古诗词

赠竹十韵

陆游

放翁小筑湖西偏,虚窗曲槛无炎天。fàng wēng xiǎo zhù hú xī piān,xū chuāng qū kǎn wú yán tiān。
人间乃有真富贵,绕舍十万碧玉椽。rén jiān nǎi yǒu zhēn fù guì,rào shě shí wàn bì yù chuán。
连林娟娟泫清露,高枝袅袅摇苍烟。lián lín juān juān xuàn qīng lù,gāo zhī niǎo niǎo yáo cāng yān。
常忧俗客触新粉,屡戒园丁伤逸鞭。cháng yōu sú kè chù xīn fěn,lǚ jiè yuán dīng shāng yì biān。
凉生尊斝消午醉,声撼窗扉惊昼眠。liáng shēng zūn jiǎ xiāo wǔ zuì,shēng hàn chuāng fēi jīng zhòu mián。
春残斸土得美茁,气压卿相食万钱。chūn cán zhǔ tǔ dé měi zhuó,qì yā qīng xiāng shí wàn qián。
尔来作吏若堕阱,每一梦到心悽然。ěr lái zuò lì ruò duò jǐng,měi yī mèng dào xīn qī rán。
还家再见却惝恍,尘土何地从臞仙。hái jiā zài jiàn què chǎng huǎng,chén tǔ hé dì cóng qú xiān。
囊中幸藏餐玉法,欲屏万事相周旋。náng zhōng xìng cáng cān yù fǎ,yù píng wàn shì xiāng zhōu xuán。
更当待月出东岭,坐石泠泠挥响泉。gèng dāng dài yuè chū dōng lǐng,zuò shí líng líng huī xiǎng quán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

病中卧闻舂声二首

陆游

妄想说梅犹止渴,真闻舂米固忘饥。wàng xiǎng shuō méi yóu zhǐ kě,zhēn wén chōng mǐ gù wàng jī。
未论炊熟香生甑,已觉抄来雪满匙。wèi lùn chuī shú xiāng shēng zèng,yǐ jué chāo lái xuě mǎn shi。

病思六首

陆游

水碓舂粳滑胜珠,地炉燔芋软如酥。shuǐ duì chōng jīng huá shèng zhū,dì lú fán yù ruǎn rú sū。
老来自爱盘餐美,安得高人共破除。lǎo lái zì ài pán cān měi,ān dé gāo rén gòng pò chú。

病思六首

陆游

杀物求君舌本肥,是非岂复待深思。shā wù qiú jūn shé běn féi,shì fēi qǐ fù dài shēn sī。
即今不足何时足,小甑香粳日两炊。jí jīn bù zú hé shí zú,xiǎo zèng xiāng jīng rì liǎng chuī。

病思六首

陆游

江上秋风芦荻声,鱼虾日日厌煎烹。jiāng shàng qiū fēng lú dí shēng,yú xiā rì rì yàn jiān pēng。
病来作意停鲜食,留得青钱买放生。bìng lái zuò yì tíng xiān shí,liú dé qīng qián mǎi fàng shēng。

病思六首

陆游

行携驯鹿寄消摇,共饱山蔬与药苗。xíng xié xùn lù jì xiāo yáo,gòng bǎo shān shū yǔ yào miáo。
本自入山缘服玉,不应忘味待闻韶。běn zì rù shān yuán fú yù,bù yīng wàng wèi dài wén sháo。

病思六首

陆游

西山雪外巢松客,南岳岩前洗钵僧。xī shān xuě wài cháo sōng kè,nán yuè yán qián xǐ bō sēng。
平日寄怀常在此,秋风剩欲办行縢。píng rì jì huái cháng zài cǐ,qiū fēng shèng yù bàn xíng téng。

病思六首

陆游

窗扉寂寂秋将晚,灯火昏昏夜向阑。chuāng fēi jì jì qiū jiāng wǎn,dēng huǒ hūn hūn yè xiàng lán。
不是暮年能耐病,道人心地本来宽。bù shì mù nián néng nài bìng,dào rén xīn dì běn lái kuān。

读华佗传

陆游

六籍虽残圣道醇,中更秦火不成尘。liù jí suī cán shèng dào chún,zhōng gèng qín huǒ bù chéng chén。
华佗老黠徒惊俗,吾岂无书可活人。huá tuó lǎo xiá tú jīng sú,wú qǐ wú shū kě huó rén。

家山

陆游

鹿食苹时犹命侣,鹤冲霄后尚思归。lù shí píng shí yóu mìng lǚ,hè chōng xiāo hòu shàng sī guī。
家山不忍何山隐,稽首虚空忏昨非。jiā shān bù rěn hé shān yǐn,jī shǒu xū kōng chàn zuó fēi。

病中遣怀六首

陆游

人生长短无百岁,八十五年行九分。rén shēng zhǎng duǎn wú bǎi suì,bā shí wǔ nián xíng jiǔ fēn。
堪笑痴翁作黠计,欲将绳子系浮云。kān xiào chī wēng zuò xiá jì,yù jiāng shéng zi xì fú yún。

病中遣怀六首

陆游

放生何足为爱物,施药因行聊结缘。fàng shēng hé zú wèi ài wù,shī yào yīn xíng liáo jié yuán。
山舍老翁无事业,只将闲事占流年。shān shě lǎo wēng wú shì yè,zhǐ jiāng xián shì zhàn liú nián。

病中遣怀六首

陆游

鲜肥莫事肤寸舌,萧散何辜七尺躯。xiān féi mò shì fū cùn shé,xiāo sàn hé gū qī chǐ qū。
山路岂无孤店宿,渡头亦有小舟呼。shān lù qǐ wú gū diàn sù,dù tóu yì yǒu xiǎo zhōu hū。

病中遣怀六首

陆游

家贫不与身添业,病久宁非天儆予。jiā pín bù yǔ shēn tiān yè,bìng jiǔ níng fēi tiān jǐng yǔ。
扫尽世间闲忿欲,小园烟雨种春蔬。sǎo jǐn shì jiān xián fèn yù,xiǎo yuán yān yǔ zhǒng chūn shū。

病中遣怀六首

陆游

菘芥煮羹甘胜蜜,稻粱炊饭滑如珠。sōng jiè zhǔ gēng gān shèng mì,dào liáng chuī fàn huá rú zhū。
上方香积宁过此,惭愧天公养病夫。shàng fāng xiāng jī níng guò cǐ,cán kuì tiān gōng yǎng bìng fū。

病中遣怀六首

陆游

开皱紫栗如拳大,带叶黄柑染袖香。kāi zhòu zǐ lì rú quán dà,dài yè huáng gān rǎn xiù xiāng。
天与山家讲邻好,江天昨夜有新霜。tiān yǔ shān jiā jiǎng lín hǎo,jiāng tiān zuó yè yǒu xīn shuāng。