古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

新秋

陆游

秋气入清笳,旗亭酒可赊。qiū qì rù qīng jiā,qí tíng jiǔ kě shē。
长歌穿小市,短帽插幽花。zhǎng gē chuān xiǎo shì,duǎn mào chā yōu huā。
溪女留新蟹,园公饷晚瓜。xī nǚ liú xīn xiè,yuán gōng xiǎng wǎn guā。
谁知闲老子,解作醉生涯。shuí zhī xián lǎo zi,jiě zuò zuì shēng yá。

搔首

陆游

玩画无馀易,闻歌已尽诗。wán huà wú yú yì,wén gē yǐ jǐn shī。
古人不可作,此理孰能推。gǔ rén bù kě zuò,cǐ lǐ shú néng tuī。
白发秋风里,青灯夜雨时。bái fā qiū fēng lǐ,qīng dēng yè yǔ shí。
初心竟当负,搔首叹吾衰。chū xīn jìng dāng fù,sāo shǒu tàn wú shuāi。

小雨钓归

陆游

雨点鸣丛苇,云头冒远山。yǔ diǎn míng cóng wěi,yún tóu mào yuǎn shān。
儿曹出篱望,老子榜舟还。ér cáo chū lí wàng,lǎo zi bǎng zhōu hái。
润入园畦里,凉生窗户间。rùn rù yuán qí lǐ,liáng shēng chuāng hù jiān。
秋阳方可畏,徙倚一开颜。qiū yáng fāng kě wèi,xǐ yǐ yī kāi yán。

泛舟至东村

陆游

野水如天远,渔舟似叶轻。yě shuǐ rú tiān yuǎn,yú zhōu shì yè qīng。
飕飕风渐冷,淡淡月初生。sōu sōu fēng jiàn lěng,dàn dàn yuè chū shēng。
沙际樵苏路,篱间语笑声。shā jì qiáo sū lù,lí jiān yǔ xiào shēng。
还家已薄暮,灯火照柴荆。hái jiā yǐ báo mù,dēng huǒ zhào chái jīng。

自诒

陆游

健忘闲何害,贪眠老正宜。jiàn wàng xián hé hài,tān mián lǎo zhèng yí。
本心惟泥酒,馀习略存诗。běn xīn wéi ní jiǔ,yú xí lüè cún shī。
未废春农业,犹堪幼学师。wèi fèi chūn nóng yè,yóu kān yòu xué shī。
微官何所恋,请老五年迟。wēi guān hé suǒ liàn,qǐng lǎo wǔ nián chí。

野兴

陆游

荷锄通北涧,腰斧上东峰。hé chú tōng běi jiàn,yāo fǔ shàng dōng fēng。
秋水清见底,晓云深几重。qiū shuǐ qīng jiàn dǐ,xiǎo yún shēn jǐ zhòng。
鼕鼕传社鼓,渺渺度楼钟。dōng dōng chuán shè gǔ,miǎo miǎo dù lóu zhōng。
归觅村桥路,诗情抵酒浓。guī mì cūn qiáo lù,shī qíng dǐ jiǔ nóng。

客有见过者既去喟然有作二首

陆游

鬓毛俱白尽,事不补秋毫。bìn máo jù bái jǐn,shì bù bǔ qiū háo。
去死今无几,归耕何足高。qù sǐ jīn wú jǐ,guī gēng hé zú gāo。
已如陶止酒,徒劝屈餔糟。yǐ rú táo zhǐ jiǔ,tú quàn qū bù zāo。
惟有沧溟去,扬帆观雪涛。wéi yǒu cāng míng qù,yáng fān guān xuě tāo。

客有见过者既去喟然有作二首

陆游

永日安耕钓,馀年迫耄期。yǒng rì ān gēng diào,yú nián pò mào qī。
研朱点周易,饮酒和陶诗。yán zhū diǎn zhōu yì,yǐn jiǔ hé táo shī。
带箭归飞鹤,支床不瞑龟。dài jiàn guī fēi hè,zhī chuáng bù míng guī。
此生君看取,死是出门时。cǐ shēng jūn kàn qǔ,sǐ shì chū mén shí。

