古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夏日

陆游

柴扉昼掩竹林幽,坐使炎天变素秋。chái fēi zhòu yǎn zhú lín yōu,zuò shǐ yán tiān biàn sù qiū。
扇月团团似初满,簟波细细欲平流。shàn yuè tuán tuán shì chū mǎn,diàn bō xì xì yù píng liú。
朋侪零落关河阻,疾病沉绵岁月遒。péng chái líng luò guān hé zǔ,jí bìng chén mián suì yuè qiú。
赖有澄湖常在眼,虎头不用画沧洲。lài yǒu chéng hú cháng zài yǎn,hǔ tóu bù yòng huà cāng zhōu。

麦熟市米价减邻里病者亦皆愈欣然有赋

陆游

凶年已度麦方秋,学道从来幸寡求。xiōng nián yǐ dù mài fāng qiū,xué dào cóng lái xìng guǎ qiú。
荷锸自随身若寄,漉篱可卖饭何忧。hé chā zì suí shēn ruò jì,lù lí kě mài fàn hé yōu。
邻翁濒死复相见,村市小凉时独游。lín wēng bīn sǐ fù xiāng jiàn,cūn shì xiǎo liáng shí dú yóu。
不怕归时又侵夜,新添略彴跨清沟。bù pà guī shí yòu qīn yè,xīn tiān lüè zhuó kuà qīng gōu。

夜雨

陆游

齿牙摇动鬓毛疏,四壁萧然卧草庐。chǐ yá yáo dòng bìn máo shū,sì bì xiāo rán wò cǎo lú。
急雨声酣战丛竹,孤灯焰短伴残书。jí yǔ shēng hān zhàn cóng zhú,gū dēng yàn duǎn bàn cán shū。
壮心未减从戎日,苦学犹如觅举初。zhuàng xīn wèi jiǎn cóng róng rì,kǔ xué yóu rú mì jǔ chū。
自笑坚顽谁得似,同侪太半已丘墟。zì xiào jiān wán shuí dé shì,tóng chái tài bàn yǐ qiū xū。

夏夜风雨极凉枕上口占

陆游

北窗八尺卧文藤,夜雨生凉洗郁蒸。běi chuāng bā chǐ wò wén téng,yè yǔ shēng liáng xǐ yù zhēng。
袅袅清愁萦断角,悠悠孤梦伴残灯。niǎo niǎo qīng chóu yíng duàn jiǎo,yōu yōu gū mèng bàn cán dēng。
羸躯垂老嗟焉往,公论犹存似可凭。léi qū chuí lǎo jiē yān wǎng,gōng lùn yóu cún shì kě píng。
聊向斯文图不朽,未甘粥饭学山僧。liáo xiàng sī wén tú bù xiǔ,wèi gān zhōu fàn xué shān sēng。

穷居

陆游

半世伥伥信所之,穷居仍抱暮年悲。bàn shì chāng chāng xìn suǒ zhī,qióng jū réng bào mù nián bēi。
烧金术误囊衣薄,种黍年凶酒味醨。shāo jīn shù wù náng yī báo,zhǒng shǔ nián xiōng jiǔ wèi lí。
大厦万间空有志,后车千乘更无期。dà shà wàn jiān kōng yǒu zhì,hòu chē qiān chéng gèng wú qī。
掩书常笑城南杜,麻屦还朝授拾遗。yǎn shū cháng xiào chéng nán dù,má jù hái cháo shòu shí yí。

思蜀

陆游

白首躬耕遇荐饥,江南自笑欲畴依。bái shǒu gōng gēng yù jiàn jī,jiāng nán zì xiào yù chóu yī。
凌烟勋业无人许,濯锦园林有梦归。líng yān xūn yè wú rén xǔ,zhuó jǐn yuán lín yǒu mèng guī。
心似游僧思远适,身如败将陷重围。xīn shì yóu sēng sī yuǎn shì,shēn rú bài jiāng xiàn zhòng wéi。
客来彊欲相宽释,每说人生七十稀。kè lái jiàng yù xiāng kuān shì,měi shuō rén shēng qī shí xī。

出游

陆游

莫笑衰残百不能,一枝筇杖捷飞腾。mò xiào shuāi cán bǎi bù néng,yī zhī qióng zhàng jié fēi téng。
山空野火焚秦篆,日澹烟芜遍禹陵。shān kōng yě huǒ fén qín zhuàn,rì dàn yān wú biàn yǔ líng。
小浦涨潮迎钓艇,疏钟出谷送行僧。xiǎo pǔ zhǎng cháo yíng diào tǐng,shū zhōng chū gǔ sòng xíng sēng。
踟蹰不觉归途晚,村落人家已上灯。chí chú bù jué guī tú wǎn,cūn luò rén jiā yǐ shàng dēng。

