古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

野兴四首

陆游

水作縠纹微起伏,天如卵色半阴晴。shuǐ zuò hú wén wēi qǐ fú,tiān rú luǎn sè bàn yīn qíng。
偶来竹下支颐坐,却向藤阴曳杖行。ǒu lái zhú xià zhī yí zuò,què xiàng téng yīn yè zhàng xíng。
西埭人喧荻船过,东村灯上纬车鸣。xī dài rén xuān dí chuán guò,dōng cūn dēng shàng wěi chē míng。
幽居应接真无暇,莫讶经年懒入城。yōu jū yīng jiē zhēn wú xiá,mò yà jīng nián lǎn rù chéng。

山园

陆游

山泉引派涨清池,野蔓移根络短篱。shān quán yǐn pài zhǎng qīng chí,yě màn yí gēn luò duǎn lí。
艺果极知非老事,接花聊复效儿嬉。yì guǒ jí zhī fēi lǎo shì,jiē huā liáo fù xiào ér xī。
提壶言语开颜听,斫木衣襦缓步窥。tí hú yán yǔ kāi yán tīng,zhuó mù yī rú huǎn bù kuī。
莫笑题诗还满纸,小园幽事要君知。mò xiào tí shī hái mǎn zhǐ,xiǎo yuán yōu shì yào jūn zhī。

夜归舟中作

陆游

意薄杨修唤小儿,孤舟自笑发成丝。yì báo yáng xiū huàn xiǎo ér,gū zhōu zì xiào fā chéng sī。
放开痴腹无非梦,拈起幽怀总是诗。fàng kāi chī fù wú fēi mèng,niān qǐ yōu huái zǒng shì shī。
霜下忽惊桐叶尽,滩生更觉水声奇。shuāng xià hū jīng tóng yè jǐn,tān shēng gèng jué shuǐ shēng qí。
馀年那恨驱黄犊,除却为农百不宜。yú nián nà hèn qū huáng dú,chú què wèi nóng bǎi bù yí。

蓬莱阁闻大风

陆游

天风摇荡万松声,卷海颓山得我惊。tiān fēng yáo dàng wàn sōng shēng,juǎn hǎi tuí shān dé wǒ jīng。
触滟滪堆秋起柂,鏖皋兰下夜还营。chù yàn yù duī qiū qǐ yí,áo gāo lán xià yè hái yíng。
荷戈老气纵横在,看剑新诗欬唾成。hé gē lǎo qì zòng héng zài,kàn jiàn xīn shī kài tuò chéng。
兴尽却寻湖上路,醉看月堕斗杓倾。xīng jǐn què xún hú shàng lù,zuì kàn yuè duò dòu biāo qīng。

登山亭

陆游

新得天台古涧藤,强扶衰疾蹋崚嶒。xīn dé tiān tái gǔ jiàn téng,qiáng fú shuāi jí tà léng céng。
登高临远虽多感,叹老嗟卑却未曾。dēng gāo lín yuǎn suī duō gǎn,tàn lǎo jiē bēi què wèi céng。
纸上是非难尽信,人间祸福有相乘。zhǐ shàng shì fēi nán jǐn xìn,rén jiān huò fú yǒu xiāng chéng。
早知等是枯鱼肆,乞水何须望斗升。zǎo zhī děng shì kū yú sì,qǐ shuǐ hé xū wàng dòu shēng。

寄天封明老

陆游

浪迹天台一梦中,距今四十五秋风。làng jì tiān tái yī mèng zhōng,jù jīn sì shí wǔ qiū fēng。
胜游回首似昨日,衰病侵人成老翁。shèng yóu huí shǒu shì zuó rì,shuāi bìng qīn rén chéng lǎo wēng。
圣寺参差石桥外,仙蓬缥缈玉霄东。shèng sì cān chà shí qiáo wài,xiān péng piāo miǎo yù xiāo dōng。
因君又动青鞋兴,目断千峰翠倚空。yīn jūn yòu dòng qīng xié xīng,mù duàn qiān fēng cuì yǐ kōng。

霜天杂兴三首

陆游

枫叶全丹槲叶黄,江城残角伴斜阳。fēng yè quán dān hú yè huáng,jiāng chéng cán jiǎo bàn xié yáng。
琴书自足闲中乐,天地能容醉后狂。qín shū zì zú xián zhōng lè,tiān dì néng róng zuì hòu kuáng。
老死山林初不憾,梦游河渭独难忘。lǎo sǐ shān lín chū bù hàn,mèng yóu hé wèi dú nán wàng。
谷城黄石今安在,取履犹思效子房。gǔ chéng huáng shí jīn ān zài,qǔ lǚ yóu sī xiào zi fáng。

