花一名金腰带

赵师侠

纤秾娇小。xiān nóng jiāo xiǎo。
也解争春早。yě jiě zhēng chūn zǎo。
占得中央颜色好。zhàn dé zhōng yāng yán sè hǎo。
装点枝枝新巧。zhuāng diǎn zhī zhī xīn qiǎo。
东皇初到江城。dōng huáng chū dào jiāng chéng。
殷勤先去迎春。yīn qín xiān qù yíng chūn。
乞与黄金腰带,压持红紫纷纷。qǐ yǔ huáng jīn yāo dài,yā chí hóng zǐ fēn fēn。

鹊桥仙·其一归舟过六和塔

赵师侠

风波平地,尘埃扑面,总是争名竞利。fēng bō píng dì,chén āi pū miàn,zǒng shì zhēng míng jìng lì。
悟时不必苦贪图,但言任、流行坎止。wù shí bù bì kǔ tān tú,dàn yán rèn liú xíng kǎn zhǐ。
忽来忽去,何荣何辱,天也知人深意。hū lái hū qù,hé róng hé rǔ,tiān yě zhī rén shēn yì。
一帆风送过桐江,喜跳出、琉璃井里。yī fān fēng sòng guò tóng jiāng,xǐ tiào chū liú lí jǐng lǐ。

鹊桥仙·其二安仁道中雪

赵师侠

同云幂幂,狂风浩浩,激就六花飞下。tóng yún mì mì,kuáng fēng hào hào,jī jiù liù huā fēi xià。
山川满目白模糊,更茅舍、溪桥潇洒。shān chuān mǎn mù bái mó hú,gèng máo shě xī qiáo xiāo sǎ。
玉田银界,瑶林琼树,光映乾坤不夜。yù tián yín jiè,yáo lín qióng shù,guāng yìng qián kūn bù yè。
行人不为旅人忙,怎解识、天然图画。xíng rén bù wèi lǚ rén máng,zěn jiě shí tiān rán tú huà。

鹊桥仙·其三同敖国华饮,闻啼鹃,即席作

赵师侠

春光已暮,花残叶密,更值无情风雨。chūn guāng yǐ mù,huā cán yè mì,gèng zhí wú qíng fēng yǔ。
斜阳芳树翠烟中,又听得、声声杜宇。xié yáng fāng shù cuì yān zhōng,yòu tīng dé shēng shēng dù yǔ。
血流无用,离魂空断,只挠凄凉为旅。xuè liú wú yòng,lí hún kōng duàn,zhǐ náo qī liáng wèi lǚ。
在家谁道不如归,你何似、随春归去。zài jiā shuí dào bù rú guī,nǐ hé shì suí chūn guī qù。

鹊桥仙·其四丁巳七夕

赵师侠

明河风细,鹊桥云淡,秋入庭梧先坠。míng hé fēng xì,què qiáo yún dàn,qiū rù tíng wú xiān zhuì。
摩孩罗荷叶伞儿轻,总排列、双双对对。mó hái luó hé yè sǎn ér qīng,zǒng pái liè shuāng shuāng duì duì。
花瓜应节、蛛丝卜巧,望月穿针楼外。huā guā yīng jié zhū sī bo qiǎo,wàng yuè chuān zhēn lóu wài。
不知谁见女牛忙,谩多少、人间欢会。bù zhī shuí jiàn nǚ niú máng,mán duō shǎo rén jiān huān huì。