古诗词

目昏颇废观书以诗记其始时年七十九矣

陆游

少时业诗书,慕古不自量。shǎo shí yè shī shū,mù gǔ bù zì liàng。
晨暮间弦诵,左右纷朱黄。chén mù jiān xián sòng,zuǒ yòu fēn zhū huáng。
积书山崇崇,探义海茫茫。jī shū shān chóng chóng,tàn yì hǎi máng máng。
同志三四人,辩论略相当。tóng zhì sān sì rén,biàn lùn lüè xiāng dāng。
落笔辄千言,气欲吞名场。luò bǐ zhé qiān yán,qì yù tūn míng chǎng。
忽焉六十年,绿鬓久已霜。hū yān liù shí nián,lǜ bìn jiǔ yǐ shuāng。
食必观本草,不疗病在床。shí bì guān běn cǎo,bù liáo bìng zài chuáng。
今秋又病目,始觉闲味长。jīn qiū yòu bìng mù,shǐ jué xián wèi zhǎng。
车马既不至,亦无书在傍。chē mǎ jì bù zhì,yì wú shū zài bàng。
一坐漏十刻,甚倦则倚墙。yī zuò lòu shí kè,shén juàn zé yǐ qiáng。
蝴蝶吾前身,华胥吾故乡。hú dié wú qián shēn,huá xū wú gù xiāng。
童子亦听睡,不复呼烧香。tóng zi yì tīng shuì,bù fù hū shāo xiāng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

西斋遣兴

陆游

桐叶秋先霣,菊花寒更香。tóng yè qiū xiān yǔn,jú huā hán gèng xiāng。
酒边聊兀兀,身外本茫茫。jiǔ biān liáo wù wù,shēn wài běn máng máng。
小憩元非睡,长吟偶似狂。xiǎo qì yuán fēi shuì,zhǎng yín ǒu shì kuáng。
忽然思把卷,一笑就窗光。hū rán sī bǎ juǎn,yī xiào jiù chuāng guāng。

雨夜作

陆游

十月多蚊蚋,昏昏气未平。shí yuè duō wén ruì,hūn hūn qì wèi píng。
正须三日雨,却用一霜晴。zhèng xū sān rì yǔ,què yòng yī shuāng qíng。
闲馆萧条意,空阶点滴声。xián guǎn xiāo tiáo yì,kōng jiē diǎn dī shēng。
钟残抚枕叹,归梦几时成。zhōng cán fǔ zhěn tàn,guī mèng jǐ shí chéng。

卧疾

陆游

旧疾乘衰作,长贫与懒宜。jiù jí chéng shuāi zuò,zhǎng pín yǔ lǎn yí。
羁愁惟付酒,史课未妨诗。jī chóu wéi fù jiǔ,shǐ kè wèi fáng shī。
雨入残更滴,霜逢闰岁迟。yǔ rù cán gèng dī,shuāng féng rùn suì chí。
新春真耄及,不用卜归期。xīn chūn zhēn mào jí,bù yòng bo guī qī。

独坐有怀杜伯高

陆游

画桥通小市,深院欲黄昏。huà qiáo tōng xiǎo shì,shēn yuàn yù huáng hūn。
爱月先移烛,留香每闭门。ài yuè xiān yí zhú,liú xiāng měi bì mén。
李侯有佳句,乐令善清言。lǐ hóu yǒu jiā jù,lè lìng shàn qīng yán。
老病贪支枕,何由共一樽。lǎo bìng tān zhī zhěn,hé yóu gòng yī zūn。

入局

陆游

残年困简牍,静坐忆渔樵。cán nián kùn jiǎn dú,jìng zuò yì yú qiáo。
鄙意惭轻出,殊恩免早朝。bǐ yì cán qīng chū,shū ēn miǎn zǎo cháo。
微霜凋绿树,寒日满朱桥。wēi shuāng diāo lǜ shù,hán rì mǎn zhū qiáo。
怅望沧波友,弓旌岂易招。chàng wàng cāng bō yǒu,gōng jīng qǐ yì zhāo。

掩门四首

陆游

身瘦不胜笏,官闲常掩门。shēn shòu bù shèng hù,guān xián cháng yǎn mén。
汉廷虽好老,楚泽未招魂。hàn tíng suī hǎo lǎo,chǔ zé wèi zhāo hún。
砚润蟾疏滴,香残鸭尚温。yàn rùn chán shū dī,xiāng cán yā shàng wēn。
个中殊会意,恨欠阿戎言。gè zhōng shū huì yì,hèn qiàn ā róng yán。

