古诗词

秋思四首

陆游

弊衣但故絮,粝食惟黄齑。bì yī dàn gù xù,lì shí wéi huáng jī。
馀年如登山,步步勤攀跻。yú nián rú dēng shān,bù bù qín pān jī。
从子念寂寞,千里致鹿麑。cóng zi niàn jì mò,qiān lǐ zhì lù ní。
秋风石帆下,伴我扶青藜。qiū fēng shí fān xià,bàn wǒ fú qīng lí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

悲歌行

陆游

感慨常自悲,发为穷苦辞。gǎn kǎi cháng zì bēi,fā wèi qióng kǔ cí。
偪仄不少伸,梦中亦酸辛。bī zè bù shǎo shēn,mèng zhōng yì suān xīn。
脂车思远道,太息令人老。zhī chē sī yuǎn dào,tài xī lìng rén lǎo。
中原宋舆图,今乃传胡雏。zhōng yuán sòng yú tú,jīn nǎi chuán hú chú。
此责在臣子,诸公其可已。cǐ zé zài chén zi,zhū gōng qí kě yǐ。
谈笑复旧京,令人忆西平。tán xiào fù jiù jīng,lìng rén yì xī píng。

喜雨

陆游

一秋未雨冬未雪,坐使肺肝生客热。yī qiū wèi yǔ dōng wèi xuě,zuò shǐ fèi gān shēng kè rè。
不惟裘褐藏箧笥,卧毯坐毡俱未设。bù wéi qiú hè cáng qiè sì,wò tǎn zuò zhān jù wèi shè。
樽中有酒不敢尝,小瓮黄齑却时啜。zūn zhōng yǒu jiǔ bù gǎn cháng,xiǎo wèng huáng jī què shí chuài。
新春距今一月尔,便恐蝗生残宿麦。xīn chūn jù jīn yī yuè ěr,biàn kǒng huáng shēng cán sù mài。
天公老手真可人,夜雨萧萧洗旱尘。tiān gōng lǎo shǒu zhēn kě rén,yè yǔ xiāo xiāo xǐ hàn chén。
北风吹雪定不晚,喜入三山汤饼碗。běi fēng chuī xuě dìng bù wǎn,xǐ rù sān shān tāng bǐng wǎn。

自警

陆游

人生非金石,寿夭不自知。rén shēng fēi jīn shí,shòu yāo bù zì zhī。
一日复一日,亦或至耄期。yī rì fù yī rì,yì huò zhì mào qī。
方其未死间,早夜勿自欺。fāng qí wèi sǐ jiān,zǎo yè wù zì qī。
嗟彼陷溺者,太山起毫厘。jiē bǐ xiàn nì zhě,tài shān qǐ háo lí。
努力戒惰偷,尧舜可庶几。nǔ lì jiè duò tōu,yáo shùn kě shù jǐ。
我今齿发弊,彊健复几时。wǒ jīn chǐ fā bì,jiàng jiàn fù jǐ shí。
一寸学古心,自视犹可为。yī cùn xué gǔ xīn,zì shì yóu kě wèi。
鸡鸣推枕起,为善亦孳孳。jī míng tuī zhěn qǐ,wèi shàn yì zī zī。
天定终胜人,吾世或未衰。tiān dìng zhōng shèng rén,wú shì huò wèi shuāi。
素业果有传,三复吾此诗。sù yè guǒ yǒu chuán,sān fù wú cǐ shī。

雨中熟睡至夕二首

陆游

拥炉听雨生睡思,涩眼瞢瞢惟欲闭。yōng lú tīng yǔ shēng shuì sī,sè yǎn méng méng wéi yù bì。
丈夫少壮要自力,饱食养慵真可愧。zhàng fū shǎo zhuàng yào zì lì,bǎo shí yǎng yōng zhēn kě kuì。
我今不睡欲何为,常恐儿曹落吾事。wǒ jīn bù shuì yù hé wèi,cháng kǒng ér cáo luò wú shì。
蛮毡纸帐方施行,五鼎八珍无此味。mán zhān zhǐ zhàng fāng shī xíng,wǔ dǐng bā zhēn wú cǐ wèi。

