古诗词

生查子·其三

赵师侠

庭虚任雀喧,院静无人到。tíng xū rèn què xuān,yuàn jìng wú rén dào。
回首十年非,赖得知几早。huí shǒu shí nián fēi,lài dé zhī jǐ zǎo。
心随香篆销,意与梅花好。xīn suí xiāng zhuàn xiāo,yì yǔ méi huā hǎo。
万事转头空,一笑吾身老。wàn shì zhuǎn tóu kōng,yī xiào wú shēn lǎo。

赵师侠

赵师侠(生卒年不详)一名师使,字介之,号坦庵,太祖子燕王赵德昭七世孙,居于新淦(今江西新干)。淳熙二年(1175)进士。十五年为江华郡丞。饶宗颐《词籍考》卷四:“其跋孟元老《梦华录》云:”余侍先大父,亲承謦咳,校之此录,多有合者,今甲子一周,故老沦没,因镌木以广之。淳熙丁未(1187)十月,浚仪赵师侠介之书于坦庵。‘似师侠生于建炎元年(1127)以前。集中有重明节词,则当光宗以九月四日为重明节之世。所署最后年干为乙巳,则宁宗庆元三年(1197)也。有《坦庵长短句》一卷。 赵师侠的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·其四用三谢诗“故人心尚远,故心人不见”之句

赵师侠

故人心尚如天远。gù rén xīn shàng rú tiān yuǎn。
故心人更何由见。gù xīn rén gèng hé yóu jiàn。
肠断楚江头。cháng duàn chǔ jiāng tóu。
泪和江水流。lèi hé jiāng shuǐ liú。
江流空滚滚。jiāng liú kōng gǔn gǔn。
泪尽情无尽。lèi jǐn qíng wú jǐn。
不怨薄情人。bù yuàn báo qíng rén。
人情逐处新。rén qíng zhú chù xīn。

菩萨蛮·其五瑞荫秋望

赵师侠

小春爱日融融暖。xiǎo chūn ài rì róng róng nuǎn。
危亭望处晴岚满。wēi tíng wàng chù qíng lán mǎn。
江静绿回环。jiāng jìng lǜ huí huán。
横陈无际山。héng chén wú jì shān。
清霜欺远树。qīng shuāng qī yuǎn shù。
黄叶风扶去。huáng yè fēng fú qù。
试探岭头梅。shì tàn lǐng tóu méi。
点红开未开。diǎn hóng kāi wèi kāi。

菩萨蛮·其六可人梅轴

赵师侠

琼英为惜轻飞去。qióng yīng wèi xī qīng fēi qù。
可人妙笔移缣素。kě rén miào bǐ yí jiān sù。
潇洒向南枝。xiāo sǎ xiàng nán zhī。
永无开谢时。yǒng wú kāi xiè shí。
闺房难并秀。guī fáng nán bìng xiù。
自是春风手。zì shì chūn fēng shǒu。
何必问逃禅。hé bì wèn táo chán。
人间水墨仙。rén jiān shuǐ mò xiān。

菩萨蛮·其七韵胜竹屏

赵师侠

多情可是怜高节。duō qíng kě shì lián gāo jié。
濡毫幻出真清绝。rú háo huàn chū zhēn qīng jué。
雨叶共风枝。yǔ yè gòng fēng zhī。
天寒人倚时。tiān hán rén yǐ shí。
萧萧襟韵胜。xiāo xiāo jīn yùn shèng。
堪与梅兄并。kān yǔ méi xiōng bìng。
不用翠成林。bù yòng cuì chéng lín。
坡仙曾赏音。pō xiān céng shǎng yīn。

