古诗词

送宣书记并寄其兄昙才二公

陆游

在吴识昙公,至蜀识才公。zài wú shí tán gōng,zhì shǔ shí cái gōng。
弥天宣书记,晚乃得从容。mí tiān xuān shū jì,wǎn nǎi dé cóng róng。
是家固多贤,天遣慰我穷。shì jiā gù duō xián,tiān qiǎn wèi wǒ qióng。
初秋夏末时,衲子各西东。chū qiū xià mò shí,nà zi gè xī dōng。
子独惜此别,共语夜烛红。zi dú xī cǐ bié,gòng yǔ yè zhú hóng。
怪我耐逆境,万事一笑空。guài wǒ nài nì jìng,wàn shì yī xiào kōng。
子顾知我否,视身如枯蓬。zi gù zhī wǒ fǒu,shì shēn rú kū péng。
枯蓬未变灭,姑当付之风。kū péng wèi biàn miè,gū dāng fù zhī fēng。
家世无高年,我今六十翁。jiā shì wú gāo nián,wǒ jīn liù shí wēng。
俯仰几时客,结束已匆匆。fǔ yǎng jǐ shí kè,jié shù yǐ cōng cōng。
那将须臾景,更受忧患攻。nà jiāng xū yú jǐng,gèng shòu yōu huàn gōng。
愿言早来归,相就煮晚菘。yuàn yán zǎo lái guī,xiāng jiù zhǔ wǎn sōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

六言六首

陆游

风细飞花相逐,林深啼鸟移时。fēng xì fēi huā xiāng zhú,lín shēn tí niǎo yí shí。
客至旋开新茗,僧归未拾残棋。kè zhì xuán kāi xīn míng,sēng guī wèi shí cán qí。

六言六首

陆游

觅饱如筹大事,拥书似堕重围。mì bǎo rú chóu dà shì,yōng shū shì duò zhòng wéi。
误喜敲门客至,出看啄木惊飞。wù xǐ qiāo mén kè zhì,chū kàn zhuó mù jīng fēi。

六言六首

陆游

香烟触帘不散,灯焰无风自摇。xiāng yān chù lián bù sàn,dēng yàn wú fēng zì yáo。
独倚蒲团寂寂,忽闻山雨萧萧。dú yǐ pú tuán jì jì,hū wén shān yǔ xiāo xiāo。

夏日六言四首

陆游

退士自应客少,幽居不厌椽低。tuì shì zì yīng kè shǎo,yōu jū bù yàn chuán dī。
未说盘堆玉脍,且看臼捣金齑。wèi shuō pán duī yù kuài,qiě kàn jiù dǎo jīn jī。

夏日六言四首

陆游

醉面贪承夕露,钓竿喜近秋风。zuì miàn tān chéng xī lù,diào gān xǐ jìn qiū fēng。
借问孤舟何处,深入芙蕖浦中。jiè wèn gū zhōu hé chù,shēn rù fú qú pǔ zhōng。

夏日六言四首

陆游

溪涨清风拂面,月落繁星满天。xī zhǎng qīng fēng fú miàn,yuè luò fán xīng mǎn tiān。
数只船横浦口,一声笛起山前。shù zhǐ chuán héng pǔ kǒu,yī shēng dí qǐ shān qián。

夏日六言四首

陆游

我是百年遗老,扫空一梦浮名。wǒ shì bǎi nián yí lǎo,sǎo kōng yī mèng fú míng。
未到终南二华,且入天台四明。wèi dào zhōng nán èr huá,qiě rù tiān tái sì míng。

六言二首

陆游

满帽秋风入剡,半帆寒日游吴。mǎn mào qiū fēng rù shàn,bàn fān hán rì yóu wú。
问子行装何在,带间笑指葫芦。wèn zi xíng zhuāng hé zài,dài jiān xiào zhǐ hú lú。

六言二首

陆游

不慕生为柱国,何须死向扬州。bù mù shēng wèi zhù guó,hé xū sǐ xiàng yáng zhōu。
但愿此身无病,天台剡县闲游。dàn yuàn cǐ shēn wú bìng,tiān tái shàn xiàn xián yóu。

公无渡河

陆游

大莫大于死生,亲莫亲于骨肉。dà mò dà yú sǐ shēng,qīn mò qīn yú gǔ ròu。
河不可凭兮非有难知,言之不从兮继以痛哭。hé bù kě píng xī fēi yǒu nán zhī,yán zhī bù cóng xī jì yǐ tòng kū。
望云九井兮白浪嵯峨,刳肝沥血兮不从奈何。wàng yún jiǔ jǐng xī bái làng cuó é,kū gān lì xuè xī bù cóng nài hé。
秋风飒飒兮纸钱投波,从公于死兮下饱蛟鼍。qiū fēng sà sà xī zhǐ qián tóu bō,cóng gōng yú sǐ xī xià bǎo jiāo tuó。

