古诗词

修居室赋诗自警

陆游

荒园二三亩,败屋八九间。huāng yuán èr sān mǔ,bài wū bā jiǔ jiān。
初至如逆旅,忽逾四十年。chū zhì rú nì lǚ,hū yú sì shí nián。
屋日已朽蠹,我老不自还。wū rì yǐ xiǔ dù,wǒ lǎo bù zì hái。
茅可刈之野,木可伐之山。máo kě yì zhī yě,mù kě fá zhī shān。
尚复不能具,日夜忧其颠。shàng fù bù néng jù,rì yè yōu qí diān。
况我虚幻身,念念随化迁。kuàng wǒ xū huàn shēn,niàn niàn suí huà qiān。
齿堕发亦缟,镜中失朱颜。chǐ duò fā yì gǎo,jìng zhōng shī zhū yán。
其危甚于屋,何恃能牢坚。qí wēi shén yú wū,hé shì néng láo jiān。
丰汝梨与枣,养汝汞与铅。fēng rǔ lí yǔ zǎo,yǎng rǔ gǒng yǔ qiān。
防疾如待敌,爱气如守关。fáng jí rú dài dí,ài qì rú shǒu guān。
谋于履霜初,惧在横流前。móu yú lǚ shuāng chū,jù zài héng liú qián。
书绅铭席端,虽老尚可全。shū shēn míng xí duān,suī lǎo shàng kě quán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

感物二首

陆游

小园清晓岸纶巾,物态年光日日新。xiǎo yuán qīng xiǎo àn lún jīn,wù tài nián guāng rì rì xīn。
绿叶自生黄自落,不应秋至始愁人。lǜ yè zì shēng huáng zì luò,bù yīng qiū zhì shǐ chóu rén。

即事八首

陆游

翁自析薪儿负薪,一生不似此年贫。wēng zì xī xīn ér fù xīn,yī shēng bù shì cǐ nián pín。
折除却得常强健,天定方知果胜人。zhé chú què dé cháng qiáng jiàn,tiān dìng fāng zhī guǒ shèng rén。

即事八首

陆游

楸垂落索槐吐花,溪女采莲童抱瓜。qiū chuí luò suǒ huái tǔ huā,xī nǚ cǎi lián tóng bào guā。
一年光景又将半,愈老愈知生有涯。yī nián guāng jǐng yòu jiāng bàn,yù lǎo yù zhī shēng yǒu yá。

即事八首

陆游

烟雨凄迷晚不收,疏帘曲几寄悠悠。yān yǔ qī mí wǎn bù shōu,shū lián qū jǐ jì yōu yōu。
一双蛱蝶来何许,点尽青青百草头。yī shuāng jiá dié lái hé xǔ,diǎn jǐn qīng qīng bǎi cǎo tóu。

即事八首

陆游

生来骨相本酸寒,天遣沙头把钓竿。shēng lái gǔ xiāng běn suān hán,tiān qiǎn shā tóu bǎ diào gān。
但称山人擪耳帽,敢希楚客切云冠。dàn chēng shān rén yè ěr mào,gǎn xī chǔ kè qiè yún guān。

即事八首

陆游

鱼鳅群出天将雨,蛙黾争鸣草满庭。yú qiū qún chū tiān jiāng yǔ,wā mǐn zhēng míng cǎo mǎn tíng。
莫道归休便无事,时时袯襫伴园丁。mò dào guī xiū biàn wú shì,shí shí bó shì bàn yuán dīng。

即事八首

陆游

幽鸟飞鸣翠木阴,小鱼游泳绿波心。yōu niǎo fēi míng cuì mù yīn,xiǎo yú yóu yǒng lǜ bō xīn。
满前好句无人领,堪笑寒窗费苦吟。mǎn qián hǎo jù wú rén lǐng,kān xiào hán chuāng fèi kǔ yín。

即事八首

陆游

小阁凭栏望远空,天河横贯斗牛中。xiǎo gé píng lán wàng yuǎn kōng,tiān hé héng guàn dòu niú zhōng。
他年鼓角榆关路,马上遥看与此同。tā nián gǔ jiǎo yú guān lù,mǎ shàng yáo kàn yǔ cǐ tóng。

即事八首

陆游

幽鸟呼人出睡乡,层层露叶漏朝阳。yōu niǎo hū rén chū shuì xiāng,céng céng lù yè lòu cháo yáng。
临池只欲消残醉,无奈鹅儿似酒黄。lín chí zhǐ yù xiāo cán zuì,wú nài é ér shì jiǔ huáng。

晚凉

陆游

笛簟平铺八尺床,脱巾高卧对疏篁。dí diàn píng pù bā chǐ chuáng,tuō jīn gāo wò duì shū huáng。
近村得雨知何处,此地无风亦自凉。jìn cūn dé yǔ zhī hé chù,cǐ dì wú fēng yì zì liáng。

招客看山

陆游

今日清明宜看山,约君来上钓鱼船。jīn rì qīng míng yí kàn shān,yuē jūn lái shàng diào yú chuán。
微云点破尚堪恨,何况城中尘涨天。wēi yún diǎn pò shàng kān hèn,hé kuàng chéng zhōng chén zhǎng tiān。

刘道士赠小葫芦四首

陆游

葫芦虽小藏天地,伴我云山万里身。hú lú suī xiǎo cáng tiān dì,bàn wǒ yún shān wàn lǐ shēn。
收起鬼神窥不见,用时能与物为春。shōu qǐ guǐ shén kuī bù jiàn,yòng shí néng yǔ wù wèi chūn。

刘道士赠小葫芦四首

陆游

贵人玉带佩金鱼,忧畏何曾顷刻无。guì rén yù dài pèi jīn yú,yōu wèi hé céng qǐng kè wú。
色似栗黄形似茧,恨渠不识小葫芦。sè shì lì huáng xíng shì jiǎn,hèn qú bù shí xiǎo hú lú。

刘道士赠小葫芦四首

陆游

短袍楚制未为非,况得药瓢相发挥。duǎn páo chǔ zhì wèi wèi fēi,kuàng dé yào piáo xiāng fā huī。
行过山村倾社看,绝胜小剑压戎衣。xíng guò shān cūn qīng shè kàn,jué shèng xiǎo jiàn yā róng yī。

刘道士赠小葫芦四首

陆游

个中一物著不得,建立森然却有馀。gè zhōng yī wù zhù bù dé,jiàn lì sēn rán què yǒu yú。
尽底语君君岂信,试来跳入看何如。jǐn dǐ yǔ jūn jūn qǐ xìn,shì lái tiào rù kàn hé rú。