古诗词

夜卧久不得寐复披衣起呼灯作草书数纸乃复酣枕明旦作此诗记之

陆游

才下多阨穷,地僻罕人客。cái xià duō è qióng,dì pì hǎn rén kè。
半生走四海,竟无第一策。bàn shēng zǒu sì hǎi,jìng wú dì yī cè。
暮年忽大悟,惟有紧闭门。mù nián hū dà wù,wéi yǒu jǐn bì mén。
朝作一池墨,弄笔招羁魂。cháo zuò yī chí mò,nòng bǐ zhāo jī hún。
初若奔騄骥,忽如掣蛟鲸。chū ruò bēn lù jì,hū rú chè jiāo jīng。
鬼神森出没,雷雨更晦明。guǐ shén sēn chū méi,léi yǔ gèng huì míng。
飞扬兴已极,投笔径就床。fēi yáng xīng yǐ jí,tóu bǐ jìng jiù chuáng。
酣酣一枕睡,不觉幽梦长。hān hān yī zhěn shuì,bù jué yōu mèng zhǎng。
手携避秦人,行上腰带鞓。shǒu xié bì qín rén,xíng shàng yāo dài tīng。
下视河流黄,仰看天宇青。xià shì hé liú huáng,yǎng kàn tiān yǔ qīng。
大呼自惊觉,夜半灯欲死。dà hū zì jīng jué,yè bàn dēng yù sǐ。
茆檐雨点滴,身乃在万里。máo yán yǔ diǎn dī,shēn nǎi zài wàn lǐ。
挑灯影突兀,顾问汝是谁。tiāo dēng yǐng tū wù,gù wèn rǔ shì shuí。
留侯虽强食,轻举亦何疑。liú hóu suī qiáng shí,qīng jǔ yì hé yí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

城上二首

陆游

双双黄犊卧斜阳,叶叶丹枫著早霜。shuāng shuāng huáng dú wò xié yáng,yè yè dān fēng zhù zǎo shuāng。
沙水自鸣如有恨,野花无主为谁芳。shā shuǐ zì míng rú yǒu hèn,yě huā wú zhǔ wèi shuí fāng。
郫筒味酽愁濡甲,巴曲声悲怯断肠。pí tǒng wèi yàn chóu rú jiǎ,bā qū shēng bēi qiè duàn cháng。
赖有生平管城子,不妨驱使答风光。lài yǒu shēng píng guǎn chéng zi,bù fáng qū shǐ dá fēng guāng。

城上二首

陆游

濯锦豪华梦不通,岿然孤叠乱山中。zhuó jǐn háo huá mèng bù tōng,kuī rán gū dié luàn shān zhōng。
行歌满道知人乐,露积连村见岁丰。xíng gē mǎn dào zhī rén lè,lù jī lián cūn jiàn suì fēng。
万瓦新霜扫残瘴,一林丹叶换青枫。wàn wǎ xīn shuāng sǎo cán zhàng,yī lín dān yè huàn qīng fēng。
鹅黄名酝何由得,且醉杯中琥珀红。é huáng míng yùn hé yóu dé,qiě zuì bēi zhōng hǔ pò hóng。

西楼夕望

陆游

夜郎城里叹途穷,赖有西楼著此翁。yè láng chéng lǐ tàn tú qióng,lài yǒu xī lóu zhù cǐ wēng。
溪鸟孤飞寒霭外,野人参语夕阳中。xī niǎo gū fēi hán ǎi wài,yě rén cān yǔ xī yáng zhōng。
苍天可恃何曾老,白发缘愁却未公。cāng tiān kě shì hé céng lǎo,bái fā yuán chóu què wèi gōng。
俗态十年看烂熟,不如留眼送归鸿。sú tài shí nián kàn làn shú,bù rú liú yǎn sòng guī hóng。