秋阴

陆游

淡日披朝雾,轻云结暮阴。dàn rì pī cháo wù,qīng yún jié mù yīn。
菰蒲溪路暗,松竹草堂深。gū pú xī lù àn,sōng zhú cǎo táng shēn。
妙墨双钩帖,奇声百衲琴。miào mò shuāng gōu tiē,qí shēng bǎi nà qín。
古人端未远,一笑会吾心。gǔ rén duān wèi yuǎn,yī xiào huì wú xīn。

与儿子至东村遇父老共语因作小诗

陆游

桑竹穿村巷,衡茅隔土垣。sāng zhú chuān cūn xiàng,héng máo gé tǔ yuán。
海氛成物象,秋气肃川原。hǎi fēn chéng wù xiàng,qiū qì sù chuān yuán。
豆芋行将熟,鸡豚亦已繁。dòu yù xíng jiāng shú,jī tún yì yǐ fán。
丰凶岁所有,农事更深论。fēng xiōng suì suǒ yǒu,nóng shì gèng shēn lùn。

村思

陆游

揣分新辞禄,扶衰又度秋。chuāi fēn xīn cí lù,fú shuāi yòu dù qiū。
已将穷博健,更赖学忘忧。yǐ jiāng qióng bó jiàn,gèng lài xué wàng yōu。
船护烟陂鸭,栏归草径牛。chuán hù yān bēi yā,lán guī cǎo jìng niú。
作劳何以慰,茅店问新篘。zuò láo hé yǐ wèi,máo diàn wèn xīn chōu。

秋夜

陆游

倦叟投床早,昏灯落烬频。juàn sǒu tóu chuáng zǎo,hūn dēng luò jìn pín。
鹊翻惊缺月,犬吠逐行人。què fān jīng quē yuè,quǎn fèi zhú xíng rén。
未丧诗书业,犹存老病身。wèi sàng shī shū yè,yóu cún lǎo bìng shēn。
菊花行可醉,作意插乌巾。jú huā xíng kě zuì,zuò yì chā wū jīn。

孤村

陆游

老寄孤村里,悠然卧曲肱。lǎo jì gū cūn lǐ,yōu rán wò qū gōng。
算贫先放鹤,嫌闹并疏僧。suàn pín xiān fàng hè,xián nào bìng shū sēng。
古戍高秋笛,寒窗半夜灯。gǔ shù gāo qiū dí,hán chuāng bàn yè dēng。
平生羞诡遇,多获岂吾能。píng shēng xiū guǐ yù,duō huò qǐ wú néng。

绝禄以来衣食愈不继小儿力图之殊未有涯予谓不若痛节用尔示以此诗

陆游

处世吾伤拙,营生汝亦疏。chù shì wú shāng zhuō,yíng shēng rǔ yì shū。
如谋道边舍,似信枕中书。rú móu dào biān shě,shì xìn zhěn zhōng shū。
瓮牖居疑泰,藜羹食敢馀。wèng yǒu jū yí tài,lí gēng shí gǎn yú。
晏婴元学墨,勿负此心初。yàn yīng yuán xué mò,wù fù cǐ xīn chū。

予宿疾多已失去独气痛时作赋诗自宽

陆游

疾久难全去,扶持度岁年。jí jiǔ nán quán qù,fú chí dù suì nián。
垣墙完罅隙,匕箸禁芳鲜。yuán qiáng wán xià xì,bǐ zhù jìn fāng xiān。
渐减观书课,常储买药钱。jiàn jiǎn guān shū kè,cháng chǔ mǎi yào qián。
乡人多不识,谁与问沉绵。xiāng rén duō bù shí,shuí yǔ wèn chén mián。