古诗词

十月暄甚人多疾十六日风雨作寒气候方少正作短歌以记之

陆游

昔我从行台,宿师南山旁。xī wǒ cóng xíng tái,sù shī nán shān páng。
仲秋已戒寒,九月常霣霜。zhòng qiū yǐ jiè hán,jiǔ yuè cháng yǔn shuāng。
入冬即大雪,人马有仆僵。rù dōng jí dà xuě,rén mǎ yǒu pū jiāng。
土床炽薪炭,旃毳如胡羌。tǔ chuáng chì xīn tàn,zhān cuì rú hú qiāng。
果蔬悉已冰,熟视不得尝。guǒ shū xī yǐ bīng,shú shì bù dé cháng。
猎骑荷戈归,争献狐与狼。liè qí hé gē guī,zhēng xiàn hú yǔ láng。
是时意气快,岂复思江乡。shì shí yì qì kuài,qǐ fù sī jiāng xiāng。
迩来四十载,馀景迫耄荒。ěr lái sì shí zài,yú jǐng pò mào huāng。
结茅镜湖曲,气候岁靡常。jié máo jìng hú qū,qì hòu suì mí cháng。
残暑排不去,单衣作重阳。cán shǔ pái bù qù,dān yī zuò zhòng yáng。
霜晚木未丹,地燠草不黄。shuāng wǎn mù wèi dān,dì yù cǎo bù huáng。
玄冥失号令,疟鬼意颉颃。xuán míng shī hào lìng,nüè guǐ yì jié háng。
忽焉风雨恶,纵击势莫当。hū yān fēng yǔ è,zòng jī shì mò dāng。
颇疑地撼轴,又恐河决防。pǒ yí dì hàn zhóu,yòu kǒng hé jué fáng。
和泥补窍穴,乞火燎衣裳。hé ní bǔ qiào xué,qǐ huǒ liáo yī shang。
霰雪虽未作,疾疠幸退藏。xiàn xuě suī wèi zuò,jí lì xìng tuì cáng。
风炉荠糁美,瓦甑粳饭香。fēng lú jì sǎn měi,wǎ zèng jīng fàn xiāng。
比邻共安健,相与歌虞唐。bǐ lín gòng ān jiàn,xiāng yǔ gē yú táng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春日绝句八首

陆游

二十四番花有信,一百七日食犹寒。èr shí sì fān huā yǒu xìn,yī bǎi qī rì shí yóu hán。
眼中不是无春色,叹息衰翁自鲜欢。yǎn zhōng bù shì wú chūn sè,tàn xī shuāi wēng zì xiān huān。

春日绝句八首

陆游

门前唤担买芳菲,白发犹堪插一枝。mén qián huàn dān mǎi fāng fēi,bái fā yóu kān chā yī zhī。
旧厌蛙声今喜听,墙阴特地作盆池。jiù yàn wā shēng jīn xǐ tīng,qiáng yīn tè dì zuò pén chí。

春日绝句八首

陆游

故园蛱蝶最多种,百草长时花乱开。gù yuán jiá dié zuì duō zhǒng,bǎi cǎo zhǎng shí huā luàn kāi。
穷巷春风元不到,一双谁遣过墙来。qióng xiàng chūn fēng yuán bù dào,yī shuāng shuí qiǎn guò qiáng lái。

春日绝句八首

陆游

桃李吹成九陌尘,客中又过一年春。táo lǐ chuī chéng jiǔ mò chén,kè zhōng yòu guò yī nián chūn。
馀寒漠漠城南路,只见秋千不见人。yú hán mò mò chéng nán lù,zhǐ jiàn qiū qiān bù jiàn rén。

春日绝句八首

陆游

便恐东皇促驾回,小轩无事且衔杯。biàn kǒng dōng huáng cù jià huí,xiǎo xuān wú shì qiě xián bēi。
不知何处桃花落,一片飞从屋角来。bù zhī hé chù táo huā luò,yī piàn fēi cóng wū jiǎo lái。

春日绝句八首

陆游

介亭南畔排衙石,剥藓剜苔觅旧题。jiè tíng nán pàn pái yá shí,bō xiǎn wān tái mì jiù tí。
读罢南丰数行字,满山烟雨共凄迷。dú bà nán fēng shù xíng zì,mǎn shān yān yǔ gòng qī mí。

春日绝句八首

陆游

杨家园里醉残春,醉倩傍人拾堕巾。yáng jiā yuán lǐ zuì cán chūn,zuì qiàn bàng rén shí duò jīn。
红紫飘零不须叹,东君渠自是行人。hóng zǐ piāo líng bù xū tàn,dōng jūn qú zì shì xíng rén。

戏咏落花

陆游

终年栽接待新春,一日随风委路尘。zhōng nián zāi jiē dài xīn chūn,yī rì suí fēng wěi lù chén。
愁杀主翁渠不管,争如只作看花人。chóu shā zhǔ wēng qú bù guǎn,zhēng rú zhǐ zuò kàn huā rén。

湖中微雨戏作

陆游

搓罢青梅指爪香,一杯聊复答年光。cuō bà qīng méi zhǐ zhǎo xiāng,yī bēi liáo fù dá nián guāng。
莫言老子无人顾,犹得西施作淡妆。mò yán lǎo zi wú rén gù,yóu dé xī shī zuò dàn zhuāng。

天竺晓行二首

陆游

三茆听彻五更钟,二竺穿穷九里松。sān máo tīng chè wǔ gèng zhōng,èr zhú chuān qióng jiǔ lǐ sōng。
无复官楼沽酒美,但烦湖水照衰容。wú fù guān lóu gū jiǔ měi,dàn fán hú shuǐ zhào shuāi róng。

天竺晓行二首

陆游

笋舆咿轧水云间,惭愧忙身得暂闲。sǔn yú yī yà shuǐ yún jiān,cán kuì máng shēn dé zàn xián。
堪笑风中一黄叶,知看天外几青山。kān xiào fēng zhōng yī huáng yè,zhī kàn tiān wài jǐ qīng shān。

初见石榴花

陆游

吴中四月尚馀寒,细雨霏霏怯倚阑。wú zhōng sì yuè shàng yú hán,xì yǔ fēi fēi qiè yǐ lán。
老子真成兴不浅,榴花折得一枝看。lǎo zi zhēn chéng xīng bù qiǎn,liú huā zhé dé yī zhī kàn。

梦游三首

陆游

太华峰头秋气新,醉临绝壁岸纶巾。tài huá fēng tóu qiū qì xīn,zuì lín jué bì àn lún jīn。
世间万事惟堪笑,禹迹茫茫九片尘。shì jiān wàn shì wéi kān xiào,yǔ jì máng máng jiǔ piàn chén。

梦游三首

陆游

九秋风露洗头盆,万里云烟腰带鞓。jiǔ qiū fēng lù xǐ tóu pén,wàn lǐ yún yān yāo dài tīng。
小瓮松醪知已熟,与君烂醉不须醒。xiǎo wèng sōng láo zhī yǐ shú,yǔ jūn làn zuì bù xū xǐng。

梦游三首

陆游

客途幽梦苦凄凄,满眼山川意却迷。kè tú yōu mèng kǔ qī qī,mǎn yǎn shān chuān yì què mí。
条华朝驱云外骑,河潼夜听月中鸡。tiáo huá cháo qū yún wài qí,hé tóng yè tīng yuè zhōng jī。