掩门四首

陆游

簌簌落高槐,阴阴长绿苔。sù sù luò gāo huái,yīn yīn zhǎng lǜ tái。
只言门昼掩,不道客谁来。zhǐ yán mén zhòu yǎn,bù dào kè shuí lái。
足痹思寻壑,愁生久拨醅。zú bì sī xún hè,chóu shēng jiǔ bō pēi。
吾儿能问事,梨栗且炮煨。wú ér néng wèn shì,lí lì qiě pào wēi。

掩门四首

陆游

举手可及屋,积书高拄颐。jǔ shǒu kě jí wū,jī shū gāo zhǔ yí。
忽闻疏雨滴,恍记故山时。hū wén shū yǔ dī,huǎng jì gù shān shí。
点染聊成字,呻吟仅似诗。diǎn rǎn liáo chéng zì,shēn yín jǐn shì shī。
不关才思尽,碌碌本亡奇。bù guān cái sī jǐn,lù lù běn wáng qí。

掩门四首

陆游

寡求忘市远,易足任囊空。guǎ qiú wàng shì yuǎn,yì zú rèn náng kōng。
院吏催呈史,家僮笑忍穷。yuàn lì cuī chéng shǐ,jiā tóng xiào rěn qióng。
鬓毛惊尽白,仓粟饫陈红。bìn máo jīng jǐn bái,cāng sù yù chén hóng。
赖有三峨梦,时时到枕中。lài yǒu sān é mèng,shí shí dào zhěn zhōng。

题史院壁四首

陆游

命薄谋常拙,年衰力转微。mìng báo móu cháng zhuō,nián shuāi lì zhuǎn wēi。
鹢飞元合退,羝乳偶成归。yì fēi yuán hé tuì,dī rǔ ǒu chéng guī。
汗简惭靡日,流尘怯染衣。hàn jiǎn cán mí rì,liú chén qiè rǎn yī。
无端霜夜月,应照旧苔矶。wú duān shuāng yè yuè,yīng zhào jiù tái jī。

题史院壁四首

陆游

槁木忘荣谢,闲云任卷舒。gǎo mù wàng róng xiè,xián yún rèn juǎn shū。
慵为绕枝鹊,宁作蠹书鱼。yōng wèi rào zhī què,níng zuò dù shū yú。
羁旅心常折,亲朋梦亦疏。jī lǚ xīn cháng zhé,qīn péng mèng yì shū。
溪头钓船在,恐负此心初。xī tóu diào chuán zài,kǒng fù cǐ xīn chū。

题史院壁四首

陆游

白发无馀鬒,苍颜失故丹。bái fā wú yú zhěn,cāng yán shī gù dān。
旅游多败意,大屋每饶寒。lǚ yóu duō bài yì,dà wū měi ráo hán。
出畏霜侵褐,归乘日暖鞍。chū wèi shuāng qīn hè,guī chéng rì nuǎn ān。
若非时得句,何以慰衰残。ruò fēi shí dé jù,hé yǐ wèi shuāi cán。

题史院壁四首

陆游

苔甃平分路,铜环半掩扉。tái zhòu píng fēn lù,tóng huán bàn yǎn fēi。
残芜寒不死,败叶落还飞。cán wú hán bù sǐ,bài yè luò hái fēi。
责重何由塞,愁生但念归。zé zhòng hé yóu sāi,chóu shēng dàn niàn guī。
非无茅一把,世事苦相违。fēi wú máo yī bǎ,shì shì kǔ xiāng wéi。

夙兴

陆游

钟已楼头动,灯犹帐外残。zhōng yǐ lóu tóu dòng,dēng yóu zhàng wài cán。
霜浓愁枕冷,病起觉衣宽。shuāng nóng chóu zhěn lěng,bìng qǐ jué yī kuān。
鹤怨凭谁解,鸥盟恐已寒。hè yuàn píng shuí jiě,ōu méng kǒng yǐ hán。
君恩等天地,应许纳微官。jūn ēn děng tiān dì,yīng xǔ nà wēi guān。

馆中书怀

陆游

流落逢明主,恩光集晚途。liú luò féng míng zhǔ,ēn guāng jí wǎn tú。
题名惊手战,拜阁藉人扶。tí míng jīng shǒu zhàn,bài gé jí rén fú。
枉辱三华组,终归一腐儒。wǎng rǔ sān huá zǔ,zhōng guī yī fǔ rú。
库书时取读,犹足补东隅。kù shū shí qǔ dú,yóu zú bǔ dōng yú。