古诗词

登山西望有怀季长

陆游

行年垂九十,举世少辈行。xíng nián chuí jiǔ shí,jǔ shì shǎo bèi xíng。
敢言贫非病,要是老益壮。gǎn yán pín fēi bìng,yào shì lǎo yì zhuàng。
平时懒书疏,有答未始倡。píng shí lǎn shū shū,yǒu dá wèi shǐ chàng。
张卿独所敬,夙昔推直谅。zhāng qīng dú suǒ jìng,sù xī tuī zhí liàng。
迹虽隔吴蜀,相忆每惨怆。jì suī gé wú shǔ,xiāng yì měi cǎn chuàng。
使者交道中,万里问亡恙。shǐ zhě jiāo dào zhōng,wàn lǐ wèn wáng yàng。
忽焉奉赴告,斯文岂将丧。hū yān fèng fù gào,sī wén qǐ jiāng sàng。
腰绖不抚棺,执绋不会葬。yāo dié bù fǔ guān,zhí fú bù huì zàng。
送子岷山下,想见车百两。sòng zi mín shān xià,xiǎng jiàn chē bǎi liǎng。
我徒哭寝门,泪尽气塞吭。wǒ tú kū qǐn mén,lèi jǐn qì sāi kēng。
年虽不耄期,仕谁不将相。nián suī bù mào qī,shì shuí bù jiāng xiāng。
神明司祸福,于职岂亦旷。shén míng sī huò fú,yú zhí qǐ yì kuàng。
霜风九月初,凭高极西望。shuāng fēng jiǔ yuè chū,píng gāo jí xī wàng。
江原在何许,安得铲叠嶂。jiāng yuán zài hé xǔ,ān dé chǎn dié zhàng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

梅市书事

陆游

羸马孤愁不可胜,小诗未忍付瞢腾。léi mǎ gū chóu bù kě shèng,xiǎo shī wèi rěn fù méng téng。
一声客枕江头雁,数点商船雨外灯。yī shēng kè zhěn jiāng tóu yàn,shù diǎn shāng chuán yǔ wài dēng。

散怀二首

陆游

东行西行一日过,深酌浅酌万事休。dōng xíng xī xíng yī rì guò,shēn zhuó qiǎn zhuó wàn shì xiū。
亦知衣食将不继,老甚安能怀百忧。yì zhī yī shí jiāng bù jì,lǎo shén ān néng huái bǎi yōu。

散怀二首

陆游

中年绝欲不复念,今日肉食夫何难。zhōng nián jué yù bù fù niàn,jīn rì ròu shí fū hé nán。
天公赋与本来薄,一概扫空方少安。tiān gōng fù yǔ běn lái báo,yī gài sǎo kōng fāng shǎo ān。

十月九日

陆游

酒开瓮面扑人香,菊折霜馀满把黄。jiǔ kāi wèng miàn pū rén xiāng,jú zhé shuāng yú mǎn bǎ huáng。
我是化工君信否,放迟一月作重阳。wǒ shì huà gōng jūn xìn fǒu,fàng chí yī yuè zuò zhòng yáng。

残菊

陆游

残菊一枝香未残,夜窗拈起百回看。cán jú yī zhī xiāng wèi cán,yè chuāng niān qǐ bǎi huí kàn。
过时只恐难相笑,我是三朝旧史官。guò shí zhǐ kǒng nán xiāng xiào,wǒ shì sān cháo jiù shǐ guān。

病后晨兴食粥戏书

陆游

蝴蝶庄周安在哉,达人聊借作嘲诙。hú dié zhuāng zhōu ān zài zāi,dá rén liáo jiè zuò cháo huī。
不知自此随缘住,更把晨窗粥几杯。bù zhī zì cǐ suí yuán zhù,gèng bǎ chén chuāng zhōu jǐ bēi。

赠僧二首

陆游

松间数语淡交成,不喜将身世上行。sōng jiān shù yǔ dàn jiāo chéng,bù xǐ jiāng shēn shì shàng xíng。
安得北窗风雪夜,地炉相对煮芜菁。ān dé běi chuāng fēng xuě yè,dì lú xiāng duì zhǔ wú jīng。

赠僧二首

陆游

长明灯下三更雨,旦过寮前万里身。zhǎng míng dēng xià sān gèng yǔ,dàn guò liáo qián wàn lǐ shēn。
正使未能超佛祖,也应小胜市朝人。zhèng shǐ wèi néng chāo fú zǔ,yě yīng xiǎo shèng shì cháo rén。

赠猫

陆游

执鼠无功元不劾,一箪鱼饭以时来。zhí shǔ wú gōng yuán bù hé,yī dān yú fàn yǐ shí lái。
看君终日常安卧,何事纷纷去又回。kàn jūn zhōng rì cháng ān wò,hé shì fēn fēn qù yòu huí。

病中杂咏十首其八

陆游

半黄半绿柳满城,欲开未开梅有情。bàn huáng bàn lǜ liǔ mǎn chéng,yù kāi wèi kāi méi yǒu qíng。
放翁一病又百日,回视新春如隔生。fàng wēng yī bìng yòu bǎi rì,huí shì xīn chūn rú gé shēng。

自笑

陆游

左车第二牙辞去,团坐无生话又新。zuǒ chē dì èr yá cí qù,tuán zuò wú shēng huà yòu xīn。
堪笑按摩并洗沐,未忘贪爱梦中身。kān xiào àn mó bìng xǐ mù,wèi wàng tān ài mèng zhōng shēn。

绝句

陆游

山遮水隔重重堠,雨练风柔处处花。shān zhē shuǐ gé zhòng zhòng hòu,yǔ liàn fēng róu chù chù huā。
一病半年能不死,又将此恨醉天涯。yī bìng bàn nián néng bù sǐ,yòu jiāng cǐ hèn zuì tiān yá。

末题二首其二

陆游

一身只付鸡栖上,万卷真藏椰子中。yī shēn zhǐ fù jī qī shàng,wàn juǎn zhēn cáng yē zi zhōng。
嘉定三年正月后,不知几度醉春风。jiā dìng sān nián zhèng yuè hòu,bù zhī jǐ dù zuì chūn fēng。

梦中行荷花万顷中

陆游

天风无际路茫茫,老作月王风露郎。tiān fēng wú jì lù máng máng,lǎo zuò yuè wáng fēng lù láng。
只把千尊为月俸,为嫌铜臭杂花香。zhǐ bǎ qiān zūn wèi yuè fèng,wèi xián tóng chòu zá huā xiāng。

大溪滩折柁

陆游

溪流乱石似牛毛,雨过狂澜势转豪。xī liú luàn shí shì niú máo,yǔ guò kuáng lán shì zhuǎn háo。
寄语河公莫作戏,从来忠信任风涛。jì yǔ hé gōng mò zuò xì,cóng lái zhōng xìn rèn fēng tāo。