菩萨蛮·其八玉山道中

赵师侠

霜风落木千山远。shuāng fēng luò mù qiān shān yuǎn。
护霜云散晴曦暖。hù shuāng yún sàn qíng xī nuǎn。
潇洒小旗亭。xiāo sǎ xiǎo qí tíng。
山花照眼明。shān huā zhào yǎn míng。
粉妆匀未了。fěn zhuāng yún wèi le。
一捻春风小。yī niǎn chūn fēng xiǎo。
把酒恨匆匆。bǎ jiǔ hèn cōng cōng。
深情妩媚中。shēn qíng wǔ mèi zhōng。

菩萨蛮·其九梅林渡寄兴伯

赵师侠

行舟荡漾鸣双桨。xíng zhōu dàng yàng míng shuāng jiǎng。
江流为我添新涨。jiāng liú wèi wǒ tiān xīn zhǎng。
指顾隔汀洲。zhǐ gù gé tīng zhōu。
人归心尚留。rén guī xīn shàng liú。
阳关三叠举。yáng guān sān dié jǔ。
怨柳离情苦。yuàn liǔ lí qíng kǔ。
何似莫来休。hé shì mò lái xiū。
不来无许愁。bù lái wú xǔ chóu。

菩萨蛮·其一永州故人亭和圣徒季行韵

赵师侠

故人话别情难已。gù rén huà bié qíng nán yǐ。
故人此别何时会。gù rén cǐ bié hé shí huì。
江上驻危亭。jiāng shàng zhù wēi tíng。
离怀牵故情。lí huái qiān gù qíng。
悠悠东去水。yōu yōu dōng qù shuǐ。
簇簇渔村市。cù cù yú cūn shì。
应记合江滨。yīng jì hé jiāng bīn。
潇湘别故人。xiāo xiāng bié gù rén。

菩萨蛮·其一十一春陵迎阳亭

赵师侠

西风又老潇湘树。xī fēng yòu lǎo xiāo xiāng shù。
翩翩黄叶辞枝去。piān piān huáng yè cí zhī qù。
斜日淡云笼。xié rì dàn yún lóng。
溪山烟霭中。xī shān yān ǎi zhōng。
危阑闲独倚。wēi lán xián dú yǐ。
縠浪连天际。hú làng lián tiān jì。
残角起江城。cán jiǎo qǐ jiāng chéng。
昼空征雁横。zhòu kōng zhēng yàn héng。

菩萨蛮·其一十二辛亥二月雪

赵师侠

东皇不受人间俗。dōng huáng bù shòu rén jiān sú。
为嫌花柳纷红绿。wèi xián huā liǔ fēn hóng lǜ。
特地閟春和。tè dì bì chūn hé。
连延雨雪多。lián yán yǔ xuě duō。
梅梢封玉蕊。méi shāo fēng yù ruǐ。
春半开犹未。chūn bàn kāi yóu wèi。
还恐怨韶华。hái kǒng yuàn sháo huá。
吹绵作柳花。chuī mián zuò liǔ huā。

菩萨蛮·其一十三鉴止莲花穿阑干开

赵师侠

水风叶底波光浅。shuǐ fēng yè dǐ bō guāng qiǎn。
亭亭翠盖红妆面。tíng tíng cuì gài hóng zhuāng miàn。
六月下塘春。liù yuè xià táng chūn。
平铺云锦屏。píng pù yún jǐn píng。
露凉轻点缀。lù liáng qīng diǎn zhuì。
绿映珍珠袂。lǜ yìng zhēn zhū mèi。
浑似太真妃。hún shì tài zhēn fēi。
倚阑娇困时。yǐ lán jiāo kùn shí。