雨中熟睡至夕二首

陆游

少陵今雨无客至,寂寞衡门昼常闭。shǎo líng jīn yǔ wú kè zhì,jì mò héng mén zhòu cháng bì。
孝先酣枕梦周公,弟子虽嘲可无愧。xiào xiān hān zhěn mèng zhōu gōng,dì zi suī cháo kě wú kuì。
世上纷纷荣辱多,不如睡中差省事。shì shàng fēn fēn róng rǔ duō,bù rú shuì zhōng chà shěng shì。
小儿忽报煎茶熟,起拥寒炉究馀味。xiǎo ér hū bào jiān chá shú,qǐ yōng hán lú jiū yú wèi。

正月六日作

陆游

上天四序分寒燠,以渐相寻不相渎。shàng tiān sì xù fēn hán yù,yǐ jiàn xiāng xún bù xiāng dú。
今年立春七日耳,暖景温风何迫促。jīn nián lì chūn qī rì ěr,nuǎn jǐng wēn fēng hé pò cù。
群蛙怒鸣蚊蚋出,蚍蜉插翅飞满屋。qún wā nù míng wén ruì chū,pí fú chā chì fēi mǎn wū。
儿童便欲觅团扇,我亦汗垢思汤沐。ér tóng biàn yù mì tuán shàn,wǒ yì hàn gòu sī tāng mù。
山坡梅花常恨晚,一夕开尽如雪谷。shān pō méi huā cháng hèn wǎn,yī xī kāi jǐn rú xuě gǔ。
篱边已放桃蕊红,庭下顿长萱芽绿。lí biān yǐ fàng táo ruǐ hóng,tíng xià dùn zhǎng xuān yá lǜ。
小人识浅喜欲舞,轻衫冷饼相追逐。xiǎo rén shí qiǎn xǐ yù wǔ,qīng shān lěng bǐng xiāng zhuī zhú。
春深疠鬼不贷人,此暖但忧非汝福。chūn shēn lì guǐ bù dài rén,cǐ nuǎn dàn yōu fēi rǔ fú。

寄题吴斗南玩芳亭

陆游

北斗以南有吴侯,人物知非第二流。běi dòu yǐ nán yǒu wú hóu,rén wù zhī fēi dì èr liú。
读书不放一字过,闭户忽惊双鬓秋。dú shū bù fàng yī zì guò,bì hù hū jīng shuāng bìn qiū。
平生离骚读千遍,屈沱秭归要亲见。píng shēng lí sāo dú qiān biàn,qū tuó zǐ guī yào qīn jiàn。
归来落笔愈惊人,宋玉景差俱北面。guī lái luò bǐ yù jīng rén,sòng yù jǐng chà jù běi miàn。
玩芳亭中兰茝芳,朝回解带春昼长。wán fāng tíng zhōng lán chǎi fāng,cháo huí jiě dài chūn zhòu zhǎng。
爱君忧国有奇作,坐令壮观还沅湘。ài jūn yōu guó yǒu qí zuò,zuò lìng zhuàng guān hái yuán xiāng。
老夫曩亦同此趣,甚欲闲题玩芳句。lǎo fū nǎng yì tóng cǐ qù,shén yù xián tí wán fāng jù。
无奈生涯今已别,倒壑枯楠忘岁月。wú nài shēng yá jīn yǐ bié,dào hè kū nán wàng suì yuè。

