古诗词

夜卧久不得寐复披衣起呼灯作草书数纸乃复酣枕明旦作此诗记之

陆游

才下多阨穷,地僻罕人客。cái xià duō è qióng,dì pì hǎn rén kè。
半生走四海,竟无第一策。bàn shēng zǒu sì hǎi,jìng wú dì yī cè。
暮年忽大悟,惟有紧闭门。mù nián hū dà wù,wéi yǒu jǐn bì mén。
朝作一池墨,弄笔招羁魂。cháo zuò yī chí mò,nòng bǐ zhāo jī hún。
初若奔騄骥,忽如掣蛟鲸。chū ruò bēn lù jì,hū rú chè jiāo jīng。
鬼神森出没,雷雨更晦明。guǐ shén sēn chū méi,léi yǔ gèng huì míng。
飞扬兴已极,投笔径就床。fēi yáng xīng yǐ jí,tóu bǐ jìng jiù chuáng。
酣酣一枕睡,不觉幽梦长。hān hān yī zhěn shuì,bù jué yōu mèng zhǎng。
手携避秦人,行上腰带鞓。shǒu xié bì qín rén,xíng shàng yāo dài tīng。
下视河流黄,仰看天宇青。xià shì hé liú huáng,yǎng kàn tiān yǔ qīng。
大呼自惊觉,夜半灯欲死。dà hū zì jīng jué,yè bàn dēng yù sǐ。
茆檐雨点滴,身乃在万里。máo yán yǔ diǎn dī,shēn nǎi zài wàn lǐ。
挑灯影突兀,顾问汝是谁。tiāo dēng yǐng tū wù,gù wèn rǔ shì shuí。
留侯虽强食,轻举亦何疑。liú hóu suī qiáng shí,qīng jǔ yì hé yí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起自山园归书室

陆游

世事苦纷纷,村墟寂不闻。shì shì kǔ fēn fēn,cūn xū jì bù wén。
穿林拾蝉蜕,隔浦数鸥群。chuān lín shí chán tuì,gé pǔ shù ōu qún。
摇落初飘叶,高舂未散云。yáo luò chū piāo yè,gāo chōng wèi sàn yún。
归来书满眼,犹足肆吾勤。guī lái shū mǎn yǎn,yóu zú sì wú qín。

秋景

陆游

雨泣蘋花老,风摇稗穗长。yǔ qì píng huā lǎo,fēng yáo bài suì zhǎng。
昏林喧宿鸟,秋院咽啼螀。hūn lín xuān sù niǎo,qiū yuàn yàn tí jiāng。
旧学成迂阔,初心堕渺茫。jiù xué chéng yū kuò,chū xīn duò miǎo máng。
颓龄尚馀几,谁与问苍苍。tuí líng shàng yú jǐ,shuí yǔ wèn cāng cāng。

初睡起有作

陆游

喔喔晓鸡鸣,迢迢残漏声。ō ō xiǎo jī míng,tiáo tiáo cán lòu shēng。
拨衾幽梦断,褰幌小窗明。bō qīn yōu mèng duàn,qiān huǎng xiǎo chuāng míng。
獠婢篝衣暖,山童拥彗行。liáo bì gōu yī nuǎn,shān tóng yōng huì xíng。
老夫徐下榻,负火听瓶笙。lǎo fū xú xià tà,fù huǒ tīng píng shēng。

示友

陆游

道向虚中得,文从实处工。dào xiàng xū zhōng dé,wén cóng shí chù gōng。
凌空一鹗上,赴海百川东。líng kōng yī è shàng,fù hǎi bǎi chuān dōng。
气骨真当勉,规模不必同。qì gǔ zhēn dāng miǎn,guī mó bù bì tóng。
人生易衰老,君等勿匆匆。rén shēng yì shuāi lǎo,jūn děng wù cōng cōng。

追怀胡基仲

陆游

高洁胡徵士,当时已绝无。gāo jié hú zhēng shì,dāng shí yǐ jué wú。
门庭谢残客,薪水斥常奴。mén tíng xiè cán kè,xīn shuǐ chì cháng nú。
遗稿何由见,英魂不可呼。yí gǎo hé yóu jiàn,yīng hún bù kě hū。
谁怜墓上草,又是一年枯。shuí lián mù shàng cǎo,yòu shì yī nián kū。

冬夜

陆游

北斗挂屋角,西风惊雁群。běi dòu guà wū jiǎo,xī fēng jīng yàn qún。
山寒岁云暮,人静夜中分。shān hán suì yún mù,rén jìng yè zhōng fēn。
酒滴糟床雨,香生纸帐云。jiǔ dī zāo chuáng yǔ,xiāng shēng zhǐ zhàng yún。
眼花书课减,旧学失锄耘。yǎn huā shū kè jiǎn,jiù xué shī chú yún。

