古诗词

十月二十六日夜梦行南郑道中既觉恍然揽笔作此诗时且五鼓矣

陆游

孤云两角不可行,望云九井不可渡。gū yún liǎng jiǎo bù kě xíng,wàng yún jiǔ jǐng bù kě dù。
嶓冢之山高插天,汉水滔滔日东去。bō zhǒng zhī shān gāo chā tiān,hàn shuǐ tāo tāo rì dōng qù。
高皇试剑石为分,草没苔封犹故处。gāo huáng shì jiàn shí wèi fēn,cǎo méi tái fēng yóu gù chù。
将坛坡陀过千载,中野疑有神物护。jiāng tán pō tuó guò qiān zài,zhōng yě yí yǒu shén wù hù。
我时在幕府,来往无晨暮。wǒ shí zài mù fǔ,lái wǎng wú chén mù。
夜宿沔阳驿,朝饭长木铺。yè sù miǎn yáng yì,cháo fàn zhǎng mù pù。
雪中痛饮百榼空,蹴踏山林伐狐兔。xuě zhōng tòng yǐn bǎi kē kōng,cù tà shān lín fá hú tù。
耽耽北山虎,食人不知数。dān dān běi shān hǔ,shí rén bù zhī shù。
孤儿寡妇雠不报,日落风生行旅惧。gū ér guǎ fù chóu bù bào,rì luò fēng shēng xíng lǚ jù。
我闻投袂起,大呼闻百步。wǒ wén tóu mèi qǐ,dà hū wén bǎi bù。
奋戈直前虎人立,吼裂苍崖血如注。fèn gē zhí qián hǔ rén lì,hǒu liè cāng yá xuè rú zhù。
从骑三千皆秦人,面青气夺空相顾。cóng qí sān qiān jiē qín rén,miàn qīng qì duó kōng xiāng gù。
国家未发渡辽师,落魄人间傍行路。guó jiā wèi fā dù liáo shī,luò pò rén jiān bàng xíng lù。
对花把酒学酝藉,空辱诸公诵诗句。duì huā bǎ jiǔ xué yùn jí,kōng rǔ zhū gōng sòng shī jù。
即今衰病卧在床,振臂犹思备征戍。jí jīn shuāi bìng wò zài chuáng,zhèn bì yóu sī bèi zhēng shù。
南人孰谓不知兵,昔者亡秦楚三户。nán rén shú wèi bù zhī bīng,xī zhě wáng qín chǔ sān hù。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

南门散策二首

陆游

槐楸阴最茂,秋晚惟空枝。huái qiū yīn zuì mào,qiū wǎn wéi kōng zhī。
今日晴无风,散步适其宜。jīn rì qíng wú fēng,sàn bù shì qí yí。
右扶青溪杖,左挟斜川诗。yòu fú qīng xī zhàng,zuǒ xié xié chuān shī。
石琢四腰鼓,可以休我疲。shí zuó sì yāo gǔ,kě yǐ xiū wǒ pí。
清言出正始,不杂世论卑。qīng yán chū zhèng shǐ,bù zá shì lùn bēi。
野僧何处来,成此一段奇。yě sēng hé chù lái,chéng cǐ yī duàn qí。

思北邻韩三翁西邻因庵主南邻章老秀才二首

陆游

韩翁生不识官府,半醉长歌老烟浦。hán wēng shēng bù shí guān fǔ,bàn zuì zhǎng gē lǎo yān pǔ。
因师老乃学长斋,白饭青蔬自炊煮。yīn shī lǎo nǎi xué zhǎng zhāi,bái fàn qīng shū zì chuī zhǔ。
二君要是可喜人,未尝一语欺其邻。èr jūn yào shì kě xǐ rén,wèi cháng yī yǔ qī qí lín。
有过无过姑置之,后生孰能如此真。yǒu guò wú guò gū zhì zhī,hòu shēng shú néng rú cǐ zhēn。

思北邻韩三翁西邻因庵主南邻章老秀才二首

陆游

乡闾耆宿非复前,老章病死今三年。xiāng lǘ qí sù fēi fù qián,lǎo zhāng bìng sǐ jīn sān nián。
朝来出门为太息,不见此翁催社钱。cháo lái chū mén wèi tài xī,bù jiàn cǐ wēng cuī shè qián。
我比翁虽差识字,向来推择尝为吏。wǒ bǐ wēng suī chà shí zì,xiàng lái tuī zé cháng wèi lì。
事功自计无一毫,尚不如翁终日醉。shì gōng zì jì wú yī háo,shàng bù rú wēng zhōng rì zuì。