寒夜歌

陆游

陆子七十犹穷人,空山度此冰雪晨。lù zi qī shí yóu qióng rén,kōng shān dù cǐ bīng xuě chén。
既不能挺长剑以抉九天之云,又不能持斗魁以回万物之春。jì bù néng tǐng zhǎng jiàn yǐ jué jiǔ tiān zhī yún,yòu bù néng chí dòu kuí yǐ huí wàn wù zhī chūn。
食不足以活妻子,化不足以行乡邻。shí bù zú yǐ huó qī zi,huà bù zú yǐ xíng xiāng lín。
忍饥读书忽白首,行歌拾穗将终身。rěn jī dú shū hū bái shǒu,xíng gē shí suì jiāng zhōng shēn。
论事愤叱目若炬,望古踊跃心生尘。lùn shì fèn chì mù ruò jù,wàng gǔ yǒng yuè xīn shēng chén。
三万里之黄河入东海,五千仞之太华磨苍旻。sān wàn lǐ zhī huáng hé rù dōng hǎi,wǔ qiān rèn zhī tài huá mó cāng mín。
坐令此地没胡虏,两京宫阙悲荆榛。zuò lìng cǐ dì méi hú lǔ,liǎng jīng gōng quē bēi jīng zhēn。
谁施赤手驱蛇龙,谁恢天网致凤麟。shuí shī chì shǒu qū shé lóng,shuí huī tiān wǎng zhì fèng lín。
君看煌煌艺祖业,志士岂得空酸辛。jūn kàn huáng huáng yì zǔ yè,zhì shì qǐ dé kōng suān xīn。

陵霄花

陆游

庭中青松四无邻,陵霄百尺依松身。tíng zhōng qīng sōng sì wú lín,líng xiāo bǎi chǐ yī sōng shēn。
高花风堕赤玉盏,老蔓烟湿苍龙鳞。gāo huā fēng duò chì yù zhǎn,lǎo màn yān shī cāng lóng lín。
古来豪杰人少知,昂霄耸壑宁自期。gǔ lái háo jié rén shǎo zhī,áng xiāo sǒng hè níng zì qī。
抱才委地固多矣,今我抚事心伤悲。bào cái wěi dì gù duō yǐ,jīn wǒ fǔ shì xīn shāng bēi。

丰年行

陆游

南村北村春雨晴,东家西家地碓声。nán cūn běi cūn chūn yǔ qíng,dōng jiā xī jiā dì duì shēng。
稻陂正满绿针密,麦陇无际黄云平。dào bēi zhèng mǎn lǜ zhēn mì,mài lǒng wú jì huáng yún píng。
前年谷与金同价,家家涕泣伐桑柘。qián nián gǔ yǔ jīn tóng jià,jiā jiā tì qì fá sāng zhè。
岂知还复有今年,酒肉如山赛春社。qǐ zhī hái fù yǒu jīn nián,jiǔ ròu rú shān sài chūn shè。
吏不到门人昼眠,老稚安乐如登仙。lì bù dào mén rén zhòu mián,lǎo zhì ān lè rú dēng xiān。
县前归来传好语,黄纸续放身丁钱。xiàn qián guī lái chuán hǎo yǔ,huáng zhǐ xù fàng shēn dīng qián。

四月一日夜漏欲尽起坐达旦

陆游

春归不可留,斗柄已峥嵘。chūn guī bù kě liú,dòu bǐng yǐ zhēng róng。
老至不可却,雪鬓森千茎。lǎo zhì bù kě què,xuě bìn sēn qiān jīng。
少年所读书,废忘如隔生。shǎo nián suǒ dú shū,fèi wàng rú gé shēng。
旧交死欲尽,存者万里程。jiù jiāo sǐ yù jǐn,cún zhě wàn lǐ chéng。
高谈无与发,欲语辄吞声。gāo tán wú yǔ fā,yù yǔ zhé tūn shēng。
悠悠一饱计,泯泯千载名。yōu yōu yī bǎo jì,mǐn mǐn qiān zài míng。
逝将山丘归,不见河雒清。shì jiāng shān qiū guī,bù jiàn hé luò qīng。
挑灯坐待旦,揽笔衰涕倾。tiāo dēng zuò dài dàn,lǎn bǐ shuāi tì qīng。

