古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夏日五首

陆游

梅雨初收景气新,太平阡陌乐闲身。méi yǔ chū shōu jǐng qì xīn,tài píng qiān mò lè xián shēn。
陂塘漫漫行秧马,门巷阴阴挂艾人。bēi táng màn màn xíng yāng mǎ,mén xiàng yīn yīn guà ài rén。
白葛乌纱称时节,黄鸡绿酒聚比邻。bái gé wū shā chēng shí jié,huáng jī lǜ jiǔ jù bǐ lín。
掀髯一笑吾真足,不为无锥更叹贫。xiān rán yī xiào wú zhēn zú,bù wèi wú zhuī gèng tàn pín。

夏夜四首

陆游

夏夜谁知亦自长,幽居渺在水云乡。xià yè shuí zhī yì zì zhǎng,yōu jū miǎo zài shuǐ yún xiāng。
月侵竹簟清无暑,风度衣篝润有香。yuè qīn zhú diàn qīng wú shǔ,fēng dù yī gōu rùn yǒu xiāng。
栖鹊自惊移别树,流萤相逐过横塘。qī què zì jīng yí bié shù,liú yíng xiāng zhú guò héng táng。
放翁尚苦馀酲在,细绠铜瓶落井床。fàng wēng shàng kǔ yú chéng zài,xì gěng tóng píng luò jǐng chuáng。

夏夜四首

陆游

山崦风生鵩啸悲,柴门月上树阴移。shān yān fēng shēng fú xiào bēi,chái mén yuè shàng shù yīn yí。
熏衣汗雨初干后,把卷蚊雷不动时。xūn yī hàn yǔ chū gàn hòu,bǎ juǎn wén léi bù dòng shí。
孤闷难禁终岁病,浮生易满百年期。gū mèn nán jìn zhōng suì bìng,fú shēng yì mǎn bǎi nián qī。
钓竿只待清秋近,一棹烟波信所之。diào gān zhǐ dài qīng qiū jìn,yī zhào yān bō xìn suǒ zhī。

夏夜四首

陆游

展转纱幮睡不成,一藤扶惫绕廊行。zhǎn zhuǎn shā chú shuì bù chéng,yī téng fú bèi rào láng xíng。
月升双鹊移枝宿,露下孤萤缀蔓明。yuè shēng shuāng què yí zhī sù,lù xià gū yíng zhuì màn míng。
汲井忽惊人已起,开门堪叹事还生。jí jǐng hū jīng rén yǐ qǐ,kāi mén kān tàn shì hái shēng。
羽衣道帽从吾好,柏子烟中起磬声。yǔ yī dào mào cóng wú hǎo,bǎi zi yān zhōng qǐ qìng shēng。

夏夜四首

陆游

龟息绵绵破五更,起扶藤杖并南荣。guī xī mián mián pò wǔ gèng,qǐ fú téng zhàng bìng nán róng。
择栖孤鹊尚三匝,司旦老鸡俄一鸣。zé qī gū què shàng sān zā,sī dàn lǎo jī é yī míng。
移坐徐看山月吐,脱巾聊受水风清。yí zuò xú kàn shān yuè tǔ,tuō jīn liáo shòu shuǐ fēng qīng。
不知竟是真仙未,夜夜神游白玉京。bù zhī jìng shì zhēn xiān wèi,yè yè shén yóu bái yù jīng。

泛舟

陆游

水乡元不减吴松,短棹沿洄野兴浓。shuǐ xiāng yuán bù jiǎn wú sōng,duǎn zhào yán huí yě xīng nóng。
郁郁冬青森翠葆,离离夜合散红茸。yù yù dōng qīng sēn cuì bǎo,lí lí yè hé sàn hóng rōng。
村深初度穿林笛,寺近先闻出坞钟。cūn shēn chū dù chuān lín dí,sì jìn xiān wén chū wù zhōng。
归路夕阳犹满岸,凭舷一笑览衰容。guī lù xī yáng yóu mǎn àn,píng xián yī xiào lǎn shuāi róng。

书喜

陆游

雨足郊原正得晴,地绵万里尽春耕。yǔ zú jiāo yuán zhèng dé qíng,dì mián wàn lǐ jǐn chūn gēng。
阴阴阡陌桑麻暗,轧轧房栊机杼鸣。yīn yīn qiān mò sāng má àn,yà yà fáng lóng jī zhù míng。
亭鼓不闻知盗息,社钱易敛庆秋成。tíng gǔ bù wén zhī dào xī,shè qián yì liǎn qìng qiū chéng。
天公不负书生眼,留向人间看太平。tiān gōng bù fù shū shēng yǎn,liú xiàng rén jiān kàn tài píng。

自咏

陆游

平生万事付憨痴,兀兀腾腾到死时。píng shēng wàn shì fù hān chī,wù wù téng téng dào sǐ shí。
夜踏乱云过略彴,晓分寒溜注军持。yè tà luàn yún guò lüè zhuó,xiǎo fēn hán liū zhù jūn chí。
束薪山客招烹石,渡海蕃僧乞制碑。shù xīn shān kè zhāo pēng shí,dù hǎi fān sēng qǐ zhì bēi。
作个生涯君勿笑,拄天勋业亦儿嬉。zuò gè shēng yá jūn wù xiào,zhǔ tiān xūn yè yì ér xī。

