古诗词

上书乞祠辄述鄙怀

陆游

干禄本代耕,穷达敢自必。gàn lù běn dài gēng,qióng dá gǎn zì bì。
早遇高皇帝,九品对宣室。zǎo yù gāo huáng dì,jiǔ pǐn duì xuān shì。
妄怀犬马心,嫠纬不暇恤。wàng huái quǎn mǎ xīn,lí wěi bù xiá xù。
上恩等天地,腰领免斧锧。shàng ēn děng tiān dì,yāo lǐng miǎn fǔ zhì。
旋属绍兴末,旸谷瞻出日。xuán shǔ shào xīng mò,yáng gǔ zhān chū rì。
贱臣复何幸,便殿首造膝。jiàn chén fù hé xìng,biàn diàn shǒu zào xī。
煌煌帝尧典,推择首秉笔。huáng huáng dì yáo diǎn,tuī zé shǒu bǐng bǐ。
愚忠虽恳款,野性实坦率。yú zhōng suī kěn kuǎn,yě xìng shí tǎn lǜ。
飘然去周行,湖海抱沉疾。piāo rán qù zhōu xíng,hú hǎi bào chén jí。
远游客穷塞,亭障秋萧瑟。yuǎn yóu kè qióng sāi,tíng zhàng qiū xiāo sè。
圣君终记省,万里忽乘驲。shèng jūn zhōng jì shěng,wàn lǐ hū chéng rì。
同朝久凋谢,存者不十一。tóng cháo jiǔ diāo xiè,cún zhě bù shí yī。
造廷故抱暗,下殿衰涕溢。zào tíng gù bào àn,xià diàn shuāi tì yì。
蹉跎又十载,忧患岂易述。cuō tuó yòu shí zài,yōu huàn qǐ yì shù。
流年不贷人,白发日夜密。liú nián bù dài rén,bái fā rì yè mì。
冠虽未即挂,驭已不容叱。guān suī wèi jí guà,yù yǐ bù róng chì。
尚觊公朝恩,养老沾散秩。shàng jì gōng cháo ēn,yǎng lǎo zhān sàn zhì。
闭门教子孙,志愿真永毕。bì mén jiào zi sūn,zhì yuàn zhēn yǒng bì。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

上元二首

陆游

病起衰颜非昔红,偷闲聊与少年同。bìng qǐ shuāi yán fēi xī hóng,tōu xián liáo yǔ shǎo nián tóng。
一规寒玉挂楼角,千点华星来坐中。yī guī hán yù guà lóu jiǎo,qiān diǎn huá xīng lái zuò zhōng。
久戍遗民虽困弊,承平旧镇尚繁雄。jiǔ shù yí mín suī kùn bì,chéng píng jiù zhèn shàng fán xióng。
归时瘦马崔嵬影,定有游人笑此翁。guī shí shòu mǎ cuī wéi yǐng,dìng yǒu yóu rén xiào cǐ wēng。

春晴暄甚游西市施家园

陆游

税驾名园半日留,游丝飞蝶晚悠悠。shuì jià míng yuán bàn rì liú,yóu sī fēi dié wǎn yōu yōu。
骤暄不为海棠计,长昼只添鹦鹉愁。zhòu xuān bù wèi hǎi táng jì,zhǎng zhòu zhǐ tiān yīng wǔ chóu。
老去自惊诗酒减,客中偏觉岁时遒。lǎo qù zì jīng shī jiǔ jiǎn,kè zhōng piān jué suì shí qiú。
东风好为吹归梦,著我松江弄钓舟。dōng fēng hǎo wèi chuī guī mèng,zhù wǒ sōng jiāng nòng diào zhōu。

自合江亭涉江至赵园

陆游

政为梅花忆两京,海棠又满锦官城。zhèng wèi méi huā yì liǎng jīng,hǎi táng yòu mǎn jǐn guān chéng。
鸦藏高柳阴初密,马涉清江水未生。yā cáng gāo liǔ yīn chū mì,mǎ shè qīng jiāng shuǐ wèi shēng。
风掠春衫惊小冷,酒潮玉颊见微赪。fēng lüè chūn shān jīng xiǎo lěng,jiǔ cháo yù jiá jiàn wēi chēng。
残年飘泊无时了,肠断楼头画角声。cán nián piāo pō wú shí le,cháng duàn lóu tóu huà jiǎo shēng。