二毁

陆游

茶杯得之久,石砚日在前。chá bēi dé zhī jiǔ,shí yàn rì zài qián。
一朝忽坠地,质毁不复全。yī cháo hū zhuì dì,zhì huǐ bù fù quán。
附著以胶漆,入用更可怜。fù zhù yǐ jiāo qī,rù yòng gèng kě lián。
杯犹奉饮歠,砚不废磨研。bēi yóu fèng yǐn chuò,yàn bù fèi mó yán。
向使遂破碎,亦当归之天。xiàng shǐ suì pò suì,yì dāng guī zhī tiān。
动心则不可,此物何足捐。dòng xīn zé bù kě,cǐ wù hé zú juān。

大风不能出户

陆游

昨日欲出病见留,今日可出风复作。zuó rì yù chū bìng jiàn liú,jīn rì kě chū fēng fù zuò。
室虚窗白炉火暖,闭户幸有图书乐。shì xū chuāng bái lú huǒ nuǎn,bì hù xìng yǒu tú shū lè。
一杯淡粥饱则已,下箸岂复思藜藿。yī bēi dàn zhōu bǎo zé yǐ,xià zhù qǐ fù sī lí huò。
山禽念我太寂寥,故作叩门声剥啄。shān qín niàn wǒ tài jì liáo,gù zuò kòu mén shēng bō zhuó。

晚菊

陆游

蒲柳如懦夫,望秋已凋黄。pú liǔ rú nuò fū,wàng qiū yǐ diāo huáng。
菊花如志士,过时有馀香。jú huā rú zhì shì,guò shí yǒu yú xiāng。
眷言东篱下,数株弄秋光。juàn yán dōng lí xià,shù zhū nòng qiū guāng。
粲粲滋夕露,英英傲晨霜。càn càn zī xī lù,yīng yīng ào chén shuāng。
高人寄幽情,采以泛酒觞。gāo rén jì yōu qíng,cǎi yǐ fàn jiǔ shāng。
投分真耐久,岁晚归枕囊。tóu fēn zhēn nài jiǔ,suì wǎn guī zhěn náng。

饭后登东山

陆游

饭已茶未成,褰裳步山径。fàn yǐ chá wèi chéng,qiān shang bù shān jìng。
虽云筋力衰,拄杖犹济胜。suī yún jīn lì shuāi,zhǔ zhàng yóu jì shèng。
天高楼塔丽,霜落沟港净。tiān gāo lóu tǎ lì,shuāng luò gōu gǎng jìng。
岂惟野实丹,已觉林笋迸。qǐ wéi yě shí dān,yǐ jué lín sǔn bèng。
井桐亦强项,叶脱枝愈劲。jǐng tóng yì qiáng xiàng,yè tuō zhī yù jìn。
啼鸟久不去,将无助幽兴。tí niǎo jiǔ bù qù,jiāng wú zhù yōu xīng。
盘纡穿翠谷,攲仄下危磴。pán yū chuān cuì gǔ,qī zè xià wēi dèng。
所嗟无客来,谁与持麈柄。suǒ jiē wú kè lái,shuí yǔ chí zhǔ bǐng。

东村

陆游

今日风日和,衰病亦少平。jīn rì fēng rì hé,shuāi bìng yì shǎo píng。
出门无所之,携幼东村行。chū mén wú suǒ zhī,xié yòu dōng cūn xíng。
吴地冬未冰,溅溅沟水声。wú dì dōng wèi bīng,jiàn jiàn gōu shuǐ shēng。
山卉与野蔓,结实丹漆并。shān huì yǔ yě màn,jié shí dān qī bìng。
鸡犬亦萧散,如有世外情。jī quǎn yì xiāo sàn,rú yǒu shì wài qíng。
举手叩柴扉,病叟喜出迎。jǔ shǒu kòu chái fēi,bìng sǒu xǐ chū yíng。
从我语蝉联,未寒畴昔盟。cóng wǒ yǔ chán lián,wèi hán chóu xī méng。
解囊付之药,与尔偕长生。jiě náng fù zhī yào,yǔ ěr xié zhǎng shēng。

石堰村

陆游

木落山不蔽,水缩洲自献。mù luò shān bù bì,shuǐ suō zhōu zì xiàn。
寒日晚更明,村巷曲折见。hán rì wǎn gèng míng,cūn xiàng qū zhé jiàn。
小妇鸣机杼,童子陈笔砚。xiǎo fù míng jī zhù,tóng zi chén bǐ yàn。
农家虽苦贫,终胜异乡县。nóng jiā suī kǔ pín,zhōng shèng yì xiāng xiàn。
君看宦游子,岂无坟墓恋。jūn kàn huàn yóu zi,qǐ wú fén mù liàn。
生死在故乡,切勿慕乘传。shēng sǐ zài gù xiāng,qiè wù mù chéng chuán。

