古诗词

登山西望有怀季长

陆游

行年垂九十,举世少辈行。xíng nián chuí jiǔ shí,jǔ shì shǎo bèi xíng。
敢言贫非病,要是老益壮。gǎn yán pín fēi bìng,yào shì lǎo yì zhuàng。
平时懒书疏,有答未始倡。píng shí lǎn shū shū,yǒu dá wèi shǐ chàng。
张卿独所敬,夙昔推直谅。zhāng qīng dú suǒ jìng,sù xī tuī zhí liàng。
迹虽隔吴蜀,相忆每惨怆。jì suī gé wú shǔ,xiāng yì měi cǎn chuàng。
使者交道中,万里问亡恙。shǐ zhě jiāo dào zhōng,wàn lǐ wèn wáng yàng。
忽焉奉赴告,斯文岂将丧。hū yān fèng fù gào,sī wén qǐ jiāng sàng。
腰绖不抚棺,执绋不会葬。yāo dié bù fǔ guān,zhí fú bù huì zàng。
送子岷山下,想见车百两。sòng zi mín shān xià,xiǎng jiàn chē bǎi liǎng。
我徒哭寝门,泪尽气塞吭。wǒ tú kū qǐn mén,lèi jǐn qì sāi kēng。
年虽不耄期,仕谁不将相。nián suī bù mào qī,shì shuí bù jiāng xiāng。
神明司祸福,于职岂亦旷。shén míng sī huò fú,yú zhí qǐ yì kuàng。
霜风九月初,凭高极西望。shuāng fēng jiǔ yuè chū,píng gāo jí xī wàng。
江原在何许,安得铲叠嶂。jiāng yuán zài hé xǔ,ān dé chǎn dié zhàng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

村舍七首

陆游

莫笑山家拙治生,正缘亦足得身轻。mò xiào shān jiā zhuō zhì shēng,zhèng yuán yì zú dé shēn qīng。
满炉葑火浑家暖,一碗松肪彻夜明。mǎn lú fēng huǒ hún jiā nuǎn,yī wǎn sōng fáng chè yè míng。

村舍七首

陆游

故絮五更偏觉冷,薄糜未午已先饥。gù xù wǔ gèng piān jué lěng,báo mí wèi wǔ yǐ xiān jī。
谁知人不堪忧处,正是降魔奏凯时。shuí zhī rén bù kān yōu chù,zhèng shì jiàng mó zòu kǎi shí。

村舍七首

陆游

气全自可忘忧患,心动安能敌死生。qì quán zì kě wàng yōu huàn,xīn dòng ān néng dí sǐ shēng。
若论老人真受用,已多稗饭与藜羹。ruò lùn lǎo rén zhēn shòu yòng,yǐ duō bài fàn yǔ lí gēng。

村女

陆游

白襦女儿系青裙,东家西家世通婚。bái rú nǚ ér xì qīng qún,dōng jiā xī jiā shì tōng hūn。
采桑饷饭无百步,至老何曾识别村。cǎi sāng xiǎng fàn wú bǎi bù,zhì lǎo hé céng shí bié cūn。

闻新雁有感二首

陆游

才本无多老更疏,功名已负此心初。cái běn wú duō lǎo gèng shū,gōng míng yǐ fù cǐ xīn chū。
镜湖夜半闻新雁,自起吹灯读汉书。jìng hú yè bàn wén xīn yàn,zì qǐ chuī dēng dú hàn shū。

闻新雁有感二首

陆游

新雁南来片影孤,冷云深处宿菰芦。xīn yàn nán lái piàn yǐng gū,lěng yún shēn chù sù gū lú。
不知湘水巴陵路,曾记渔阳上谷无。bù zhī xiāng shuǐ bā líng lù,céng jì yú yáng shàng gǔ wú。

初冬

陆游

初冬常忆宴梁州,百炬如椽满画楼。chū dōng cháng yì yàn liáng zhōu,bǎi jù rú chuán mǎn huà lóu。
三十七年犹未死,茅檐霜冷一灯幽。sān shí qī nián yóu wèi sǐ,máo yán shuāng lěng yī dēng yōu。

初冬杂咏八首

陆游

重阳已过二十日,残菊才存三四枝。zhòng yáng yǐ guò èr shí rì,cán jú cái cún sān sì zhī。
对酒插花君勿笑,从来不解入时宜。duì jiǔ chā huā jūn wù xiào,cóng lái bù jiě rù shí yí。

初冬杂咏八首

陆游

古寿书来言得婿,东阳人到报生孙。gǔ shòu shū lái yán dé xù,dōng yáng rén dào bào shēng sūn。
一家三处俱强健,且拨闲愁近酒尊。yī jiā sān chù jù qiáng jiàn,qiě bō xián chóu jìn jiǔ zūn。

初冬杂咏八首

陆游

儿时爱书百事废,饭冷胾乾呼不来。ér shí ài shū bǎi shì fèi,fàn lěng zì qián hū bù lái。
一生被误终未醒,老作蠹鱼吁可哀。yī shēng bèi wù zhōng wèi xǐng,lǎo zuò dù yú xū kě āi。

初冬杂咏八首

陆游

微风蹙水靴文浪,薄日烘云卵色天。wēi fēng cù shuǐ xuē wén làng,báo rì hōng yún luǎn sè tiān。
但恨世间闲客少,江湖底处欠渔船。dàn hèn shì jiān xián kè shǎo,jiāng hú dǐ chù qiàn yú chuán。

初冬杂咏八首

陆游

书生本欲辈莘渭,蹭蹬乃去为诗人。shū shēng běn yù bèi shēn wèi,cèng dēng nǎi qù wèi shī rén。
囊中略有七千首,不负百年风月身。náng zhōng lüè yǒu qī qiān shǒu,bù fù bǎi nián fēng yuè shēn。

初冬杂咏八首

陆游

俗缘已断宁容续,幽事虽多不厌增。sú yuán yǐ duàn níng róng xù,yōu shì suī duō bù yàn zēng。
折简迎医看病鹿,舂粳炊饭供游僧。zhé jiǎn yíng yī kàn bìng lù,chōng jīng chuī fàn gōng yóu sēng。

初冬杂咏八首

陆游

夜窗父子共煎茶,一点青灯冷结花。yè chuāng fù zi gòng jiān chá,yī diǎn qīng dēng lěng jié huā。
村落盗清无吠犬,园林月上有啼鸦。cūn luò dào qīng wú fèi quǎn,yuán lín yuè shàng yǒu tí yā。

初冬杂咏八首

陆游

老去胸中百事真,同游无复白头新。lǎo qù xiōng zhōng bǎi shì zhēn,tóng yóu wú fù bái tóu xīn。
鹊从熟后频分食,鹿渐驯来不避人。què cóng shú hòu pín fēn shí,lù jiàn xùn lái bù bì rén。