春晴

陆游

一庭舞絮斗身轻,百尺游丝弄午晴。yī tíng wǔ xù dòu shēn qīng,bǎi chǐ yóu sī nòng wǔ qíng。
静喜香烟萦曲几,卧惊玉子落纹枰。jìng xǐ xiāng yān yíng qū jǐ,wò jīng yù zi luò wén píng。
新春易失遽如许,薄宦忘归何似生。xīn chūn yì shī jù rú xǔ,báo huàn wàng guī hé shì shēng。
安得一船东下峡,江南江北听莺声。ān dé yī chuán dōng xià xiá,jiāng nán jiāng běi tīng yīng shēng。

春寒连日不出

陆游

海棠花入燕泥干,梅子枝头已带酸。hǎi táng huā rù yàn ní gàn,méi zi zhī tóu yǐ dài suān。
老去懒寻年少梦,春分不减社前寒。lǎo qù lǎn xún nián shǎo mèng,chūn fēn bù jiǎn shè qián hán。
著书敢望垂千载,嗜酒犹须隐一官。zhù shū gǎn wàng chuí qiān zài,shì jiǔ yóu xū yǐn yī guān。
正是闲时无客过,小庭斜日倚阑干。zhèng shì xián shí wú kè guò,xiǎo tíng xié rì yǐ lán gàn。

马上偶成

陆游

城南城北紫游缰,尽日闲行看似忙。chéng nán chéng běi zǐ yóu jiāng,jǐn rì xián xíng kàn shì máng。
刺水离离葛叶短,连村漠漠豆花香。cì shuǐ lí lí gé yè duǎn,lián cūn mò mò dòu huā xiāng。
夕阳有信催残角,春草无情上缭墙。xī yáng yǒu xìn cuī cán jiǎo,chūn cǎo wú qíng shàng liáo qiáng。
我亦人间倦游者,长吟聊复怆兴亡。wǒ yì rén jiān juàn yóu zhě,zhǎng yín liáo fù chuàng xīng wáng。

夜宴

陆游

酒浪摇春不受寒,烛花垂烬忽堆盘。jiǔ làng yáo chūn bù shòu hán,zhú huā chuí jìn hū duī pán。
山川路邈人将老,丝管声遒夜向阑。shān chuān lù miǎo rén jiāng lǎo,sī guǎn shēng qiú yè xiàng lán。
四海交朋更聚散,百年光景杂悲欢。sì hǎi jiāo péng gèng jù sàn,bǎi nián guāng jǐng zá bēi huān。
自怜病眼犹明在,更把名花半醉看。zì lián bìng yǎn yóu míng zài,gèng bǎ míng huā bàn zuì kàn。

晚起

陆游

新晴窗日弄春妍,幌小屏深意自便。xīn qíng chuāng rì nòng chūn yán,huǎng xiǎo píng shēn yì zì biàn。
长恨病多妨痛饮,却缘客少得安眠。zhǎng hèn bìng duō fáng tòng yǐn,què yuán kè shǎo dé ān mián。
雏莺故故啼檐角,飞絮翩翩堕枕前。chú yīng gù gù tí yán jiǎo,fēi xù piān piān duò zhěn qián。
欲着衣裳还懒起,重寻残梦一悠然。yù zhe yī shang hái lǎn qǐ,zhòng xún cán mèng yī yōu rán。

陆游

映空初作茧丝微,掠地俄成箭镞飞。yìng kōng chū zuò jiǎn sī wēi,lüè dì é chéng jiàn zú fēi。
纸帐光迟饶晓梦,铜炉香润覆春衣。zhǐ zhàng guāng chí ráo xiǎo mèng,tóng lú xiāng rùn fù chūn yī。
池鱼鱍鱍随沟出,梁燕翩翩接翅归。chí yú bō bō suí gōu chū,liáng yàn piān piān jiē chì guī。
惟有落花吹不去,数枝红湿自相依。wéi yǒu luò huā chuī bù qù,shù zhī hóng shī zì xiāng yī。