立秋后四日雨

陆游

天为新秋故作凉,海风吹雨入虚堂。tiān wèi xīn qiū gù zuò liáng,hǎi fēng chuī yǔ rù xū táng。
凉生庭树阴阴绿,润袭篝衣浥浥香。liáng shēng tíng shù yīn yīn lǜ,rùn xí gōu yī yì yì xiāng。
杯泛鹅儿供小啜,碓舂云子喜新尝。bēi fàn é ér gōng xiǎo chuài,duì chōng yún zi xǐ xīn cháng。
一年又见星桥近,未信仙家日月长。yī nián yòu jiàn xīng qiáo jìn,wèi xìn xiān jiā rì yuè zhǎng。

夙兴

陆游

老眼无眠觉夜长,揽衣不复待窗光。lǎo yǎn wú mián jué yè zhǎng,lǎn yī bù fù dài chuāng guāng。
明星渐淡避初日,秋露已浓生晓凉。míng xīng jiàn dàn bì chū rì,qiū lù yǐ nóng shēng xiǎo liáng。
出草幽花红紫杂,穿林啼鸟去来忙。chū cǎo yōu huā hóng zǐ zá,chuān lín tí niǎo qù lái máng。
是中有趣君知否,喧寂年来已两忘。shì zhōng yǒu qù jūn zhī fǒu,xuān jì nián lái yǐ liǎng wàng。

感昔二首

陆游

三著朝冠入上都,黄封频醉渴相如。sān zhù cháo guān rù shàng dōu,huáng fēng pín zuì kě xiāng rú。
马慵立仗宁辞斥,兰偶当门敢怨锄。mǎ yōng lì zhàng níng cí chì,lán ǒu dāng mén gǎn yuàn chú。
富贵尚思还此笏,衰残故合爱吾庐。fù guì shàng sī hái cǐ hù,shuāi cán gù hé ài wú lú。
灯前目力依然在,且尽山房万卷书。dēng qián mù lì yī rán zài,qiě jǐn shān fáng wàn juǎn shū。

感昔二首

陆游

五丈原头秋色新,当时许国欲忘身。wǔ zhàng yuán tóu qiū sè xīn,dāng shí xǔ guó yù wàng shēn。
长安之西过万里,北斗以南惟一人。zhǎng ān zhī xī guò wàn lǐ,běi dòu yǐ nán wéi yī rén。
往事已如辽海鹤,馀年空羡葛天民。wǎng shì yǐ rú liáo hǎi hè,yú nián kōng xiàn gé tiān mín。
腰间白羽凋零尽,却照清溪整角巾。yāo jiān bái yǔ diāo líng jǐn,què zhào qīng xī zhěng jiǎo jīn。

野堂四首

陆游

野堂萧飒雪侵冠,历尽人间行路难。yě táng xiāo sà xuě qīn guān,lì jǐn rén jiān xíng lù nán。
病马不收烟草暝,孤桐半落井床寒。bìng mǎ bù shōu yān cǎo míng,gū tóng bàn luò jǐng chuáng hán。
长瓶浊酒犹堪醉,败箧残编更细看。zhǎng píng zhuó jiǔ yóu kān zuì,bài qiè cán biān gèng xì kàn。
此兴不随年共老,未容城角动忧端。cǐ xīng bù suí nián gòng lǎo,wèi róng chéng jiǎo dòng yōu duān。

野堂四首

陆游

姓名无复世人闻,静处何妨独策勋。xìng míng wú fù shì rén wén,jìng chù hé fáng dú cè xūn。
久矣不堪东阁客,归哉无愧北山文。jiǔ yǐ bù kān dōng gé kè,guī zāi wú kuì běi shān wén。
横林霜近有丹叶,平野雨馀多断云。héng lín shuāng jìn yǒu dān yè,píng yě yǔ yú duō duàn yún。
更喜鸬鹚来渐熟,一溪烟水与中分。gèng xǐ lú cí lái jiàn shú,yī xī yān shuǐ yǔ zhōng fēn。

野堂四首

陆游

野堂地僻无车马,草径柴门昼亦扃。yě táng dì pì wú chē mǎ,cǎo jìng chái mén zhòu yì jiōng。
栗里虽贫储旧粟,玉川终老抱遗经。lì lǐ suī pín chǔ jiù sù,yù chuān zhōng lǎo bào yí jīng。
病身凛凛残秋叶,故友寥寥欲旦星。bìng shēn lǐn lǐn cán qiū yè,gù yǒu liáo liáo yù dàn xīng。
赖有吾儿堪暖眼,夜阑常共一灯青。lài yǒu wú ér kān nuǎn yǎn,yè lán cháng gòng yī dēng qīng。

野堂四首

陆游

鼓缶酣歌乐太平,野堂窗户极疏明。gǔ fǒu hān gē lè tài píng,yě táng chuāng hù jí shū míng。
弃官正为愚无用,谢客新缘病有名。qì guān zhèng wèi yú wú yòng,xiè kè xīn yuán bìng yǒu míng。
闲入乡人赛神社,时从长者放鱼行。xián rù xiāng rén sài shén shè,shí cóng zhǎng zhě fàng yú xíng。
欢然更有关心处,打稻家家趁晚晴。huān rán gèng yǒu guān xīn chù,dǎ dào jiā jiā chèn wǎn qíng。