露坐二首

陆游

旋削甘瓜进酒卮,断云漠漠斗离离。xuán xuē gān guā jìn jiǔ zhī,duàn yún mò mò dòu lí lí。
北临积水风来壮,东恨长林月上迟。běi lín jī shuǐ fēng lái zhuàng,dōng hèn zhǎng lín yuè shàng chí。
秋近不堪闻急杵,夜凉已复怯轻絺。qiū jìn bù kān wén jí chǔ,yè liáng yǐ fù qiè qīng chī。
天孙老抱河梁恨,岂独人生事可悲。tiān sūn lǎo bào hé liáng hèn,qǐ dú rén shēng shì kě bēi。

露坐二首

陆游

岸帻临窗意未便,又拖筇杖出庭前。àn zé lín chuāng yì wèi biàn,yòu tuō qióng zhàng chū tíng qián。
清秋欲近露沾草,皎月未升星满天。qīng qiū yù jìn lù zhān cǎo,jiǎo yuè wèi shēng xīng mǎn tiān。
过埭船争明旦市,蹋车人废彻宵眠。guò dài chuán zhēng míng dàn shì,tà chē rén fèi chè xiāo mián。
齐民一饱勤如许,坐食官仓每惕然。qí mín yī bǎo qín rú xǔ,zuò shí guān cāng měi tì rán。

亲旧或见嘲终岁杜门戏作解嘲

陆游

十年萧散住林间,只是幽居不是闲。shí nián xiāo sàn zhù lín jiān,zhǐ shì yōu jū bù shì xián。
续得茶经新绝笔,补成僧史可藏山。xù dé chá jīng xīn jué bǐ,bǔ chéng sēng shǐ kě cáng shān。
诗题紫阁凭云寄,药报青城附鹤还。shī tí zǐ gé píng yún jì,yào bào qīng chéng fù hè hái。
自笑何曾总无事,枉教人道闭柴关。zì xiào hé céng zǒng wú shì,wǎng jiào rén dào bì chái guān。

食新有感贫居久蔬食至是方稍得肉

陆游

壮游车辙遍天涯,晚得祠官不去家。zhuàng yóu chē zhé biàn tiān yá,wǎn dé cí guān bù qù jiā。
优老每惭千载遇,食新又叹一年加。yōu lǎo měi cán qiān zài yù,shí xīn yòu tàn yī nián jiā。
出波鱼美如通印,下栈羊肥抵卧沙。chū bō yú měi rú tōng yìn,xià zhàn yáng féi dǐ wò shā。
扪腹笑歌仍索酒,不嫌邻舍怪欢哗。mén fù xiào gē réng suǒ jiǔ,bù xián lín shě guài huān huā。

秋夕露坐作

陆游

银河半落露华清,南斗阑干北斗明。yín hé bàn luò lù huá qīng,nán dòu lán gàn běi dòu míng。
冉冉方悲老将至,纤纤又叹月初生。rǎn rǎn fāng bēi lǎo jiāng zhì,xiān xiān yòu tàn yuè chū shēng。
酒床细滴香浮瓮,衣杵相闻声满城。jiǔ chuáng xì dī xiāng fú wèng,yī chǔ xiāng wén shēng mǎn chéng。
万卷读书无用处,却将耕稼报升平。wàn juǎn dú shū wú yòng chù,què jiāng gēng jià bào shēng píng。

有年

陆游

不向神林乞雨晴,天公自解相西成。bù xiàng shén lín qǐ yǔ qíng,tiān gōng zì jiě xiāng xī chéng。
急符收尽无逋赋,新酒沽多足笑声。jí fú shōu jǐn wú bū fù,xīn jiǔ gū duō zú xiào shēng。
外户彻扃停夕柝,齐民相劝力春耕。wài hù chè jiōng tíng xī tuò,qí mín xiāng quàn lì chūn gēng。
传闻夜市连三鼓,却恨庞公不入城。chuán wén yè shì lián sān gǔ,què hèn páng gōng bù rù chéng。

予自春夏屡病至立秋而愈作长句自贺

陆游

良药扶衰抵万金,渐加糜粥辍呻吟。liáng yào fú shuāi dǐ wàn jīn,jiàn jiā mí zhōu chuò shēn yín。
溪风拂簟有秋意,山影半庭生夕阴。xī fēng fú diàn yǒu qiū yì,shān yǐng bàn tíng shēng xī yīn。
薄俗只成惊老眼,幽居正得遂初心。báo sú zhǐ chéng jīng lǎo yǎn,yōu jū zhèng dé suì chū xīn。
岸巾待月栏干曲,更觉天公爱我深。àn jīn dài yuè lán gàn qū,gèng jué tiān gōng ài wǒ shēn。