春晚书怀

陆游

万里西游为觅诗,锦城更付一官痴。wàn lǐ xī yóu wèi mì shī,jǐn chéng gèng fù yī guān chī。
脱巾漉酒从人笑,拄笏看山颇自奇。tuō jīn lù jiǔ cóng rén xiào,zhǔ hù kàn shān pǒ zì qí。
疏雨池塘鱼避钓,晓莺窗户客争棋。shū yǔ chí táng yú bì diào,xiǎo yīng chuāng hù kè zhēng qí。
老来怕与春为别,醉过残红满地时。lǎo lái pà yǔ chūn wèi bié,zuì guò cán hóng mǎn dì shí。

出朝天门缭长堤至刘侍郎庙由小西门归

陆游

晓从北郭过西城,十里沙堤似席平。xiǎo cóng běi guō guò xī chéng,shí lǐ shā dī shì xí píng。
澹日向人供帽影,微风傍马助鞭声。dàn rì xiàng rén gōng mào yǐng,wēi fēng bàng mǎ zhù biān shēng。
欢情寂寂随年减,俗事纷纷逐日生。huān qíng jì jì suí nián jiǎn,sú shì fēn fēn zhú rì shēng。
到处每求佳水竹,晚途牢落念归耕。dào chù měi qiú jiā shuǐ zhú,wǎn tú láo luò niàn guī gēng。

夜分读书有感

陆游

光阴百岁已中分,拟结茅茨老白云。guāng yīn bǎi suì yǐ zhōng fēn,nǐ jié máo cí lǎo bái yún。
万里谁怜新卧疾,九重犹记旧能文。wàn lǐ shuí lián xīn wò jí,jiǔ zhòng yóu jì jiù néng wén。
枕边得句题屏叠,马上看山隔帽裙。zhěn biān dé jù tí píng dié,mǎ shàng kàn shān gé mào qún。
终恨无劳縻廪粟,夜窗聊策读书勋。zhōng hèn wú láo mí lǐn sù,yè chuāng liáo cè dú shū xūn。

春残

陆游

石镜山前送落晖,春残回首倍依依。shí jìng shān qián sòng luò huī,chūn cán huí shǒu bèi yī yī。
时平壮士无功老,乡远征人有梦归。shí píng zhuàng shì wú gōng lǎo,xiāng yuǎn zhēng rén yǒu mèng guī。
苜蓿苗侵官道合,芜菁花入麦畦稀。mù xu miáo qīn guān dào hé,wú jīng huā rù mài qí xī。
倦游自笑摧颓甚,谁记飞鹰醉打围。juàn yóu zì xiào cuī tuí shén,shuí jì fēi yīng zuì dǎ wéi。

武担东台晚望

陆游

憔悴西窗已一翁,登高意气尚豪雄。qiáo cuì xī chuāng yǐ yī wēng,dēng gāo yì qì shàng háo xióng。
关河霸国兴亡后,风月诗人醉醒中。guān hé bà guó xīng wáng hòu,fēng yuè shī rén zuì xǐng zhōng。
病起顿惊双鬓改,春归一扫万花空。bìng qǐ dùn jīng shuāng bìn gǎi,chūn guī yī sǎo wàn huā kōng。
栏边徙倚君知否,直到吴天目未穷。lán biān xǐ yǐ jūn zhī fǒu,zhí dào wú tiān mù wèi qióng。

行武担西南村落有感

陆游

骑马悠然欲断魂,春愁满眼与谁论。qí mǎ yōu rán yù duàn hún,chūn chóu mǎn yǎn yǔ shuí lùn。
市朝迁变归芜没,涧谷谽谺互吐吞。shì cháo qiān biàn guī wú méi,jiàn gǔ hān xiā hù tǔ tūn。
一径松楠遥见寺,数家鸡犬自成村。yī jìng sōng nán yáo jiàn sì,shù jiā jī quǎn zì chéng cūn。
最怜高冢临官道,细细烟莎遍烧痕。zuì lián gāo zhǒng lín guān dào,xì xì yān shā biàn shāo hén。