古诗词

闻鼓角感怀

陆游

鼓坎坎,角呜呜,四鼓欲尽五鼓初。gǔ kǎn kǎn,jiǎo wū wū,sì gǔ yù jǐn wǔ gǔ chū。
老眼不寐如鳏鱼,抚枕起坐涕泗濡。lǎo yǎn bù mèi rú guān yú,fǔ zhěn qǐ zuò tì sì rú。
平生空读万卷书,白首不识承明庐。píng shēng kōng dú wàn juǎn shū,bái shǒu bù shí chéng míng lú。
时多通材臣腐儒,妄怀孤忠策则疏。shí duō tōng cái chén fǔ rú,wàng huái gū zhōng cè zé shū。
欲剖丹心奏公车,论罪万死尚有馀。yù pōu dān xīn zòu gōng chē,lùn zuì wàn sǐ shàng yǒu yú。
雷霆愿复宽须臾,许臣指陈舆地图。léi tíng yuàn fù kuān xū yú,xǔ chén zhǐ chén yú dì tú。
亿万遗民望来苏,艺祖有命行天诛。yì wàn yí mín wàng lái sū,yì zǔ yǒu mìng xíng tiān zhū。
皇明如日讵敢诬,拜手乞赐丈二殳。huáng míng rú rì jù gǎn wū,bài shǒu qǐ cì zhàng èr shū。
中原烟尘一扫除,龙舟溯汴还东都。zhōng yuán yān chén yī sǎo chú,lóng zhōu sù biàn hái dōng dōu。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

示子孙二首

陆游

为贫出仕退为农,二百年来世世同。wèi pín chū shì tuì wèi nóng,èr bǎi nián lái shì shì tóng。
富贵苟求终近祸,汝曹切勿坠家风。fù guì gǒu qiú zhōng jìn huò,rǔ cáo qiè wù zhuì jiā fēng。

示子孙二首

陆游

吾家世守农桑业,一挂朝衣即力耕。wú jiā shì shǒu nóng sāng yè,yī guà cháo yī jí lì gēng。
汝但从师勤学问,不须念我叱牛声。rǔ dàn cóng shī qín xué wèn,bù xū niàn wǒ chì niú shēng。

客去

陆游

相对蒲团睡味长,主人与客两相忘。xiāng duì pú tuán shuì wèi zhǎng,zhǔ rén yǔ kè liǎng xiāng wàng。
须臾客去主人觉,一半西窗无夕阳。xū yú kè qù zhǔ rén jué,yī bàn xī chuāng wú xī yáng。

梅花绝句四首

陆游

体中颇觉不能佳,急就梅花一散怀。tǐ zhōng pǒ jué bù néng jiā,jí jiù méi huā yī sàn huái。
冲雨涉溪君会否,免教尘土涴青鞋。chōng yǔ shè xī jūn huì fǒu,miǎn jiào chén tǔ wò qīng xié。

梅花绝句四首

陆游

高韵知难折简呼,溪头扫地置芳壶。gāo yùn zhī nán zhé jiǎn hū,xī tóu sǎo dì zhì fāng hú。
梅如解语应惆怅,昔日名流一个无。méi rú jiě yǔ yīng chóu chàng,xī rì míng liú yī gè wú。

梅花绝句四首

陆游

折得梅花古渡头,诗凡却恐作花羞。zhé dé méi huā gǔ dù tóu,shī fán què kǒng zuò huā xiū。
清樽赖有平生约,烂醉千场死即休。qīng zūn lài yǒu píng shēng yuē,làn zuì qiān chǎng sǐ jí xiū。

梅花绝句四首

陆游

疏枝冷蕊谁能画,杨叟江西旧擅名。shū zhī lěng ruǐ shuí néng huà,yáng sǒu jiāng xī jiù shàn míng。
今日东窗闲拂拭,去人一尺眼先明。jīn rì dōng chuāng xián fú shì,qù rén yī chǐ yǎn xiān míng。

十二月二日夜梦与客并马行黄河上憩于古驿二首

陆游

并辔徐驱百里中,云开太华翠摩空。bìng pèi xú qū bǎi lǐ zhōng,yún kāi tài huá cuì mó kōng。
是间合有神灵在,七十馀年堕犬戎。shì jiān hé yǒu shén líng zài,qī shí yú nián duò quǎn róng。

十二月二日夜梦与客并马行黄河上憩于古驿二首

陆游

河滨古驿辟重门,雉兔纷纷黍酒浑。hé bīn gǔ yì pì zhòng mén,zhì tù fēn fēn shǔ jiǔ hún。
吾辈岂应徒醉饱,会倾东海洗中原。wú bèi qǐ yīng tú zuì bǎo,huì qīng dōng hǎi xǐ zhōng yuán。

倚楼

陆游

暮云细细鳞千叠,新月纤纤玉一钩。mù yún xì xì lín qiān dié,xīn yuè xiān xiān yù yī gōu。
叹息化工真妙手,冲寒来倚水边楼。tàn xī huà gōng zhēn miào shǒu,chōng hán lái yǐ shuǐ biān lóu。

日暮

陆游

朴学无关道废兴,更堪衰与病相乘。pǔ xué wú guān dào fèi xīng,gèng kān shuāi yǔ bìng xiāng chéng。
眼看白日西南去,绳系胶黏总不能。yǎn kàn bái rì xī nán qù,shéng xì jiāo nián zǒng bù néng。

晚兴

陆游

斸芋挑蔬自煮羹,雪檐收滴暮寒生。zhǔ yù tiāo shū zì zhǔ gēng,xuě yán shōu dī mù hán shēng。
不嫌终日无来客,时听荒园斫木声。bù xián zhōng rì wú lái kè,shí tīng huāng yuán zhuó mù shēng。

双松

陆游

东冈夭矫两苍龙,千尺蟠空黛色浓。dōng gāng yāo jiǎo liǎng cāng lóng,qiān chǐ pán kōng dài sè nóng。
六十馀年松若此,谁知我更老于松。liù shí yú nián sōng ruò cǐ,shuí zhī wǒ gèng lǎo yú sōng。

闻松风有感

陆游

重位每忧身后骂,虚名不救眼前饥。zhòng wèi měi yōu shēn hòu mà,xū míng bù jiù yǎn qián jī。
直须采药名山去,日夜松风无歇时。zhí xū cǎi yào míng shān qù,rì yè sōng fēng wú xiē shí。

除夕

陆游

六圣涵濡作幸民,明朝七十八年身。liù shèng hán rú zuò xìng mín,míng cháo qī shí bā nián shēn。
门前西走都城道,卧看无穷来往人。mén qián xī zǒu dōu chéng dào,wò kàn wú qióng lái wǎng rén。