霜天杂兴三首

陆游

万鼓风声吼屋边,老人裘绔旋装绵。wàn gǔ fēng shēng hǒu wū biān,lǎo rén qiú kù xuán zhuāng mián。
晨梳堕发知衰甚,夜枕闻鸡尚慨然。chén shū duò fā zhī shuāi shén,yè zhěn wén jī shàng kǎi rán。
身后文章空饱蠹,眼前交旧半沉泉。shēn hòu wén zhāng kōng bǎo dù,yǎn qián jiāo jiù bàn chén quán。
饭蔬饮水平生惯,耻向天公更乞怜。fàn shū yǐn shuǐ píng shēng guàn,chǐ xiàng tiān gōng gèng qǐ lián。

霜天杂兴三首

陆游

少学愚公一味愚,莫年仍似病相如。shǎo xué yú gōng yī wèi yú,mò nián réng shì bìng xiāng rú。
闲吟寄友惟生纸,草具留僧只野蔬。xián yín jì yǒu wéi shēng zhǐ,cǎo jù liú sēng zhǐ yě shū。
雨涩溪流殊未足,霜高木叶已无馀。yǔ sè xī liú shū wèi zú,shuāng gāo mù yè yǐ wú yú。
潭州丞相怜衰疾,细字时收尺素书。tán zhōu chéng xiāng lián shuāi jí,xì zì shí shōu chǐ sù shū。

晚过邻曲

陆游

阳狂跌宕送年华,信步来寻野老家。yáng kuáng diē dàng sòng nián huá,xìn bù lái xún yě lǎo jiā。
浅濑水清逢立鹭,横林叶尽数栖鸦。qiǎn lài shuǐ qīng féng lì lù,héng lín yè jǐn shù qī yā。
书生一饱依耕耒,壮士孤愁入戍笳。shū shēng yī bǎo yī gēng lěi,zhuàng shì gū chóu rù shù jiā。
王绩但思酣美酝,葛洪不复问丹砂。wáng jì dàn sī hān měi yùn,gé hóng bù fù wèn dān shā。

梦至小益

陆游

梦觉空山泪渍衿,西游岁月苦骎骎。mèng jué kōng shān lèi zì jīn,xī yóu suì yuè kǔ qīn qīn。
葭萌古路缘云壁,桔柏浮梁暗栎林。jiā méng gǔ lù yuán yún bì,jú bǎi fú liáng àn lì lín。
坐上新声犹蜀伎,道傍逆旅已秦音。zuò shàng xīn shēng yóu shǔ jì,dào bàng nì lǚ yǐ qín yīn。
荷戈意气浑如昨,自笑摧颓负壮心。hé gē yì qì hún rú zuó,zì xiào cuī tuí fù zhuàng xīn。

溪上作二首

陆游

落日溪边杖白头,破裘不补冷飕飕。luò rì xī biān zhàng bái tóu,pò qiú bù bǔ lěng sōu sōu。
戆愚酷信纸上语,老病犹先天下忧。gàng yú kù xìn zhǐ shàng yǔ,lǎo bìng yóu xiān tiān xià yōu。
末俗陵迟稀独立,斯文崩坏欲横流。mò sú líng chí xī dú lì,sī wén bēng huài yù héng liú。
绍兴人物嗟谁在,空记当年接俊游。shào xīng rén wù jiē shuí zài,kōng jì dāng nián jiē jùn yóu。

溪上作二首

陆游

伛偻溪头白发翁,暮年心事一枝筇。yǔ lóu xī tóu bái fā wēng,mù nián xīn shì yī zhī qióng。
山衔落日青横野,鸦起平沙黑蔽空。shān xián luò rì qīng héng yě,yā qǐ píng shā hēi bì kōng。
天下可忧非一事,书生无地效孤忠。tiān xià kě yōu fēi yī shì,shū shēng wú dì xiào gū zhōng。
东山七月犹关念,未忍沉浮酒盏中。dōng shān qī yuè yóu guān niàn,wèi rěn chén fú jiǔ zhǎn zhōng。

病起山居日有幽事戏作二首

陆游

灵府超然外物轻,静中谈笑却三彭。líng fǔ chāo rán wài wù qīng,jìng zhōng tán xiào què sān péng。
晴窗风竹参差影,霜树山禽格磔声。qíng chuāng fēng zhú cān chà yǐng,shuāng shù shān qín gé zhé shēng。
客出异苗咨药品,僧携奇篆乞书评。kè chū yì miáo zī yào pǐn,sēng xié qí zhuàn qǐ shū píng。
幽居亦未全无事,更用人间有姓名。yōu jū yì wèi quán wú shì,gèng yòng rén jiān yǒu xìng míng。

病起山居日有幽事戏作二首

陆游

鹤骨龟肠欲不禁,扶衰初喜罢呻吟。hè gǔ guī cháng yù bù jìn,fú shuāi chū xǐ bà shēn yín。
盆山冰释书窗暖,药灶香浓道院深。pén shān bīng shì shū chuāng nuǎn,yào zào xiāng nóng dào yuàn shēn。
笔健乍临新获帖,手生重理旧传琴。bǐ jiàn zhà lín xīn huò tiē,shǒu shēng zhòng lǐ jiù chuán qín。
闭门局促还堪恨,云海何时豁此心。bì mén jú cù hái kān hèn,yún hǎi hé shí huō cǐ xīn。