古诗词

海棠歌

陆游

我初入蜀鬓未霜,南充樊亭看海棠。wǒ chū rù shǔ bìn wèi shuāng,nán chōng fán tíng kàn hǎi táng。
当时已谓目未睹,岂知更有碧鸡坊。dāng shí yǐ wèi mù wèi dǔ,qǐ zhī gèng yǒu bì jī fāng。
碧鸡海棠天下绝,枝枝似染猩猩血。bì jī hǎi táng tiān xià jué,zhī zhī shì rǎn xīng xīng xuè。
蜀姬艳妆肯让人,花前顿觉无颜色。shǔ jī yàn zhuāng kěn ràng rén,huā qián dùn jué wú yán sè。
扁舟东下八千里,桃李真成仆奴尔。biǎn zhōu dōng xià bā qiān lǐ,táo lǐ zhēn chéng pū nú ěr。
若使海棠根可移,扬州芍药应羞死。ruò shǐ hǎi táng gēn kě yí,yáng zhōu sháo yào yīng xiū sǐ。
风雨春残杜鹃哭,夜夜寒衾梦还蜀。fēng yǔ chūn cán dù juān kū,yè yè hán qīn mèng hái shǔ。
何从乞得不死方,更看千年未为足。hé cóng qǐ dé bù sǐ fāng,gèng kàn qiān nián wèi wèi zú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

闻山步有虎

陆游

茆屋穿漏雨送春,村路断绝虎咥人。máo wū chuān lòu yǔ sòng chūn,cūn lù duàn jué hǔ xì rén。
采桑锄麦皆结伴,儿童出门翁媪嗔。cǎi sāng chú mài jiē jié bàn,ér tóng chū mén wēng ǎo chēn。

读阮籍传

陆游

天生父子立君臣,万世宁容乱大伦。tiān shēng fù zi lì jūn chén,wàn shì níng róng luàn dà lún。
籍辈可诛无复议,礼非为我为何人。jí bèi kě zhū wú fù yì,lǐ fēi wèi wǒ wèi hé rén。

游山遇雨

陆游

千秋观前雨湿衣,石帆山下叩渔扉。qiān qiū guān qián yǔ shī yī,shí fān shān xià kòu yú fēi。
鹧鸪苦道行不得,杜鹃更劝不如归。zhè gū kǔ dào xíng bù dé,dù juān gèng quàn bù rú guī。

书事二首

陆游

本来只道千钧重,看破元无一羽轻。běn lái zhǐ dào qiān jūn zhòng,kàn pò yuán wú yī yǔ qīng。
日月光明天广大,不妨啸傲过平生。rì yuè guāng míng tiān guǎng dà,bù fáng xiào ào guò píng shēng。

书事二首

陆游

燕雏学母飞初熟,梅子团枝亦半黄。yàn chú xué mǔ fēi chū shú,méi zi tuán zhī yì bàn huáng。
麈尾唾壶俱屏去,尚存馀习炷炉香。zhǔ wěi tuò hú jù píng qù,shàng cún yú xí zhù lú xiāng。

乙丑重五二首

陆游

盘中共解青菰粽,衰甚犹簪艾一枝。pán zhōng gòng jiě qīng gū zòng,shuāi shén yóu zān ài yī zhī。
寂寞废诗仍止酒,今年真负此佳时。jì mò fèi shī réng zhǐ jiǔ,jīn nián zhēn fù cǐ jiā shí。

乙丑重五二首

陆游

飞棹中流救屈平,俚歌宁复楚遗声。fēi zhào zhōng liú jiù qū píng,lǐ gē níng fù chǔ yí shēng。
危冠更在门楣上,但觉萧敷与艾荣。wēi guān gèng zài mén méi shàng,dàn jué xiāo fū yǔ ài róng。

夏夜枕上

陆游

卧听残更下丽谯,虽非遥夜亦迢迢。wò tīng cán gèng xià lì qiáo,suī fēi yáo yè yì tiáo tiáo。
正令展转无安枕,犹胜龙钟趋早朝。zhèng lìng zhǎn zhuǎn wú ān zhěn,yóu shèng lóng zhōng qū zǎo cháo。

雨中锄药

陆游

庭中正苦日卓午,水面忽看云过西。tíng zhōng zhèng kǔ rì zhuó wǔ,shuǐ miàn hū kàn yún guò xī。
老子不辞冲急雨,小锄香带药畦泥。lǎo zi bù cí chōng jí yǔ,xiǎo chú xiāng dài yào qí ní。

自嘲

陆游

壮岁耽书废夜眠,窗明犹在短檠前。zhuàng suì dān shū fèi yè mián,chuāng míng yóu zài duǎn qíng qián。
如今自笑摧颓甚,卧看儿曹理断编。rú jīn zì xiào cuī tuí shén,wò kàn ér cáo lǐ duàn biān。

悲齿落自解

陆游

年运而往君自宽,此生毕竟有衰残。nián yùn ér wǎng jūn zì kuān,cǐ shēng bì jìng yǒu shuāi cán。
语讹嚼废寻常事,只作儿童䃣齿看。yǔ é jué fèi xún cháng shì,zhǐ zuò ér tóng huǐ chǐ kàn。

思云门

陆游

一身膏脂略瘦尽,万卷简编如隔生。yī shēn gāo zhī lüè shòu jǐn,wàn juǎn jiǎn biān rú gé shēng。
只欲移家若耶去,乱云深处听滩声。zhǐ yù yí jiā ruò yé qù,luàn yún shēn chù tīng tān shēng。

东轩

陆游

榴花零落满苍苔,薝卜忘忧亦已开。liú huā líng luò mǎn cāng tái,zhān bo wàng yōu yì yǐ kāi。
湖海片帆先已具,少安无躁待秋来。hú hǎi piàn fān xiān yǐ jù,shǎo ān wú zào dài qiū lái。

乙丑夏秋之交小舟早夜往来湖中戏成绝句十二首

陆游

横林渺渺夜生烟,野水茫茫远拍天。héng lín miǎo miǎo yè shēng yān,yě shuǐ máng máng yuǎn pāi tiān。
菱唱一声惊梦断,始知身在钓鱼船。líng chàng yī shēng jīng mèng duàn,shǐ zhī shēn zài diào yú chuán。

乙丑夏秋之交小舟早夜往来湖中戏成绝句十二首

陆游

河汉横斜斗柄低,啼鸦掠水未成栖。hé hàn héng xié dòu bǐng dī,tí yā lüè shuǐ wèi chéng qī。
怪生凄爽侵肌骨,船系秦皇酒瓮西。guài shēng qī shuǎng qīn jī gǔ,chuán xì qín huáng jiǔ wèng xī。