古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

题野店壁

陆游

断稿投衣橐,残壶挂马鞍。duàn gǎo tóu yī tuó,cán hú guà mǎ ān。
寺荒寻店久,桥败涉溪寒。sì huāng xún diàn jiǔ,qiáo bài shè xī hán。
道里逢人问,题名拂壁看。dào lǐ féng rén wèn,tí míng fú bì kàn。
平生惯行役,随处得加餐。píng shēng guàn xíng yì,suí chù dé jiā cān。

家有两瓢分贮酒药出则使一童子负之戏赋五字句

陆游

长物消磨尽,犹存两大瓢。zhǎng wù xiāo mó jǐn,yóu cún liǎng dà piáo。
药能扶困惫,酒可沃枯焦。yào néng fú kùn bèi,jiǔ kě wò kū jiāo。
童负来山店,人看度野桥。tóng fù lái shān diàn,rén kàn dù yě qiáo。
画工殊好事,传写入生绡。huà gōng shū hǎo shì,chuán xiě rù shēng xiāo。

贫叹

陆游

贫到今年极,萧然四壁家。pín dào jīn nián jí,xiāo rán sì bì jiā。
弊袍生虮虱,粗饭杂泥沙。bì páo shēng jǐ shī,cū fàn zá ní shā。
浩浩乾坤大,茫茫岁月赊。hào hào qián kūn dà,máng máng suì yuè shē。
故乡烟水窟,别拟卜生涯。gù xiāng yān shuǐ kū,bié nǐ bo shēng yá。

书幸

陆游

土盎常馀菜,山庖不绝烟。tǔ àng cháng yú cài,shān páo bù jué yān。
罢医翻少疾,无术自长年。bà yī fān shǎo jí,wú shù zì zhǎng nián。
小舫烟波宅,闲身陆地仙。xiǎo fǎng yān bō zhái,xián shēn lù dì xiān。
东窗最佳处,日对坐忘编。dōng chuāng zuì jiā chù,rì duì zuò wàng biān。

幽居

陆游

宿志在人外,清心游物初。sù zhì zài rén wài,qīng xīn yóu wù chū。
犹轻天上福,那习世间书。yóu qīng tiān shàng fú,nà xí shì jiān shū。
荠菜挑供饼,槐芽采作菹。jì cài tiāo gōng bǐng,huái yá cǎi zuò jū。
朝晡两摩腹,未可笑幽居。cháo bū liǎng mó fù,wèi kě xiào yōu jū。

茅斋

陆游

茆斋虽绝小,老子策新勋。máo zhāi suī jué xiǎo,lǎo zi cè xīn xūn。
硙落霏霏雪,炉生袅袅云。wéi luò fēi fēi xuě,lú shēng niǎo niǎo yún。
心将鸥共远,巢与鹤中分。xīn jiāng ōu gòng yuǎn,cháo yǔ hè zhōng fēn。
几许人间事,吾庐寂不闻。jǐ xǔ rén jiān shì,wú lú jì bù wén。

耕桑

陆游

老病虽俱至,耕桑亦未迟。lǎo bìng suī jù zhì,gēng sāng yì wèi chí。
儿童夸犊健,妇女闵蚕饥。ér tóng kuā dú jiàn,fù nǚ mǐn cán jī。
月落枭鸣夜,灯残鼠啮时。yuè luò xiāo míng yè,dēng cán shǔ niè shí。
但当寻熟睡,万事不须思。dàn dāng xún shú shuì,wàn shì bù xū sī。

蔬饭

陆游

春事已阑珊,山村未褪寒。chūn shì yǐ lán shān,shān cūn wèi tuì hán。
笋生初入馔,荠老尚登盘。sǔn shēng chū rù zhuàn,jì lǎo shàng dēng pán。
僧饭时分钵,园蔬不仰官。sēng fàn shí fēn bō,yuán shū bù yǎng guān。
枯肠更禁搅,姑置密云团。kū cháng gèng jìn jiǎo,gū zhì mì yún tuán。

园中作

陆游

湖曲旧诛茆,松阴近结巢。hú qū jiù zhū máo,sōng yīn jìn jié cháo。
安闲多熟睡,衰退少新交。ān xián duō shú shuì,shuāi tuì shǎo xīn jiāo。
雨渍丁香结,春生豆蔻梢。yǔ zì dīng xiāng jié,chūn shēng dòu kòu shāo。
良晨不把酒,新燕解相嘲。liáng chén bù bǎ jiǔ,xīn yàn jiě xiāng cháo。

即事

陆游

成败归青史,悲欢付浩歌。chéng bài guī qīng shǐ,bēi huān fù hào gē。
病从今岁减,诗比去春多。bìng cóng jīn suì jiǎn,shī bǐ qù chūn duō。
高枕观浮世,持杯养太和。gāo zhěn guān fú shì,chí bēi yǎng tài hé。
功名亦易尔,难负此渔蓑。gōng míng yì yì ěr,nán fù cǐ yú suō。

东篱杂书四首

陆游

芳草初侵路,青梅已破枝。fāng cǎo chū qīn lù,qīng méi yǐ pò zhī。
雨来鸠逐妇,日出雉求雌。yǔ lái jiū zhú fù,rì chū zhì qiú cí。
莽莽江湖远,悠悠岁月移。mǎng mǎng jiāng hú yuǎn,yōu yōu suì yuè yí。
老人观物化,隐几独多时。lǎo rén guān wù huà,yǐn jǐ dú duō shí。

东篱杂书四首

陆游

桃李成尘土,来禽始着花。táo lǐ chéng chén tǔ,lái qín shǐ zhe huā。
病夫犹枕上,春事又天涯。bìng fū yóu zhěn shàng,chūn shì yòu tiān yá。
巷陌秋千梦,帘栊燕子家。xiàng mò qiū qiān mèng,lián lóng yàn zi jiā。
野僧来问讯,强把半瓯茶。yě sēng lái wèn xùn,qiáng bǎ bàn ōu chá。

东篱杂书四首

陆游

老厌人间事,闲知造物功。lǎo yàn rén jiān shì,xián zhī zào wù gōng。
草生三径绿,花发一窗红。cǎo shēng sān jìng lǜ,huā fā yī chuāng hóng。
幽境嚣尘外,流年啸傲中。yōu jìng xiāo chén wài,liú nián xiào ào zhōng。
所嗟侪辈尽,论旧只春风。suǒ jiē chái bèi jǐn,lùn jiù zhǐ chūn fēng。

东篱杂书四首

陆游

身与春俱老,愁随日渐长。shēn yǔ chūn jù lǎo,chóu suí rì jiàn zhǎng。
帘栊听语燕,涧谷撷幽芳。lián lóng tīng yǔ yàn,jiàn gǔ xié yōu fāng。
酒榼常从后,诗囊亦在傍。jiǔ kē cháng cóng hòu,shī náng yì zài bàng。
闲行无定处,随意据胡床。xián xíng wú dìng chù,suí yì jù hú chuáng。

山行

陆游

山鸟啼孤戍,烟芜入废亭。shān niǎo tí gū shù,yān wú rù fèi tíng。
堤成陂水白,雨细稻秧青。dī chéng bēi shuǐ bái,yǔ xì dào yāng qīng。
草市少行旅,丛祠多乞灵。cǎo shì shǎo xíng lǚ,cóng cí duō qǐ líng。
最怜投宿处,微火暮晶荧。zuì lián tóu sù chù,wēi huǒ mù jīng yíng。