甲午十一月十三夜梦右臂踊出一小剑长八九寸有光既觉犹微痛也

陆游

少年学剑白猿翁,曾破浮生十岁功。shǎo nián xué jiàn bái yuán wēng,céng pò fú shēng shí suì gōng。
玉具拄颐谁复许,蒯缑弹铗老犹穷。yù jù zhǔ yí shuí fù xǔ,kuǎi gōu dàn jiá lǎo yóu qióng。
床头忽觉蛟龙吼,天上方惊牛斗空。chuáng tóu hū jué jiāo lóng hǒu,tiān shàng fāng jīng niú dòu kōng。
此梦怪奇君记取,佩刀犹得世三公。cǐ mèng guài qí jūn jì qǔ,pèi dāo yóu dé shì sān gōng。

晚登横溪阁

陆游

楼鼓声中日又斜,凭高愈觉在天涯。lóu gǔ shēng zhōng rì yòu xié,píng gāo yù jué zài tiān yá。
空桑客土生秋草,野渡虚舟集晚鸦。kōng sāng kè tǔ shēng qiū cǎo,yě dù xū zhōu jí wǎn yā。
瘴雾不开连六诏,俚歌相答带三巴。zhàng wù bù kāi lián liù zhào,lǐ gē xiāng dá dài sān bā。
故乡可望应添泪,莫恨云山万叠遮。gù xiāng kě wàng yīng tiān lèi,mò hèn yún shān wàn dié zhē。

晚登横溪阁

陆游

荦确坡头筇竹枝,西临村路立多时。luò què pō tóu qióng zhú zhī,xī lín cūn lù lì duō shí。
卖蔬市近还家早,煮井人忙下麦迟。mài shū shì jìn hái jiā zǎo,zhǔ jǐng rén máng xià mài chí。
病客情怀常怯酒,山城光景尽供诗。bìng kè qíng huái cháng qiè jiǔ,shān chéng guāng jǐng jǐn gōng shī。
晚来试问愁多少,只许高楼横笛吹。wǎn lái shì wèn chóu duō shǎo,zhǐ xǔ gāo lóu héng dí chuī。

昭德堂晚步

陆游

笑唤枯筇蹋夕阳,探春聊作静中忙。xiào huàn kū qióng tà xī yáng,tàn chūn liáo zuò jìng zhōng máng。
高枝鹊语如相命,幽径梅开只自香。gāo zhī què yǔ rú xiāng mìng,yōu jìng méi kāi zhǐ zì xiāng。
苔蚀断碑惊世换,钟来废寺觉城荒。tái shí duàn bēi jīng shì huàn,zhōng lái fèi sì jué chéng huāng。
谪仙未必无遗恨,老欠题诗到夜郎。zhé xiān wèi bì wú yí hèn,lǎo qiàn tí shī dào yè láng。

高斋小饮戏作

陆游

梅花又发鬼门关,坐觉春风万里宽。méi huā yòu fā guǐ mén guān,zuò jué chūn fēng wàn lǐ kuān。
荔子阴中时纵酒,竹枝声里彊追欢。lì zi yīn zhōng shí zòng jiǔ,zhú zhī shēng lǐ jiàng zhuī huān。
丁年汉使殊方老,子夜吴歌昨梦残。dīng nián hàn shǐ shū fāng lǎo,zi yè wú gē zuó mèng cán。
白帝夜郎俱不恶,两公补处得凭栏。bái dì yè láng jù bù è,liǎng gōng bǔ chù dé píng lán。

乙未元日

陆游

五十人间老大身,更堪从此数新春。wǔ shí rén jiān lǎo dà shēn,gèng kān cóng cǐ shù xīn chūn。
鼕鼕漏鼓催窗色,急急文书动驿尘。dōng dōng lòu gǔ cuī chuāng sè,jí jí wén shū dòng yì chén。
病后光阴常自惜,客中节物为谁新。bìng hòu guāng yīn cháng zì xī,kè zhōng jié wù wèi shuí xīn。
壮心只向邮亭尽,自揣头颅莫问人。zhuàng xīn zhǐ xiàng yóu tíng jǐn,zì chuāi tóu lú mò wèn rén。