村老留饮

陆游

乘兴出游眺,初不言所之。chéng xīng chū yóu tiào,chū bù yán suǒ zhī。
家人固难求,我亦不自知。jiā rén gù nán qiú,wǒ yì bù zì zhī。
投杖却人扶,疾步莫能追。tóu zhàng què rén fú,jí bù mò néng zhuī。
荒寒野庙壖,枯涸沤菅池。huāng hán yě miào ruán,kū hé ōu jiān chí。
过门争邀留,具食不容辞。guò mén zhēng yāo liú,jù shí bù róng cí。
浊醪小瓮酿,香饭别甑炊。zhuó láo xiǎo wèng niàng,xiāng fàn bié zèng chuī。
瓦盆进豚肩,石臼捣花餈。wǎ pén jìn tún jiān,shí jiù dǎo huā cí。
新冬不易见,醉倒理亦宜。xīn dōng bù yì jiàn,zuì dào lǐ yì yí。
举手谢主人,外强中实衰。jǔ shǒu xiè zhǔ rén,wài qiáng zhōng shí shuāi。
一觞可以起,它日更为期。yī shāng kě yǐ qǐ,tā rì gèng wèi qī。

作雪遇大风遂晴

陆游

雪作风散之,雪止风亦定。xuě zuò fēng sàn zhī,xuě zhǐ fēng yì dìng。
霁日上窗扉,明暖起我病。jì rì shàng chuāng fēi,míng nuǎn qǐ wǒ bìng。
去春财十日,共喜时序正。qù chūn cái shí rì,gòng xǐ shí xù zhèng。
晨兴盥颒罢,白发满清镜。chén xīng guàn huì bà,bái fā mǎn qīng jìng。
门前无客至,默卧弄麈柄。mén qián wú kè zhì,mò wò nòng zhǔ bǐng。
丛竹如有情,代我发孤咏。cóng zhú rú yǒu qíng,dài wǒ fā gū yǒng。

冬夜

陆游

我生何多艰,塌地皆九折。wǒ shēng hé duō jiān,tā dì jiē jiǔ zhé。
君恩许归休,幸与世俗绝。jūn ēn xǔ guī xiū,xìng yǔ shì sú jué。
幽居邻不觌,奚止扫车辙。yōu jū lín bù dí,xī zhǐ sǎo chē zhé。
地炉清夜中,危坐灯欲灭。dì lú qīng yè zhōng,wēi zuò dēng yù miè。
开门月满庭,皓皓如积雪。kāi mén yuè mǎn tíng,hào hào rú jī xuě。
隔溪闻鹤鸣,灵府为澄澈。gé xī wén hè míng,líng fǔ wèi chéng chè。

书意三首

陆游

饮酒以散愁,服药以去病。yǐn jiǔ yǐ sàn chóu,fú yào yǐ qù bìng。
区区赖外物,岂足语性命。qū qū lài wài wù,qǐ zú yǔ xìng mìng。
清晨坐堂上,万事一袖手。qīng chén zuò táng shàng,wàn shì yī xiù shǒu。
愁病初无根,孰谓药与酒。chóu bìng chū wú gēn,shú wèi yào yǔ jiǔ。
掀髯笑嵇阮,举袂谢和缓。xiān rán xiào jī ruǎn,jǔ mèi xiè hé huǎn。
气住则神住,时至骨自换。qì zhù zé shén zhù,shí zhì gǔ zì huàn。

书意三首

陆游

解牛悟养生,牧羊知治民。jiě niú wù yǎng shēng,mù yáng zhī zhì mín。
通一万事毕,我每思古人。tōng yī wàn shì bì,wǒ měi sī gǔ rén。
小园财三亩,手自艺嘉木。xiǎo yuán cái sān mǔ,shǒu zì yì jiā mù。
先当培其根,又戒无欲速。xiān dāng péi qí gēn,yòu jiè wú yù sù。
老松卧涧底,千岁陵冰霜。lǎo sōng wò jiàn dǐ,qiān suì líng bīng shuāng。
我岂樗栎哉,但取无伐伤。wǒ qǐ chū lì zāi,dàn qǔ wú fá shāng。

书意三首

陆游

唐尧授人时,妙用均造化。táng yáo shòu rén shí,miào yòng jūn zào huà。
我读七月诗,周室亦其亚。wǒ dú qī yuè shī,zhōu shì yì qí yà。
彼用治四海,我敛之一身。bǐ yòng zhì sì hǎi,wǒ liǎn zhī yī shēn。
至理之所在,太山等微尘。zhì lǐ zhī suǒ zài,tài shān děng wēi chén。
鍊气以成真,岂复有它术。liàn qì yǐ chéng zhēn,qǐ fù yǒu tā shù。
譬如尊六经,百氏当尽黜。pì rú zūn liù jīng,bǎi shì dāng jǐn chù。