葺小圃及东斋

陆游

山翁作园沼,安乐及禽鱼。shān wēng zuò yuán zhǎo,ān lè jí qín yú。
凡草犹当养,芳兰可得锄。fán cǎo yóu dāng yǎng,fāng lán kě dé chú。
初非治一室,亦岂爱吾庐。chū fēi zhì yī shì,yì qǐ ài wú lú。
暮境虽云迫,心期故有馀。mù jìng suī yún pò,xīn qī gù yǒu yú。

读经示儿子

陆游

通经本训诂,讲字极声形。tōng jīng běn xùn gǔ,jiǎng zì jí shēng xíng。
未尽寸心苦,已销双鬓青。wèi jǐn cùn xīn kǔ,yǐ xiāo shuāng bìn qīng。
惧如临战阵,敬若在朝廷。jù rú lín zhàn zhèn,jìng ruò zài cháo tíng。
此是吾家事,儿曹要细听。cǐ shì wú jiā shì,ér cáo yào xì tīng。

梦行秦晋间有作

陆游

夜店紬衾暖,晨厨粟饭香。yè diàn chóu qīn nuǎn,chén chú sù fàn xiāng。
驴肩双酒榼,童背一琴囊。lǘ jiān shuāng jiǔ kē,tóng bèi yī qín náng。
冰坼河声壮,郊平塔影长。bīng chè hé shēng zhuàng,jiāo píng tǎ yǐng zhǎng。
古今均梦境,不用吊兴亡。gǔ jīn jūn mèng jìng,bù yòng diào xīng wáng。

嘲子聿

陆游

讲诵多吴语,钩提学佐书。jiǎng sòng duō wú yǔ,gōu tí xué zuǒ shū。
夜分灯未彻,晨起发慵梳。yè fēn dēng wèi chè,chén qǐ fā yōng shū。
饱食园官菜,少留溪友鱼。bǎo shí yuán guān cài,shǎo liú xī yǒu yú。
能怜乃翁病,身自举篮舆。néng lián nǎi wēng bìng,shēn zì jǔ lán yú。

幽居

陆游

莫笑茅茨陋,冈形接卧龙。mò xiào máo cí lòu,gāng xíng jiē wò lóng。
连娟镜湖月,缥渺宝林钟。lián juān jìng hú yuè,piāo miǎo bǎo lín zhōng。
闲约鱼池钓,眠听碓舍舂。xián yuē yú chí diào,mián tīng duì shě chōng。
他年好事客,过此访遗踪。tā nián hǎo shì kè,guò cǐ fǎng yí zōng。

寄题季长饰庵

陆游

近诏还中秘,新文记饰庵。jìn zhào hái zhōng mì,xīn wén jì shì ān。
主盟君勿让,贾勇我何堪。zhǔ méng jūn wù ràng,jiǎ yǒng wǒ hé kān。
木落山容瘦,云齐雪意酣。mù luò shān róng shòu,yún qí xuě yì hān。
何由共杯酒,把蟹擘黄甘。hé yóu gòng bēi jiǔ,bǎ xiè bāi huáng gān。

对食书愧

陆游

连年宽水旱,天若相悬车。lián nián kuān shuǐ hàn,tiān ruò xiāng xuán chē。
粗有芋魁豆,并忘熊掌鱼。cū yǒu yù kuí dòu,bìng wàng xióng zhǎng yú。
先生饭不足,贤者食无馀。xiān shēng fàn bù zú,xián zhě shí wú yú。
老我知何幸,晨盘厌美蔬。lǎo wǒ zhī hé xìng,chén pán yàn měi shū。

连日治圃至山亭又作五字四首

陆游

薙圃课僮奴,争前不待呼。tì pǔ kè tóng nú,zhēng qián bù dài hū。
水泉经雨壮,蓁莽得霜枯。shuǐ quán jīng yǔ zhuàng,zhēn mǎng dé shuāng kū。
高树鸣双鹊,清池下两凫。gāo shù míng shuāng què,qīng chí xià liǎng fú。
暮年惟乐此,馀念一毫无。mù nián wéi lè cǐ,yú niàn yī háo wú。

连日治圃至山亭又作五字四首

陆游

富贵寻常事,天奚独汝悭。fù guì xún cháng shì,tiān xī dú rǔ qiān。
十分教懒拙,百倍与清闲。shí fēn jiào lǎn zhuō,bǎi bèi yǔ qīng xián。
放鹤云千顷,钓鱼溪一湾。fàng hè yún qiān qǐng,diào yú xī yī wān。
此诗虽信笔,它日不须删。cǐ shī suī xìn bǐ,tā rì bù xū shān。