醉蓬莱·重明节丙辰长汝

赵师侠

正金风零露,玉宇生凉,晚秋天气。zhèng jīn fēng líng lù,yù yǔ shēng liáng,wǎn qiū tiān qì。
华渚流虹,应生商佳瑞。huá zhǔ liú hóng,yīng shēng shāng jiā ruì。
电绕神枢,庆绵宗社,御宝图宸极。diàn rào shén shū,qìng mián zōng shè,yù bǎo tú chén jí。
脱屣尘凡,游心澹泊,逍遥物外。tuō xǐ chén fán,yóu xīn dàn pō,xiāo yáo wù wài。
圣子神孙,祖皇文母,上接三宫,下通五世。shèng zi shén sūn,zǔ huáng wén mǔ,shàng jiē sān gōng,xià tōng wǔ shì。
至盛难名,亘古今无比。zhì shèng nán míng,gèn gǔ jīn wú bǐ。
诞节重明,燕乐和气,动普天均被。dàn jié zhòng míng,yàn lè hé qì,dòng pǔ tiān jūn bèi。
寿祝南山,尊倾北海,臣邻欢醉。shòu zhù nán shān,zūn qīng běi hǎi,chén lín huān zuì。

好事近·其一垂丝海棠

赵师侠

红杏已香残,唯有海棠堪惜。hóng xìng yǐ xiāng cán,wéi yǒu hǎi táng kān xī。
天气着花如酒,醉娇红无力。tiān qì zhe huā rú jiǔ,zuì jiāo hóng wú lì。
娉娉袅袅倚东风,柔媚忍轻摘。pīng pīng niǎo niǎo yǐ dōng fēng,róu mèi rěn qīng zhāi。
凭仗暮寒要住,赛锦川春色。píng zhàng mù hán yào zhù,sài jǐn chuān chūn sè。

汉宫春·壬子莆中鹿鸣宴

赵师侠

丹诏天飞,见皇家愿治,侧席英才。dān zhào tiān fēi,jiàn huáng jiā yuàn zhì,cè xí yīng cái。
鸿儒抱负素蕴,壮志兴怀。hóng rú bào fù sù yùn,zhuàng zhì xīng huái。
文场战胜,便从此、脱迹蒿莱。wén chǎng zhàn shèng,biàn cóng cǐ tuō jì hāo lái。
人共羡,鹿鸣劝驾,还因计吏偕来。rén gòng xiàn,lù míng quàn jià,hái yīn jì lì xié lái。
先春占早争开。xiān chūn zhàn zǎo zhēng kāi。
是人间第一,唯有江梅。shì rén jiān dì yī,wéi yǒu jiāng méi。
莆中旧传盛事,六亚三魁。pú zhōng jiù chuán shèng shì,liù yà sān kuí。
桃花浪暖,更平地、听一声雷。táo huā làng nuǎn,gèng píng dì tīng yī shēng léi。
蓝绶袅,芦鞭骏马,长安走遍天街。lán shòu niǎo,lú biān jùn mǎ,zhǎng ān zǒu biàn tiān jiē。

好事近·其二癸巳催妆

赵师侠

云度鹊成桥,青翼已传消息。yún dù què chéng qiáo,qīng yì yǐ chuán xiāo xī。
彩仗蕊宫初下,应人间佳夕。cǎi zhàng ruǐ gōng chū xià,yīng rén jiān jiā xī。
龙烟缥缈散妆楼,香雾拥瑶席。lóng yān piāo miǎo sàn zhuāng lóu,xiāng wù yōng yáo xí。
准拟洞房披扇,看仙家春色。zhǔn nǐ dòng fáng pī shàn,kàn xiān jiā chūn sè。

厅前柳·其一

赵师侠

晚秋天。wǎn qiū tiān。
过暮雨,云容敛,月澄鲜。guò mù yǔ,yún róng liǎn,yuè chéng xiān。
正风露凄清处,砌蛩喧。zhèng fēng lù qī qīng chù,qì qióng xuān。
更黄蝶。gèng huáng dié。
舞翩翩。wǔ piān piān。
念故里、千山云水隔,被名缰利锁萦牵。niàn gù lǐ qiān shān yún shuǐ gé,bèi míng jiāng lì suǒ yíng qiān。
莫作悲秋意,对尊前。mò zuò bēi qiū yì,duì zūn qián。
且同乐。qiě tóng lè。
太平年。tài píng nián。
1371234567»