古诗词

戒杀

陆游

物生天地间,同此一太虚。wù shēng tiān dì jiān,tóng cǐ yī tài xū。
林林各自植,但坐形骸拘。lín lín gè zì zhí,dàn zuò xíng hái jū。
日夜相残杀,曾不置斯须。rì yè xiāng cán shā,céng bù zhì sī xū。
皮毛备裘褐,膏血资甘腴。pí máo bèi qiú hè,gāo xuè zī gān yú。
鸡鹜羊彘辈,尚食稗与刍。jī wù yáng zhì bèi,shàng shí bài yǔ chú。
飞潜何与汝,祸乃及禽鱼。fēi qián hé yǔ rǔ,huò nǎi jí qín yú。
豺虎之害人,亦为饥所驱。chái hǔ zhī hài rén,yì wèi jī suǒ qū。
汝顾不自省,何暇议彼欤。rǔ gù bù zì shěng,hé xiá yì bǐ yú。
又于人类中,各私六尺躯。yòu yú rén lèi zhōng,gè sī liù chǐ qū。
方其忿怒时,流血视若无。fāng qí fèn nù shí,liú xuè shì ruò wú。
我欲反其源,默观受气初。wǒ yù fǎn qí yuán,mò guān shòu qì chū。
挺刃之所加,惨若在我肤。tǐng rèn zhī suǒ jiā,cǎn ruò zài wǒ fū。
朝饭一釜豆,莫饭一杯蔬。cháo fàn yī fǔ dòu,mò fàn yī bēi shū。
扪腹茆檐下,陶然欢有馀。mén fù máo yán xià,táo rán huān yǒu yú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

梦中作

陆游

拓地移屯过酒泉,第功图像上凌烟。tuò dì yí tún guò jiǔ quán,dì gōng tú xiàng shàng líng yān。
事权皂纛兼黄钺,富贵金貂映玉蝉。shì quán zào dào jiān huáng yuè,fù guì jīn diāo yìng yù chán。
油筑毬场飞騕袅,锦裁步障贮婵娟。yóu zhù qiú chǎng fēi yǎo niǎo,jǐn cái bù zhàng zhù chán juān。
拥涂士女千层看,应记新丰旧少年。yōng tú shì nǚ qiān céng kàn,yīng jì xīn fēng jiù shǎo nián。

村居酒熟偶无肉食煮菜羹饮酒

陆游

歌凤伥伥类楚狂,畏牺龊龊笑蒙庄。gē fèng chāng chāng lèi chǔ kuáng,wèi xī chuò chuò xiào méng zhuāng。
著书幸可俟后世,对客从嗔卧大床。zhù shū xìng kě qí hòu shì,duì kè cóng chēn wò dà chuáng。
三亩青蔬了盘箸,一缸浊酒具杯觞。sān mǔ qīng shū le pán zhù,yī gāng zhuó jiǔ jù bēi shāng。
丈夫穷达皆常事,富贵何妨食万羊。zhàng fū qióng dá jiē cháng shì,fù guì hé fáng shí wàn yáng。

辛丑十月诸公馈酒偶及百榼戏题长句

陆游

喜事诸公尚见存,尺书时到爵罗门。xǐ shì zhū gōng shàng jiàn cún,chǐ shū shí dào jué luó mén。
已邀风月成三友,聊对湖山倒百尊。yǐ yāo fēng yuè chéng sān yǒu,liáo duì hú shān dào bǎi zūn。
醉墨淋漓动高壁,狂歌悲壮落前村。zuì mò lín lí dòng gāo bì,kuáng gē bēi zhuàng luò qián cūn。
悠然睡起西窗黑,一点青灯又断魂。yōu rán shuì qǐ xī chuāng hēi,yī diǎn qīng dēng yòu duàn hún。