蓬莱行

陆游

山峭插云海,楼高入烟霄。shān qiào chā yún hǎi,lóu gāo rù yān xiāo。
不知何宫殿,东望郁岧峣。bù zhī hé gōng diàn,dōng wàng yù tiáo yáo。
是时青童君,初散通明朝。shì shí qīng tóng jūn,chū sàn tōng míng cháo。
风涛中破裂,涌出黄金桥。fēng tāo zhōng pò liè,yǒng chū huáng jīn qiáo。
授我玉芝房,服之尘念消。shòu wǒ yù zhī fáng,fú zhī chén niàn xiāo。
凡骨一朝换,八极坐可超。fán gǔ yī cháo huàn,bā jí zuò kě chāo。

晨起

陆游

齿豁不可补,发脱无由栽。chǐ huō bù kě bǔ,fā tuō wú yóu zāi。
清晨明镜中,老色苍然来。qīng chén míng jìng zhōng,lǎo sè cāng rán lái。
馀年亦自惜,未忍付酒杯。yú nián yì zì xī,wèi rěn fù jiǔ bēi。
抽架取我书,危坐阖复开。chōu jià qǔ wǒ shū,wēi zuò hé fù kāi。
万世见唐尧,夔龙获亲陪。wàn shì jiàn táng yáo,kuí lóng huò qīn péi。
寥寥三千年,气象挽可回。liáo liáo sān qiān nián,qì xiàng wǎn kě huí。
岂以七尺躯,顾受世俗衰。qǐ yǐ qī chǐ qū,gù shòu shì sú shuāi。
道在无不可,廊庙均蒿莱。dào zài wú bù kě,láng miào jūn hāo lái。

村饮示邻曲

陆游

七年收朝迹,名不到权门。qī nián shōu cháo jì,míng bù dào quán mén。
耿耿一寸心,思与穷友论。gěng gěng yī cùn xīn,sī yǔ qióng yǒu lùn。
忆昔西戍日,孱虏气可吞。yì xī xī shù rì,càn lǔ qì kě tūn。
偶失万户侯,遂老三家村。ǒu shī wàn hù hóu,suì lǎo sān jiā cūn。
朱颜舍我去,白发日夜繁。zhū yán shě wǒ qù,bái fā rì yè fán。
夕阳坐溪边,看儿牧鸡豚。xī yáng zuò xī biān,kàn ér mù jī tún。
雕胡幸可炊,亦有社酒浑。diāo hú xìng kě chuī,yì yǒu shè jiǔ hún。
耳热我欲歌,四座且勿喧。ěr rè wǒ yù gē,sì zuò qiě wù xuān。
即今黄河上,事殊曹与袁。jí jīn huáng hé shàng,shì shū cáo yǔ yuán。
扶义孰可遣,一战洗乾坤。fú yì shú kě qiǎn,yī zhàn xǐ qián kūn。
西酹吴玠墓,南招宗泽魂。xī lèi wú jiè mù,nán zhāo zōng zé hún。
焚庭涉其血,岂独清中原。fén tíng shè qí xuè,qǐ dú qīng zhōng yuán。
吾侪虽益老,忠义传子孙。wú chái suī yì lǎo,zhōng yì chuán zi sūn。
征辽诏傥下,从我属櫜鞬。zhēng liáo zhào tǎng xià,cóng wǒ shǔ gāo jiān。

二爱

陆游

结屋不袤丈,著身还有馀。jié wū bù mào zhàng,zhù shēn hái yǒu yú。
破壁作小窗,亦足陈吾书。pò bì zuò xiǎo chuāng,yì zú chén wú shū。
无酒当饮水,无肉当饭蔬。wú jiǔ dāng yǐn shuǐ,wú ròu dāng fàn shū。
知止乃不殆,此语良非虚。zhī zhǐ nǎi bù dài,cǐ yǔ liáng fēi xū。
古人造道处,正自无绝殊。gǔ rén zào dào chù,zhèng zì wú jué shū。
愿君勿它求,且复爱吾庐。yuàn jūn wù tā qiú,qiě fù ài wú lú。