古诗词

夜卧久不得寐复披衣起呼灯作草书数纸乃复酣枕明旦作此诗记之

陆游

才下多阨穷,地僻罕人客。cái xià duō è qióng,dì pì hǎn rén kè。
半生走四海,竟无第一策。bàn shēng zǒu sì hǎi,jìng wú dì yī cè。
暮年忽大悟,惟有紧闭门。mù nián hū dà wù,wéi yǒu jǐn bì mén。
朝作一池墨,弄笔招羁魂。cháo zuò yī chí mò,nòng bǐ zhāo jī hún。
初若奔騄骥,忽如掣蛟鲸。chū ruò bēn lù jì,hū rú chè jiāo jīng。
鬼神森出没,雷雨更晦明。guǐ shén sēn chū méi,léi yǔ gèng huì míng。
飞扬兴已极,投笔径就床。fēi yáng xīng yǐ jí,tóu bǐ jìng jiù chuáng。
酣酣一枕睡,不觉幽梦长。hān hān yī zhěn shuì,bù jué yōu mèng zhǎng。
手携避秦人,行上腰带鞓。shǒu xié bì qín rén,xíng shàng yāo dài tīng。
下视河流黄,仰看天宇青。xià shì hé liú huáng,yǎng kàn tiān yǔ qīng。
大呼自惊觉,夜半灯欲死。dà hū zì jīng jué,yè bàn dēng yù sǐ。
茆檐雨点滴,身乃在万里。máo yán yǔ diǎn dī,shēn nǎi zài wàn lǐ。
挑灯影突兀,顾问汝是谁。tiāo dēng yǐng tū wù,gù wèn rǔ shì shuí。
留侯虽强食,轻举亦何疑。liú hóu suī qiáng shí,qīng jǔ yì hé yí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

一壶歌五首

陆游

长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。

太古

陆游

太古安知虙与尧,茹毛饮血自消摇。tài gǔ ān zhī fú yǔ yáo,rú máo yǐn xuè zì xiāo yáo。
不须追咎为书契,初结绳时俗已浇。bù xū zhuī jiù wèi shū qì,chū jié shéng shí sú yǐ jiāo。

春初骤暄一夕梅尽开明日大风花落成积戏作三首

陆游

暖逼梅花烂漫开,飘零便恐付苍苔。nuǎn bī méi huā làn màn kāi,piāo líng biàn kǒng fù cāng tái。
更堪连夜风如许,似妒愁人把一杯。gèng kān lián yè fēng rú xǔ,shì dù chóu rén bǎ yī bēi。

春初骤暄一夕梅尽开明日大风花落成积戏作三首

陆游

残梅零落不禁吹,真是无花空折枝。cán méi líng luò bù jìn chuī,zhēn shì wú huā kōng zhé zhī。
堪笑老人风味减,三年不作送梅诗。kān xiào lǎo rén fēng wèi jiǎn,sān nián bù zuò sòng méi shī。

春初骤暄一夕梅尽开明日大风花落成积戏作三首

陆游

年年烂醉万梅中,吸酒如鲸到手空。nián nián làn zuì wàn méi zhōng,xī jiǔ rú jīng dào shǒu kōng。
花欲过时常惜别,今年此别更匆匆。huā yù guò shí cháng xī bié,jīn nián cǐ bié gèng cōng cōng。

读老子传

陆游

巍巍阙里与天崇,礼乐诗书万世宗。wēi wēi quē lǐ yǔ tiān chóng,lǐ lè shī shū wàn shì zōng。
但说周公曾入梦,宁于老氏叹犹龙。dàn shuō zhōu gōng céng rù mèng,níng yú lǎo shì tàn yóu lóng。

夜雨思栝苍游

陆游

道心退惰如风鹢,世念坚强似火牛。dào xīn tuì duò rú fēng yì,shì niàn jiān qiáng shì huǒ niú。
安得短篷湖海去,夜深听雨琵琶洲。ān dé duǎn péng hú hǎi qù,yè shēn tīng yǔ pí pá zhōu。

怀旧六首

陆游

鹤鸣山下竹连云,凤集城边柳映门。hè míng shān xià zhú lián yún,fèng jí chéng biān liǔ yìng mén。
当日不知为客乐,如今回首却消魂。dāng rì bù zhī wèi kè lè,rú jīn huí shǒu què xiāo hún。

怀旧六首

陆游

骏骡西过雨漫天,千里江山在眼边。jùn luó xī guò yǔ màn tiān,qiān lǐ jiāng shān zài yǎn biān。
二十四年如昨梦,凭谁问讯带枷仙。èr shí sì nián rú zuó mèng,píng shuí wèn xùn dài jiā xiān。

怀旧六首

陆游

狼烟不举羽书稀,幕府相从日打围。láng yān bù jǔ yǔ shū xī,mù fǔ xiāng cóng rì dǎ wéi。
最忆定军山下路,乱飘红叶满戎衣。zuì yì dìng jūn shān xià lù,luàn piāo hóng yè mǎn róng yī。

怀旧六首

陆游

翠崖红栈郁参差,小益初程景最奇。cuì yá hóng zhàn yù cān chà,xiǎo yì chū chéng jǐng zuì qí。
谁向豪端收拾得,李将军画少陵诗。shuí xiàng háo duān shōu shí dé,lǐ jiāng jūn huà shǎo líng shī。

怀旧六首

陆游

回龙寺壁看维摩,最得曹吴笔意多。huí lóng sì bì kàn wéi mó,zuì dé cáo wú bǐ yì duō。
风雨尘埃昏欲尽,何人更着手摩挲。fēng yǔ chén āi hūn yù jǐn,hé rén gèng zhe shǒu mó sā。

怀旧六首

陆游

嶓冢山头是汉源,故祠寂寞掩朱门。bō zhǒng shān tóu shì hàn yuán,gù cí jì mò yǎn zhū mén。
击鲜藉草无穷乐,送老那知江上村。jī xiān jí cǎo wú qióng lè,sòng lǎo nà zhī jiāng shàng cūn。

入城舟中作

陆游

棹边蘸岸挼蓝水,篷外横空破墨山。zhào biān zhàn àn ruá lán shuǐ,péng wài héng kōng pò mò shān。
更着滩头一行鹭,此身真在画图间。gèng zhe tān tóu yī xíng lù,cǐ shēn zhēn zài huà tú jiān。

读杜诗

陆游

千载诗亡不复删,少陵谈笑即追还。qiān zài shī wáng bù fù shān,shǎo líng tán xiào jí zhuī hái。
常憎晚辈言诗史,清庙生民伯仲间。cháng zēng wǎn bèi yán shī shǐ,qīng miào shēng mín bó zhòng jiān。