别荣州

陆游

浮生岁岁俱如梦,一枕轻安亦可人。fú shēng suì suì jù rú mèng,yī zhěn qīng ān yì kě rén。
偶落山城无事处,暂还老子自由身。ǒu luò shān chéng wú shì chù,zàn hái lǎo zi zì yóu shēn。
啸台载酒云生履,仙穴寻梅雨垫巾。xiào tái zài jiǔ yún shēng lǚ,xiān xué xún méi yǔ diàn jīn。
便恐清游从此少,锦城车马涨红尘。biàn kǒng qīng yóu cóng cǐ shǎo,jǐn chéng chē mǎ zhǎng hóng chén。

夏日过摩诃池

陆游

乌帽翩翩白纻轻,摩诃池上试闲行。wū mào piān piān bái zhù qīng,mó hē chí shàng shì xián xíng。
淙潺野水鸣空苑,寂历斜阳下废城。cóng chán yě shuǐ míng kōng yuàn,jì lì xié yáng xià fèi chéng。
纵辔迎凉看马影,袖鞭寻句听蝉声。zòng pèi yíng liáng kàn mǎ yǐng,xiù biān xún jù tīng chán shēng。
白头散吏元无事,却为兴亡一怆情。bái tóu sàn lì yuán wú shì,què wèi xīng wáng yī chuàng qíng。

天申节前三日大圣慈寺华严阁燃灯甚盛游人过于元夕

陆游

万瓦如鳞百尺梯,遥看突兀与云齐。wàn wǎ rú lín bǎi chǐ tī,yáo kàn tū wù yǔ yún qí。
宝帘风定灯相射,绮陌尘香马不嘶。bǎo lián fēng dìng dēng xiāng shè,qǐ mò chén xiāng mǎ bù sī。
星陨半空天宇静,莲生陆地客心迷。xīng yǔn bàn kōng tiān yǔ jìng,lián shēng lù dì kè xīn mí。
归途细踏槐阴月,家在花行更向西。guī tú xì tà huái yīn yuè,jiā zài huā xíng gèng xiàng xī。

喜雨

陆游

黄尘赤日欲忘生,一夜新凉满锦城。huáng chén chì rì yù wàng shēng,yī yè xīn liáng mǎn jǐn chéng。
雨急骤增车辙水,泥深渐壮马蹄声。yǔ jí zhòu zēng chē zhé shuǐ,ní shēn jiàn zhuàng mǎ tí shēng。
蚊蝇敛迹知无地,灯火于人顿有情。wén yíng liǎn jì zhī wú dì,dēng huǒ yú rén dùn yǒu qíng。
市远鸡豚不须问,小畦蔬甲已堪烹。shì yuǎn jī tún bù xū wèn,xiǎo qí shū jiǎ yǐ kān pēng。

暑行憩新都驿

陆游

细细黄花落古槐,江皋不雨转轻雷。xì xì huáng huā luò gǔ huái,jiāng gāo bù yǔ zhuǎn qīng léi。
长空鸟破苍烟去,落日人从绿野来。zhǎng kōng niǎo pò cāng yān qù,luò rì rén cóng lǜ yě lái。
散策意行寻水石,脱巾高卧避氛埃。sàn cè yì xíng xún shuǐ shí,tuō jīn gāo wò bì fēn āi。
羁游未羡端居乐,看月房湖又一回。jī yóu wèi xiàn duān jū lè,kàn yuè fáng hú yòu yī huí。

自汉州之金堂过沈氏竹园小憩坐间微雨

陆游

修修万竹压康庄,碧玉椽围一尺彊。xiū xiū wàn zhú yā kāng zhuāng,bì yù chuán wéi yī chǐ jiàng。
雪节烟梢谁暇赏,马蹄车辙可怜忙。xuě jié yān shāo shuí xiá shǎng,mǎ tí chē zhé kě lián máng。
帽边忽堕吹香句,肘后旧传医俗方。mào biān hū duò chuī xiāng jù,zhǒu hòu jiù chuán yī sú fāng。
更觉清游天所惜,坐来飞雨度横塘。gèng jué qīng yóu tiān suǒ xī,zuò lái fēi yǔ dù héng táng。