古诗词

疏影·催梅

施枢

低枝亚实。dī zhī yà shí。
望翠阴护晓,幽梦难觅。wàng cuì yīn hù xiǎo,yōu mèng nán mì。
凄楚霓裳,琼阙瑶台,经年暗锁清逸。qī chǔ ní shang,qióng quē yáo tái,jīng nián àn suǒ qīng yì。
春风似怪重门掩,未许入、玉堂吟笔。chūn fēng shì guài zhòng mén yǎn,wèi xǔ rù yù táng yín bǐ。
想寿阳,却厌新妆,倦抹粉花宫额。xiǎng shòu yáng,què yàn xīn zhuāng,juàn mǒ fěn huā gōng é。
还记孤山旧路,未应便负了,波冷蟾白。hái jì gū shān jiù lù,wèi yīng biàn fù le,bō lěng chán bái。
莫寄相思,惟有寒烟,伴我骚人闲寂。mò jì xiāng sī,wéi yǒu hán yān,bàn wǒ sāo rén xián jì。
东君须自怜疏影,又何待、山前雪积。dōng jūn xū zì lián shū yǐng,yòu hé dài shān qián xuě jī。
好试敲、羯鼓声催,与约鼎羹消息。hǎo shì qiāo jié gǔ shēng cuī,yǔ yuē dǐng gēng xiāo xī。

施枢

宋镇江丹徒人,寓居湖州,字知言,号芸隐、浮玉。理宗嘉熙时为浙东转运司幕属,复为越州府僚。官至从事郎、知溧阳县。工诗。有《芸隐横舟稿》。 施枢的作品>>

猜您喜欢

碧桃

施枢

月浸虚庭夜未央,一枝静对白云乡。yuè jìn xū tíng yè wèi yāng,yī zhī jìng duì bái yún xiāng。
三生自结玄都约,来伴疏梅到玉堂。sān shēng zì jié xuán dōu yuē,lái bàn shū méi dào yù táng。

道间见桃李花

施枢

东风到处竞繁华,不问穷檐与大家。dōng fēng dào chù jìng fán huá,bù wèn qióng yán yǔ dà jiā。
垂柳丝中深院宇,隔廧时有出来花。chuí liǔ sī zhōng shēn yuàn yǔ,gé qiáng shí yǒu chū lái huā。

龙瑞宫侧访仙姑不值

施枢

轻红片片落桃花,刘阮空迎紫凤车。qīng hóng piàn piàn luò táo huā,liú ruǎn kōng yíng zǐ fèng chē。
石洞有天元不闭,何须流水觅胡麻。shí dòng yǒu tiān yuán bù bì,hé xū liú shuǐ mì hú má。

唐园

施枢

幽居已似水中仙,更有亭台在屋边。yōu jū yǐ shì shuǐ zhōng xiān,gèng yǒu tíng tái zài wū biān。
拟作小图难画处,一年两驻内家船。nǐ zuò xiǎo tú nán huà chù,yī nián liǎng zhù nèi jiā chuán。

大涤洞

施枢

玄盖天中万象垂,洞门无钥许人窥。xuán gài tiān zhōng wàn xiàng chuí,dòng mén wú yào xǔ rén kuī。
仙踪直与华阳接,能继玄同有阿谁。xiān zōng zhí yǔ huá yáng jiē,néng jì xuán tóng yǒu ā shuí。

天柱峰

施枢

擎天一柱锁崖嵬,六洞烟云亦异哉。qíng tiān yī zhù suǒ yá wéi,liù dòng yān yún yì yì zāi。
更有泉飞漱寒玉,不妨频为此山来。gèng yǒu quán fēi shù hán yù,bù fáng pín wèi cǐ shān lái。

云根石

施枢

溶溶聚散霎时间,岂有根株在世凡。róng róng jù sàn shà shí jiān,qǐ yǒu gēn zhū zài shì fán。
料是从龙归洞穴,故应化作此巉岩。liào shì cóng lóng guī dòng xué,gù yīng huà zuò cǐ chán yán。

无骨箬

施枢

功成归去作飞仙,箬下遗丹不浪传。gōng chéng guī qù zuò fēi xiān,ruò xià yí dān bù làng chuán。
千载岂皆无遇者,要须种植验前缘。qiān zài qǐ jiē wú yù zhě,yào xū zhǒng zhí yàn qián yuán。

雷崖屋

施枢

不徒卓屋在岩阿,前后丹成亦已多。bù tú zhuó wū zài yán ā,qián hòu dān chéng yì yǐ duō。
三十馀年勤累行,几时跨鹤上空歌。sān shí yú nián qín lèi xíng,jǐ shí kuà hè shàng kōng gē。

飞玉亭

施枢

素练飞来衮雪毬,满怀风露不胜秋。sù liàn fēi lái gǔn xuě qiú,mǎn huái fēng lù bù shèng qiū。
翠蛟已是天然景,今日还当避一头。cuì jiāo yǐ shì tiān rán jǐng,jīn rì hái dāng bì yī tóu。

玉蕈

施枢

幸从腐木出,敢被齿牙和。xìng cóng fǔ mù chū,gǎn bèi chǐ yá hé。
真有山林味,难教世俗知。zhēn yǒu shān lín wèi,nán jiào shì sú zhī。
香痕浮玉叶,生意满琼枝。xiāng hén fú yù yè,shēng yì mǎn qióng zhī。
饕腹何多幸,相酬独有诗。tāo fù hé duō xìng,xiāng chóu dú yǒu shī。

西河柳

施枢

一把轻丝拂地垂,柔梢浅浅抹燕脂。yī bǎ qīng sī fú dì chuí,róu shāo qiǎn qiǎn mǒ yàn zhī。
絮花吹尽枝方长,却恨春风未得知。xù huā chuī jǐn zhī fāng zhǎng,què hèn chūn fēng wèi dé zhī。
147«45678910