古诗词

夜卧久不得寐复披衣起呼灯作草书数纸乃复酣枕明旦作此诗记之

陆游

才下多阨穷,地僻罕人客。cái xià duō è qióng,dì pì hǎn rén kè。
半生走四海,竟无第一策。bàn shēng zǒu sì hǎi,jìng wú dì yī cè。
暮年忽大悟,惟有紧闭门。mù nián hū dà wù,wéi yǒu jǐn bì mén。
朝作一池墨,弄笔招羁魂。cháo zuò yī chí mò,nòng bǐ zhāo jī hún。
初若奔騄骥,忽如掣蛟鲸。chū ruò bēn lù jì,hū rú chè jiāo jīng。
鬼神森出没,雷雨更晦明。guǐ shén sēn chū méi,léi yǔ gèng huì míng。
飞扬兴已极,投笔径就床。fēi yáng xīng yǐ jí,tóu bǐ jìng jiù chuáng。
酣酣一枕睡,不觉幽梦长。hān hān yī zhěn shuì,bù jué yōu mèng zhǎng。
手携避秦人,行上腰带鞓。shǒu xié bì qín rén,xíng shàng yāo dài tīng。
下视河流黄,仰看天宇青。xià shì hé liú huáng,yǎng kàn tiān yǔ qīng。
大呼自惊觉,夜半灯欲死。dà hū zì jīng jué,yè bàn dēng yù sǐ。
茆檐雨点滴,身乃在万里。máo yán yǔ diǎn dī,shēn nǎi zài wàn lǐ。
挑灯影突兀,顾问汝是谁。tiāo dēng yǐng tū wù,gù wèn rǔ shì shuí。
留侯虽强食,轻举亦何疑。liú hóu suī qiáng shí,qīng jǔ yì hé yí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

三峡歌九首

陆游

十二巫山见九峰,船头彩翠满秋空。shí èr wū shān jiàn jiǔ fēng,chuán tóu cǎi cuì mǎn qiū kōng。
朝云暮雨浑虚语,一夜猿啼明月中。cháo yún mù yǔ hún xū yǔ,yī yè yuán tí míng yuè zhōng。

三峡歌九首

陆游

锦绣楼前看卖花,麝香山下摘新茶。jǐn xiù lóu qián kàn mài huā,shè xiāng shān xià zhāi xīn chá。
长安卿相多忧畏,老向夔州不用嗟。zhǎng ān qīng xiāng duō yōu wèi,lǎo xiàng kuí zhōu bù yòng jiē。

三峡歌九首

陆游

险诈沾沾不愧天,交情回首薄如烟。xiǎn zhà zhān zhān bù kuì tiān,jiāo qíng huí shǒu báo rú yān。
东游万里虽堪乐,滟滪瞿唐要放船。dōng yóu wàn lǐ suī kān lè,yàn yù qú táng yào fàng chuán。

三峡歌九首

陆游

蛮江水碧瘴花红,白舫黄旗无便风。mán jiāng shuǐ bì zhàng huā hóng,bái fǎng huáng qí wú biàn fēng。
涪万四时常避水,棚居高出乱云中。fú wàn sì shí cháng bì shuǐ,péng jū gāo chū luàn yún zhōng。

三峡歌九首

陆游

乱插山花篢子红,蛮歌相和瀼西东。luàn chā shān huā lǒng zi hóng,mán gē xiāng hé ráng xī dōng。
忽然四散不知处,踏月扪萝归峒中。hū rán sì sàn bù zhī chù,tà yuè mén luó guī dòng zhōng。

三峡歌九首

陆游

万州溪西花柳多,四邻相应竹枝歌。wàn zhōu xī xī huā liǔ duō,sì lín xiāng yīng zhú zhī gē。
问君今夕不痛饮,奈此满川明月何。wèn jūn jīn xī bù tòng yǐn,nài cǐ mǎn chuān míng yuè hé。

三峡歌九首

陆游

我游南宾春暮时,蜀船曾系挂猿枝。wǒ yóu nán bīn chūn mù shí,shǔ chuán céng xì guà yuán zhī。
云迷江岸屈原塔,花落空山夏禹祠。yún mí jiāng àn qū yuán tǎ,huā luò kōng shān xià yǔ cí。

遣怀

陆游

暮年世事转悠悠,揽涕凄然类楚囚。mù nián shì shì zhuǎn yōu yōu,lǎn tì qī rán lèi chǔ qiú。
不道浑无排遣处,病观周易闷梳头。bù dào hún wú pái qiǎn chù,bìng guān zhōu yì mèn shū tóu。

望永思陵二首

陆游

绿衣迎拜属车尘,草木曾沾雨露春。lǜ yī yíng bài shǔ chē chén,cǎo mù céng zhān yǔ lù chūn。
三十五年身未死,却为天下最穷人。sān shí wǔ nián shēn wèi sǐ,què wèi tiān xià zuì qióng rén。

望永思陵二首

陆游

旰食忧民宴乐疏,太仓几有九年储。gàn shí yōu mín yàn lè shū,tài cāng jǐ yǒu jiǔ nián chǔ。
贾生未解人间事,北阙犹陈痛哭书。jiǎ shēng wèi jiě rén jiān shì,běi quē yóu chén tòng kū shū。

糟蟹

陆游

旧交髯簿久相忘,公子相从独味长。jiù jiāo rán bù jiǔ xiāng wàng,gōng zi xiāng cóng dú wèi zhǎng。
醉死糟丘终不悔,看来端的是无肠。zuì sǐ zāo qiū zhōng bù huǐ,kàn lái duān de shì wú cháng。

霜夜三首

陆游

梅花欲动梦魂狂,橙子闲搓指爪香。méi huā yù dòng mèng hún kuáng,chéng zi xián cuō zhǐ zhǎo xiāng。
莫怪草堂清到骨,一梳残月伴新霜。mò guài cǎo táng qīng dào gǔ,yī shū cán yuè bàn xīn shuāng。

霜夜三首

陆游

黄甘磊落围三寸,赤蟹轮囷可一斤。huáng gān lěi luò wéi sān cùn,chì xiè lún qūn kě yī jīn。
更唤东阳曲道士,与君霜夜策奇勋。gèng huàn dōng yáng qū dào shì,yǔ jūn shuāng yè cè qí xūn。

霜夜三首

陆游

澹月窥窗似有情,更堪梅影向人横。dàn yuè kuī chuāng shì yǒu qíng,gèng kān méi yǐng xiàng rén héng。
放翁不受天魔恼,独拥青毡睡到明。fàng wēng bù shòu tiān mó nǎo,dú yōng qīng zhān shuì dào míng。

赠道友五首

陆游

凡骨已蜕身自轻,勃落叶上行无声。fán gǔ yǐ tuì shēn zì qīng,bó luò yè shàng xíng wú shēng。
华阴市楼醉舞罢,却上蓬峰看月明。huá yīn shì lóu zuì wǔ bà,què shàng péng fēng kàn yuè míng。