古诗词

丈人观

陆游

黄金篆书扁朱门,夹道巨竹屯苍云。huáng jīn zhuàn shū biǎn zhū mén,jiā dào jù zhú tún cāng yún。
崖岭划若天地分,千柱耽耽压其垠。yá lǐng huà ruò tiān dì fēn,qiān zhù dān dān yā qí yín。
缨冠肃谒丈人君,广殿空庭吹宝熏。yīng guān sù yè zhàng rén jūn,guǎng diàn kōng tíng chuī bǎo xūn。
摩挲画墙手为皲,异哉山巙与土羵。mó sā huà qiáng shǒu wèi jūn,yì zāi shān kuí yǔ tǔ fén。
物怪齾齾冠丘坟,仙人佩玉杂帨帉。wù guài yà yà guān qiū fén,xiān rén pèi yù zá shuì fēn。
手整貂冠最不群,欲去不忍恨日曛。shǒu zhěng diāo guān zuì bù qún,yù qù bù rěn hèn rì xūn。
道翁采药昼夜勤,松根茯苓获兼斤。dào wēng cǎi yào zhòu yè qín,sōng gēn fú líng huò jiān jīn。
人芝植立彊骨觔,狗杞群吠声狺狺。rén zhī zhí lì jiàng gǔ jīn,gǒu qǐ qún fèi shēng yín yín。
山炉小甑吹幽芬,朱颜不饮常自醺。shān lú xiǎo zèng chuī yōu fēn,zhū yán bù yǐn cháng zì xūn。
我亦宿诵五千文,一念之差堕世纷。wǒ yì sù sòng wǔ qiān wén,yī niàn zhī chà duò shì fēn。
逝将从翁走如麋,隐书秘诀何由闻。shì jiāng cóng wēng zǒu rú mí,yǐn shū mì jué hé yóu wén。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

予初仕为宁德县主簿而朱孝闻景参作尉情好甚笃后十馀年景参下世今又几四十年忽梦见之若平生觉而感叹不已

陆游

白鹤峰前试吏时,尉曹诗酒乐新知。bái hè fēng qián shì lì shí,wèi cáo shī jiǔ lè xīn zhī。
伤心忽入西窗梦,同在峬村折荔枝。shāng xīn hū rù xī chuāng mèng,tóng zài bū cūn zhé lì zhī。

示小厮二首

陆游

偷闲打睡汝何尤,骂詈榜笞我所羞。tōu xián dǎ shuì rǔ hé yóu,mà lì bǎng chī wǒ suǒ xiū。
但搢一鞭随小蹇,不妨村路共闲游。dàn jìn yī biān suí xiǎo jiǎn,bù fáng cūn lù gòng xián yóu。

示小厮二首

陆游

晨兴略整案头书,十日庭中始扫除。chén xīng lüè zhěng àn tóu shū,shí rì tíng zhōng shǐ sǎo chú。
未免丁宁惟一事,临池莫钓放生鱼。wèi miǎn dīng níng wéi yī shì,lín chí mò diào fàng shēng yú。

舟中作二首

陆游

籧篨作帆三版船,渔灯夜泊阊门边。qú chú zuò fān sān bǎn chuán,yú dēng yè pō chāng mén biān。
烟波四万八千顷,造物推排作水仙。yān bō sì wàn bā qiān qǐng,zào wù tuī pái zuò shuǐ xiān。

舟中作二首

陆游

山蔬药苗满箸香,超然下视太官羊。shān shū yào miáo mǎn zhù xiāng,chāo rán xià shì tài guān yáng。
更凭语与刘文叔,豆鬻从来味最长。gèng píng yǔ yǔ liú wén shū,dòu yù cóng lái wèi zuì zhǎng。

醉中录近诗因题卷后

陆游

鹅儿色浅酒醺人,鸡距锋圜笔绝伦。é ér sè qiǎn jiǔ xūn rén,jī jù fēng huán bǐ jué lún。
满引一杯书数纸,要知林下有闲身。mǎn yǐn yī bēi shū shù zhǐ,yào zhī lín xià yǒu xián shēn。

贫甚戏作绝句八首

陆游

俸禄无馀退即耕,市人指笑太清生。fèng lù wú yú tuì jí gēng,shì rén zhǐ xiào tài qīng shēng。
从今惜取青鞋底,只向云边水际行。cóng jīn xī qǔ qīng xié dǐ,zhǐ xiàng yún biān shuǐ jì xíng。

贫甚戏作绝句八首

陆游

处穷上策更谁如,日晏犹眠为腹虚。chù qióng shàng cè gèng shuí rú,rì yàn yóu mián wèi fù xū。
尚阙邻僧分供米,敢烦地主送园蔬。shàng quē lín sēng fēn gōng mǐ,gǎn fán dì zhǔ sòng yuán shū。

贫甚戏作绝句八首

陆游

贷米东村待不回,钵盂过午未曾开。dài mǐ dōng cūn dài bù huí,bō yú guò wǔ wèi céng kāi。
饥肠雷动寻常事,但误生台两鹊来。jī cháng léi dòng xún cháng shì,dàn wù shēng tái liǎng què lái。

贫甚戏作绝句八首

陆游

北斋孤坐破三更,庭户无人有月明。běi zhāi gū zuò pò sān gèng,tíng hù wú rén yǒu yuè míng。
数种裤襦秋未赎,羡他邻巷捣衣声。shù zhǒng kù rú qiū wèi shú,xiàn tā lín xiàng dǎo yī shēng。

贫甚戏作绝句八首

陆游

灶突无烟甑有尘,颓垣破屋越溪滨。zào tū wú yān zèng yǒu chén,tuí yuán pò wū yuè xī bīn。
老鳏狂怪谁嗔责,日日行歌独卖薪。lǎo guān kuáng guài shuí chēn zé,rì rì xíng gē dú mài xīn。

贫甚戏作绝句八首

陆游

行遍天涯等断蓬,作诗博得一生穷。xíng biàn tiān yá děng duàn péng,zuò shī bó dé yī shēng qióng。
可怜老境萧萧梦,常在荒山破驿中。kě lián lǎo jìng xiāo xiāo mèng,cháng zài huāng shān pò yì zhōng。

贫甚戏作绝句八首

陆游

读书但觉惭轮扁,补吏非能去箭张。dú shū dàn jué cán lún biǎn,bǔ lì fēi néng qù jiàn zhāng。
白发归为林下叟,固应饥不餍糟糠。bái fā guī wèi lín xià sǒu,gù yīng jī bù yàn zāo kāng。

贫甚戏作绝句八首

陆游

籴米归迟午未炊,家人窃闵乃翁饥。dí mǐ guī chí wǔ wèi chuī,jiā rén qiè mǐn nǎi wēng jī。
不知弄笔东窗下,正和渊明乞食诗。bù zhī nòng bǐ dōng chuāng xià,zhèng hé yuān míng qǐ shí shī。

秋思绝句六首

陆游

烟草茫茫楚泽秋,牧童吹笛唤归牛。yān cǎo máng máng chǔ zé qiū,mù tóng chuī dí huàn guī niú。
九衢不是风尘少,一点能来此地不。jiǔ qú bù shì fēng chén shǎo,yī diǎn néng lái cǐ dì bù。