古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽事

陆游

老境俗缘减,闲居幽事多。lǎo jìng sú yuán jiǎn,xián jū yōu shì duō。
去沙通断涧,插援护新荷。qù shā tōng duàn jiàn,chā yuán hù xīn hé。
棋罢看山卧,钓归摇楫歌。qí bà kàn shān wò,diào guī yáo jí gē。
馀年端有几,风月且婆娑。yú nián duān yǒu jǐ,fēng yuè qiě pó suō。

暮归舟中二首

陆游

五月未剧暑,暮从城市还。wǔ yuè wèi jù shǔ,mù cóng chéng shì hái。
断虹低饮涧,落日远衔山。duàn hóng dī yǐn jiàn,luò rì yuǎn xián shān。
蟹舍丛芦外,菱舟薄霭间。xiè shě cóng lú wài,líng zhōu báo ǎi jiān。
诗情终草草,虚遣鬓毛斑。shī qíng zhōng cǎo cǎo,xū qiǎn bìn máo bān。

暮归舟中二首

陆游

湖水绿可爱,弄桡冲夕霏。hú shuǐ lǜ kě ài,nòng ráo chōng xī fēi。
林昏渔火壮,山转寺钟微。lín hūn yú huǒ zhuàng,shān zhuǎn sì zhōng wēi。
老叹世情恶,穷知心事违。lǎo tàn shì qíng è,qióng zhī xīn shì wéi。
回头语孤鹤,伴我莫先飞。huí tóu yǔ gū hè,bàn wǒ mò xiān fēi。

小立

陆游

旷怀尘事外,小立绿阴间。kuàng huái chén shì wài,xiǎo lì lǜ yīn jiān。
举世皆嫌拙,平生剩得闲。jǔ shì jiē xián zhuō,píng shēng shèng dé xián。
江郊云易暗,旱岁雨终悭。jiāng jiāo yún yì àn,hàn suì yǔ zhōng qiān。
欲醉尊无酒,悠然对暮山。yù zuì zūn wú jiǔ,yōu rán duì mù shān。

徙倚

陆游

渔扉夕不掩,徙倚欲三更。yú fēi xī bù yǎn,xǐ yǐ yù sān gèng。
月正树无影,露浓荷有声。yuè zhèng shù wú yǐng,lù nóng hé yǒu shēng。
峥嵘岁将晚,悄怆恨难平。zhēng róng suì jiāng wǎn,qiāo chuàng hèn nán píng。
坐念中原没,男儿恐浪生。zuò niàn zhōng yuán méi,nán ér kǒng làng shēng。

居山

陆游

涉世缘虽薄,居山味自长。shè shì yuán suī báo,jū shān wèi zì zhǎng。
穿云双履湿,洗药一溪香。chuān yún shuāng lǚ shī,xǐ yào yī xī xiāng。
有酒作脸缬,无愁供鬓霜。yǒu jiǔ zuò liǎn xié,wú chóu gōng bìn shuāng。
辽天渺归鹤,千载付茫茫。liáo tiān miǎo guī hè,qiān zài fù máng máng。

邻曲小饮

陆游

早稻喜登场,相呼集野堂。zǎo dào xǐ dēng chǎng,xiāng hū jí yě táng。
迎霜新兔美,近社浊醪香。yíng shuāng xīn tù měi,jìn shè zhuó láo xiāng。
茆屋滴残雨,竹篱围夕阳。máo wū dī cán yǔ,zhú lí wéi xī yáng。
新丰不须作,真个是吾乡。xīn fēng bù xū zuò,zhēn gè shì wú xiāng。

晚霁二首

陆游

雨断檐馀滴,云疏日漏明。yǔ duàn yán yú dī,yún shū rì lòu míng。
人其如积潦,天自活疲氓。rén qí rú jī lǎo,tiān zì huó pí máng。
溪碓舂香稻,霜丛剪绿橙。xī duì chōng xiāng dào,shuāng cóng jiǎn lǜ chéng。
书生久愁卧,作意赋新晴。shū shēng jiǔ chóu wò,zuò yì fù xīn qíng。

晚霁二首

陆游

涨水返旧壑,浮云归故山。zhǎng shuǐ fǎn jiù hè,fú yún guī gù shān。
园丁艺蔬去,邻妇赁舂还。yuán dīng yì shū qù,lín fù lìn chōng hái。
乔木苍烟外,孤村落照间。qiáo mù cāng yān wài,gū cūn luò zhào jiān。
莫嫌樽酒薄,且用破愁颜。mò xián zūn jiǔ báo,qiě yòng pò chóu yán。

衰病有感三首

陆游

衰与病相乘,山房冷欲冰。shuāi yǔ bìng xiāng chéng,shān fáng lěng yù bīng。
在家元是客,有发亦如僧。zài jiā yuán shì kè,yǒu fā yì rú sēng。
愁绝穷秋雨,情亲独夜灯。chóu jué qióng qiū yǔ,qíng qīn dú yè dēng。
西邻有甘井,聊得曲吾肱。xī lín yǒu gān jǐng,liáo dé qū wú gōng。

衰病有感三首

陆游

倦枕先鸡觉,寒汀伴雁孤。juàn zhěn xiān jī jué,hán tīng bàn yàn gū。
寂寥谁省录,衰疾且枝梧。jì liáo shuí shěng lù,shuāi jí qiě zhī wú。
鹤骨秋添瘦,龟肠夜自呼。hè gǔ qiū tiān shòu,guī cháng yè zì hū。
盖棺吾事定,未敢泣穷途。gài guān wú shì dìng,wèi gǎn qì qióng tú。

衰病有感三首

陆游

羁宦一周星,归如化鹤丁。jī huàn yī zhōu xīng,guī rú huà hè dīng。
灰心成寂寂,霜鬓失青青。huī xīn chéng jì jì,shuāng bìn shī qīng qīng。
小智空自贵,大愚元不灵。xiǎo zhì kōng zì guì,dà yú yuán bù líng。
客来应绝倒,扶病讲丹经。kè lái yīng jué dào,fú bìng jiǎng dān jīng。

野步书触目

陆游

村落初过雨,园林殊未霜。cūn luò chū guò yǔ,yuán lín shū wèi shuāng。
幽花杂红碧,野橘半青黄。yōu huā zá hóng bì,yě jú bàn qīng huáng。
飞鹭横秋浦,啼鸦满夕阳。fēi lù héng qiū pǔ,tí yā mǎn xī yáng。
最怜山脚水,撩乱入陂塘。zuì lián shān jiǎo shuǐ,liāo luàn rù bēi táng。

过邻家

陆游

今日病良已,筇枝发兴新。jīn rì bìng liáng yǐ,qióng zhī fā xīng xīn。
高居遗世事,一笑过吾邻。gāo jū yí shì shì,yī xiào guò wú lín。
夕照明丹叶,秋风老白蘋。xī zhào míng dān yè,qiū fēng lǎo bái píng。
素衣虽化尽,不为犯京尘。sù yī suī huà jǐn,bù wèi fàn jīng chén。

村舍

陆游

空谷人稀到,新寒病顿轻。kōng gǔ rén xī dào,xīn hán bìng dùn qīng。
晨霜催小猎,宿雨润新耕。chén shuāng cuī xiǎo liè,sù yǔ rùn xīn gēng。
草莽秦驰道,云烟越故城。cǎo mǎng qín chí dào,yún yān yuè gù chéng。
千年不磨灭,惟有暮山横。qiān nián bù mó miè,wéi yǒu mù shān héng。