幽居

陆游

破屋颓垣雾雨昏,幽人终日掩柴门。pò wū tuí yuán wù yǔ hūn,yōu rén zhōng rì yǎn chái mén。
因锄衰草通南阜,偶洗丛篁见北村。yīn chú shuāi cǎo tōng nán fù,ǒu xǐ cóng huáng jiàn běi cūn。
裋褐奇温等狐腋,寒蔬脆美敌熊蹯。shù hè qí wēn děng hú yè,hán shū cuì měi dí xióng fán。
冬来酒户微增旧,万事应须付一尊。dōng lái jiǔ hù wēi zēng jiù,wàn shì yīng xū fù yī zūn。

简苏训直判院庄器之贤良

陆游

行尽天涯白发新,槿篱竹屋著闲身。xíng jǐn tiān yá bái fā xīn,jǐn lí zhú wū zhù xián shēn。
读书达旦失衰病,食菜终年安贱贫。dú shū dá dàn shī shuāi bìng,shí cài zhōng nián ān jiàn pín。
正使寄声无薛孟,不妨同里有荀陈。zhèng shǐ jì shēng wú xuē mèng,bù fáng tóng lǐ yǒu xún chén。
从今杖履时相过,花柳村村次第春。cóng jīn zhàng lǚ shí xiāng guò,huā liǔ cūn cūn cì dì chūn。

卧病书怀

陆游

衮衮年光挽不留,即今已白五分头。gǔn gǔn nián guāng wǎn bù liú,jí jīn yǐ bái wǔ fēn tóu。
病中对酒犹思醉,梦里逢人亦说愁。bìng zhōng duì jiǔ yóu sī zuì,mèng lǐ féng rén yì shuō chóu。
青海战云临贼垒,黑山飞雪洒貂裘。qīng hǎi zhàn yún lín zéi lěi,hēi shān fēi xuě sǎ diāo qiú。
丈夫有志终难料,憔悴渔村死即休。zhàng fū yǒu zhì zhōng nán liào,qiáo cuì yú cūn sǐ jí xiū。

喜晴

陆游

衡门病卧动经旬,岁晚况堪风雨频。héng mén bìng wò dòng jīng xún,suì wǎn kuàng kān fēng yǔ pín。
晴日一窗殊慰眼,清霜万瓦更宜人。qíng rì yī chuāng shū wèi yǎn,qīng shuāng wàn wǎ gèng yí rén。
开书顿失昏花坠,试茗初看白乳新。kāi shū dùn shī hūn huā zhuì,shì míng chū kàn bái rǔ xīn。
南埭东陂从此好,剩将红蕊插乌巾。nán dài dōng bēi cóng cǐ hǎo,shèng jiāng hóng ruǐ chā wū jīn。

不睡

陆游

城远不闻钟鼓传,孤村风雨夜骚然。chéng yuǎn bù wén zhōng gǔ chuán,gū cūn fēng yǔ yè sāo rán。
但悲绿酒欺多病,敢恨青灯笑不眠。dàn bēi lǜ jiǔ qī duō bìng,gǎn hèn qīng dēng xiào bù mián。
水冷砚蟾初薄冻,火残香鸭尚微烟。shuǐ lěng yàn chán chū báo dòng,huǒ cán xiāng yā shàng wēi yān。
虚窗忽报东方白,且复翻经绣佛前。xū chuāng hū bào dōng fāng bái,qiě fù fān jīng xiù fú qián。

陆游

纸帐青毡暖有馀,昏昏信脚到华胥。zhǐ zhàng qīng zhān nuǎn yǒu yú,hūn hūn xìn jiǎo dào huá xū。
冻醪有力勤推挽,春茗无端苦破除。dòng láo yǒu lì qín tuī wǎn,chūn míng wú duān kǔ pò chú。
半熟拥衾闻急雨,乍回推枕觅残书。bàn shú yōng qīn wén jí yǔ,zhà huí tuī zhěn mì cán shū。
个中得意君知否,万户生封未必如。gè zhōng dé yì jūn zhī fǒu,wàn hù shēng fēng wèi bì rú。

