古诗词

燕堂独坐意象殊愦愦起登子城作此诗

陆游

睡魔困衰翁,白日坐兀兀。shuì mó kùn shuāi wēng,bái rì zuò wù wù。
忽然振衣起,目瞭尚如鹘。hū rán zhèn yī qǐ,mù liǎo shàng rú gǔ。
凭高望中原,佳气未消歇。píng gāo wàng zhōng yuán,jiā qì wèi xiāo xiē。
逆贼稽大刑,痛愤深至骨。nì zéi jī dà xíng,tòng fèn shēn zhì gǔ。
新霜下昌陵,草有胡马龁。xīn shuāng xià chāng líng,cǎo yǒu hú mǎ hé。
羽林百万士,何日闻北伐。yǔ lín bǎi wàn shì,hé rì wén běi fá。
贱臣官有守,不敢叫行阙。jiàn chén guān yǒu shǒu,bù gǎn jiào xíng quē。
梦中涉黄河,太行高硉矹。mèng zhōng shè huáng hé,tài xíng gāo lù wù。
天河未洗兵,封豕食上国。tiān hé wèi xǐ bīng,fēng shǐ shí shàng guó。
坐令河洛间,百郡暗荆棘。zuò lìng hé luò jiān,bǎi jùn àn jīng jí。
夷吾非王佐,尚足救左衽。yí wú fēi wáng zuǒ,shàng zú jiù zuǒ rèn。
中原消息断,吾辈何安寝。zhōng yuán xiāo xī duàn,wú bèi hé ān qǐn。
世俗苦龌龊,谁与共此功。shì sú kǔ wò chuò,shuí yǔ gòng cǐ gōng。
安知无奇士,悲歌燕市中。ān zhī wú qí shì,bēi gē yàn shì zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

王子猷谓竹为此君白乐天谓酒为此君余野处无客每对竹独酌得小诗

陆游

新种疏篁对小轩,旋沽薄酒实空尊。xīn zhǒng shū huáng duì xiǎo xuān,xuán gū báo jiǔ shí kōng zūn。
门无车辙亦何恨,有此两君堪与言。mén wú chē zhé yì hé hèn,yǒu cǐ liǎng jūn kān yǔ yán。

思夔州二首

陆游

老来百念尽消磨,无奈云安入梦何。lǎo lái bǎi niàn jǐn xiāo mó,wú nài yún ān rù mèng hé。
壮忆公孙剑器舞,愁思宾客竹枝歌。zhuàng yì gōng sūn jiàn qì wǔ,chóu sī bīn kè zhú zhī gē。

思夔州二首

陆游

武侯八阵孙吴法,工部十诗韶頀音。wǔ hóu bā zhèn sūn wú fǎ,gōng bù shí shī sháo hù yīn。
遗碛故祠春草合,略无人解两公心。yí qì gù cí chūn cǎo hé,lüè wú rén jiě liǎng gōng xīn。

梅开绝晚有感二首

陆游

年年踏雪探梅开,二月今年始见梅。nián nián tà xuě tàn méi kāi,èr yuè jīn nián shǐ jiàn méi。
从此逢春心转懒,小诗不拟觅花裁。cóng cǐ féng chūn xīn zhuǎn lǎn,xiǎo shī bù nǐ mì huā cái。

梅开绝晚有感二首

陆游

寻梅不负雪中期,醉倒犹须插一枝。xún méi bù fù xuě zhōng qī,zuì dào yóu xū chā yī zhī。
莫讳衰迟杀风景,卷中今岁欠梅诗。mò huì shuāi chí shā fēng jǐng,juǎn zhōng jīn suì qiàn méi shī。

禹寺

陆游

禹寺荒残钟鼓在,我来又见物华新。yǔ sì huāng cán zhōng gǔ zài,wǒ lái yòu jiàn wù huá xīn。
绍兴年上曾题壁,观者多疑是古人。shào xīng nián shàng céng tí bì,guān zhě duō yí shì gǔ rén。

东窗四首

陆游

九折危途寸步艰,至今回首尚心寒。jiǔ zhé wēi tú cùn bù jiān,zhì jīn huí shǒu shàng xīn hán。
元来自有安身处,茆屋三间似海宽。yuán lái zì yǒu ān shēn chù,máo wū sān jiān shì hǎi kuān。

东窗四首

陆游

才薄常为世俗轻,还山力不给躬耕。cái báo cháng wèi shì sú qīng,hái shān lì bù gěi gōng gēng。
即今赢得都无事,袖手东窗听雨声。jí jīn yíng dé dōu wú shì,xiù shǒu dōng chuāng tīng yǔ shēng。

东窗四首

陆游

俗事纷纷意不摅,兀如头垢念爬梳。sú shì fēn fēn yì bù shū,wù rú tóu gòu niàn pá shū。
东窗且复焚香坐,闲看微云自卷舒。dōng chuāng qiě fù fén xiāng zuò,xián kàn wēi yún zì juǎn shū。

东窗四首

陆游

寂寂东窗午梦残,更堪春雨作春寒。jì jì dōng chuāng wǔ mèng cán,gèng kān chūn yǔ zuò chūn hán。
蛮童未报煎茶熟,一卷南华枕上看。mán tóng wèi bào jiān chá shú,yī juǎn nán huá zhěn shàng kàn。

旦起二首

陆游

残灯冷火待窗明,稍觉今朝病体轻。cán dēng lěng huǒ dài chuāng míng,shāo jué jīn cháo bìng tǐ qīng。
已赖林鸠知宿雨,更烦檐鹊报新晴。yǐ lài lín jiū zhī sù yǔ,gèng fán yán què bào xīn qíng。

旦起二首

陆游

地炉晨起拨寒灰,困睫蒙蒙尚懒开。dì lú chén qǐ bō hán huī,kùn jié méng méng shàng lǎn kāi。
正倚蒲团觅残梦,一声啼鸟又惊回。zhèng yǐ pú tuán mì cán mèng,yī shēng tí niǎo yòu jīng huí。

出游遇雨而返二首

陆游

柴门方出雨霏霏,未到湖边促驾归。chái mén fāng chū yǔ fēi fēi,wèi dào hú biān cù jià guī。
深炷炉香掩屏卧,谁知不为湿春衣。shēn zhù lú xiāng yǎn píng wò,shuí zhī bù wèi shī chūn yī。

出游遇雨而返二首

陆游

荒山前头野水边,东行西行不自怜。huāng shān qián tóu yě shuǐ biān,dōng xíng xī xíng bù zì lián。
天公岂亦哀老子,风雨留教终日眠。tiān gōng qǐ yì āi lǎo zi,fēng yǔ liú jiào zhōng rì mián。

记闲

陆游

白云堆里看青山,猿鸟为邻日往还。bái yún duī lǐ kàn qīng shān,yuán niǎo wèi lín rì wǎng hái。
黄绮后身应我是,再来依旧一生闲。huáng qǐ hòu shēn yīng wǒ shì,zài lái yī jiù yī shēng xián。