长门怨

陆游

寒风号有声,寒日惨无晖。hán fēng hào yǒu shēng,hán rì cǎn wú huī。
空房不敢恨,但怀岁暮悲。kōng fáng bù gǎn hèn,dàn huái suì mù bēi。
今年选后宫,连娟千蛾眉。jīn nián xuǎn hòu gōng,lián juān qiān é méi。
早知获谴速,悔不承恩迟。zǎo zhī huò qiǎn sù,huǐ bù chéng ēn chí。
声当彻九天,泪当达九泉。shēng dāng chè jiǔ tiān,lèi dāng dá jiǔ quán。
死犹复见思,生当长弃捐。sǐ yóu fù jiàn sī,shēng dāng zhǎng qì juān。

铜雀妓

陆游

武王在时教歌舞,那知泪洒西陵土。wǔ wáng zài shí jiào gē wǔ,nà zhī lèi sǎ xī líng tǔ。
君已去兮妾独生,生何乐兮死何苦。jūn yǐ qù xī qiè dú shēng,shēng hé lè xī sǐ hé kǔ。
亦知从死非君意,偷生自是惭天地。yì zhī cóng sǐ fēi jūn yì,tōu shēng zì shì cán tiān dì。
长夜昏昏死实难,孰知妾死心所安。zhǎng yè hūn hūn sǐ shí nán,shú zhī qiè sǐ xīn suǒ ān。

关山月

陆游

和戎诏下十五年,将军不战空临边。hé róng zhào xià shí wǔ nián,jiāng jūn bù zhàn kōng lín biān。
朱门沉沉按歌舞,厩马肥死弓断弦。zhū mén chén chén àn gē wǔ,jiù mǎ féi sǐ gōng duàn xián。
戍楼刁斗催落月,三十从军今白发。shù lóu diāo dòu cuī luò yuè,sān shí cóng jūn jīn bái fā。
笛里谁知壮士心,沙头空照征人骨。dí lǐ shuí zhī zhuàng shì xīn,shā tóu kōng zhào zhēng rén gǔ。
中原干戈古亦闻,岂有逆胡传子孙。zhōng yuán gàn gē gǔ yì wén,qǐ yǒu nì hú chuán zi sūn。
遗民忍死望恢复,几处今宵垂泪痕。yí mín rěn sǐ wàng huī fù,jǐ chù jīn xiāo chuí lèi hén。

战城南

陆游

王师出城南,尘头暗城北。wáng shī chū chéng nán,chén tóu àn chéng běi。
五军战马如错绣,出入变化不可测。wǔ jūn zhàn mǎ rú cuò xiù,chū rù biàn huà bù kě cè。
逆胡欺天负中国,虎狼虽猛那胜德。nì hú qī tiān fù zhōng guó,hǔ láng suī měng nà shèng dé。
马前嗢咿争乞降,满地纵横投剑戟。mǎ qián wà yī zhēng qǐ jiàng,mǎn dì zòng héng tóu jiàn jǐ。
将军驻坡拥黄旗,遣骑传令勿自疑。jiāng jūn zhù pō yōng huáng qí,qiǎn qí chuán lìng wù zì yí。
诏书许汝以不死,股栗何为汗如洗。zhào shū xǔ rǔ yǐ bù sǐ,gǔ lì hé wèi hàn rú xǐ。

短歌行

陆游

百年鼎鼎世共悲,晨钟暮鼓无休时。bǎi nián dǐng dǐng shì gòng bēi,chén zhōng mù gǔ wú xiū shí。
碧桃红杏易零落,翠眉玉颊多别离。bì táo hóng xìng yì líng luò,cuì méi yù jiá duō bié lí。
涉江采菱风败意,登楼待月云为祟。shè jiāng cǎi líng fēng bài yì,dēng lóu dài yuè yún wèi suì。
功名常畏谤谗兴,富贵每同衰病至。gōng míng cháng wèi bàng chán xīng,fù guì měi tóng shuāi bìng zhì。
人生可叹十八九,自古危机无妙手。rén shēng kě tàn shí bā jiǔ,zì gǔ wēi jī wú miào shǒu。
正令插翮上青云,不如得钱即沽酒。zhèng lìng chā hé shàng qīng yún,bù rú dé qián jí gū jiǔ。