禅室

陆游

早夸剧饮无勍敌,晚觉安禅有宿因。zǎo kuā jù yǐn wú qíng dí,wǎn jué ān chán yǒu sù yīn。
赫赫心光谁障碍,绵绵鼻息自轻匀。hè hè xīn guāng shuí zhàng ài,mián mián bí xī zì qīng yún。
蒲龛纸帐藏身稳,香碗灯笼作梦新。pú kān zhǐ zhàng cáng shēn wěn,xiāng wǎn dēng lóng zuò mèng xīn。
勿为霜寒忆温暖,少林立雪彼何人。wù wèi shuāng hán yì wēn nuǎn,shǎo lín lì xuě bǐ hé rén。

寓天庆观有林使君年八十七方烧丹云一黍米大可化汞一斤为黄金梅道人年八十五善医

陆游

世路崎岖久已忘,道腴禅悦度年光。shì lù qí qū jiǔ yǐ wàng,dào yú chán yuè dù nián guāng。
故携开士降龙钵,来寄高人梦蝶床。gù xié kāi shì jiàng lóng bō,lái jì gāo rén mèng dié chuáng。
只道烧金有刘向,不知卖药是韩康。zhǐ dào shāo jīn yǒu liú xiàng,bù zhī mài yào shì hán kāng。
日长坐觉非尘世,庭桧花开蜂蜜香。rì zhǎng zuò jué fēi chén shì,tíng guì huā kāi fēng mì xiāng。

赠林使君二首

陆游

使君物外阅年华,厌听奴兵早暮衙。shǐ jūn wù wài yuè nián huá,yàn tīng nú bīng zǎo mù yá。
双履踏云呼野渡,一瓢邀月醉梅花。shuāng lǚ tà yún hū yě dù,yī piáo yāo yuè zuì méi huā。
红炉点汞闲消日,乌几翻经不忆家。hóng lú diǎn gǒng xián xiāo rì,wū jǐ fān jīng bù yì jiā。
我亦岷山有归处,约君同载溯三巴。wǒ yì mín shān yǒu guī chù,yuē jūn tóng zài sù sān bā。

赠林使君二首

陆游

松桧阴中百步廊,我来剥啄叩琳房。sōng guì yīn zhōng bǎi bù láng,wǒ lái bō zhuó kòu lín fáng。
鱼肠宝剑馀蛟血,鸦嘴金锄带药香。yú cháng bǎo jiàn yú jiāo xuè,yā zuǐ jīn chú dài yào xiāng。
弱水蓬莱风浩浩,赤明龙汉劫茫茫。ruò shuǐ péng lái fēng hào hào,chì míng lóng hàn jié máng máng。
何妨付与神丹诀,教跨青鸾到帝乡。hé fáng fù yǔ shén dān jué,jiào kuà qīng luán dào dì xiāng。

冬夜

陆游

穷巷萧条早闭门,北窗灯火夜昏昏。qióng xiàng xiāo tiáo zǎo bì mén,běi chuāng dēng huǒ yè hūn hūn。
老于俗事不挂眼,愁忆故人空断魂。lǎo yú sú shì bù guà yǎn,chóu yì gù rén kōng duàn hún。
急雪打窗飞砾细,狂风卷野怒涛翻。jí xuě dǎ chuāng fēi lì xì,kuáng fēng juǎn yě nù tāo fān。
土床纸帐寒无寐,强把村醅不厌浑。tǔ chuáng zhǐ zhàng hán wú mèi,qiáng bǎ cūn pēi bù yàn hún。

雪后出游戏作

陆游

小巘平冈雪陆离,幽人又赋探春诗。xiǎo yǎn píng gāng xuě lù lí,yōu rén yòu fù tàn chūn shī。
典琴沽酒元非俗,著屐观碑又一奇。diǎn qín gū jiǔ yuán fēi sú,zhù jī guān bēi yòu yī qí。
大度乾坤容落托,多情风月笑衰迟。dà dù qián kūn róng luò tuō,duō qíng fēng yuè xiào shuāi chí。
吾生也似梅花淡,燕未归来蝶不知。wú shēng yě shì méi huā dàn,yàn wèi guī lái dié bù zhī。