古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋来益觉顽健时一出游意中甚适杂赋五字十首

陆游

斯世本无事,古人谁与归。sī shì běn wú shì,gǔ rén shuí yǔ guī。
屏除闲麈尾,收拾旧蓑衣。píng chú xián zhǔ wěi,shōu shí jiù suō yī。
浩浩观空劫,拳拳讼昨非。hào hào guān kōng jié,quán quán sòng zuó fēi。
云开天万里,辽鹤正孤飞。yún kāi tiān wàn lǐ,liáo hè zhèng gū fēi。

农家六首

陆游

大布缝袍稳,乾薪起火红。dà bù fèng páo wěn,qián xīn qǐ huǒ hóng。
薄才施畎亩,朴学教儿童。báo cái shī quǎn mǔ,pǔ xué jiào ér tóng。
羊要高为栈,鸡当细织笼。yáng yào gāo wèi zhàn,jī dāng xì zhī lóng。
农家自堪乐,不是傲王公。nóng jiā zì kān lè,bù shì ào wáng gōng。

农家六首

陆游

盗息无排甲,兵消不取丁。dào xī wú pái jiǎ,bīng xiāo bù qǔ dīng。
频过斗鸡舍,闲学相牛经。pín guò dòu jī shě,xián xué xiāng niú jīng。
江浦渔歌远,人家绩火青。jiāng pǔ yú gē yuǎn,rén jiā jì huǒ qīng。
遨游无定处,随意宿丘亭。áo yóu wú dìng chù,suí yì sù qiū tíng。

农家六首

陆游

东舍女乘龙,西家妇梦熊。dōng shě nǚ chéng lóng,xī jiā fù mèng xióng。
翁夸酒重碧,孙爱果初红。wēng kuā jiǔ zhòng bì,sūn ài guǒ chū hóng。
栗烈三冬近,团栾一笑同。lì liè sān dōng jìn,tuán luán yī xiào tóng。
营生无缪巧,百事仰天公。yíng shēng wú móu qiǎo,bǎi shì yǎng tiān gōng。

农家六首

陆游

租犊耕荞地,呼船取荻薪。zū dú gēng qiáo dì,hū chuán qǔ dí xīn。
苍头供井臼,赤脚解缝纫。cāng tóu gōng jǐng jiù,chì jiǎo jiě fèng rèn。
僧乞铭师塔,巫邀赛土神。sēng qǐ míng shī tǎ,wū yāo sài tǔ shén。
心常厌多事,谢病又经旬。xīn cháng yàn duō shì,xiè bìng yòu jīng xún。

农家六首

陆游

新作地炉成,蓬窗亦自明。xīn zuò dì lú chéng,péng chuāng yì zì míng。
油香荞饵脆,人静布机鸣。yóu xiāng qiáo ěr cuì,rén jìng bù jī míng。
县吏催科简,豪家督债轻。xiàn lì cuī kē jiǎn,háo jiā dū zhài qīng。
小康何敢望,生计且支撑。xiǎo kāng hé gǎn wàng,shēng jì qiě zhī chēng。

农家六首

陆游

诸孙晚下学,髻脱绕园行。zhū sūn wǎn xià xué,jì tuō rào yuán xíng。
互笑藏钩拙,争言斗草赢。hù xiào cáng gōu zhuō,zhēng yán dòu cǎo yíng。
爷严责程课,翁爱哺饴饧。yé yán zé chéng kè,wēng ài bǔ yí táng。
富贵宁期汝,它年且力耕。fù guì níng qī rǔ,tā nián qiě lì gēng。

夜雨

陆游

夜雨有残滴,秋砧无绝声。yè yǔ yǒu cán dī,qiū zhēn wú jué shēng。
得诗旋已忘,觅睡固难成。dé shī xuán yǐ wàng,mì shuì gù nán chéng。
壮志悲垂老,归耕愿太平。zhuàng zhì bēi chuí lǎo,guī gēng yuàn tài píng。
发春才属尔,岁事又峥嵘。fā chūn cái shǔ ěr,suì shì yòu zhēng róng。

消摇

陆游

莫笑茆檐陋,消摇遂野情。mò xiào máo yán lòu,xiāo yáo suì yě qíng。
遇魔增道力,因病悟浮生。yù mó zēng dào lì,yīn bìng wù fú shēng。
谋食凭长镵,论交得短檠。móu shí píng zhǎng chán,lùn jiāo dé duǎn qíng。
不知从此去,几见雁南征。bù zhī cóng cǐ qù,jǐ jiàn yàn nán zhēng。

坚顽

陆游

小市朝行药,明灯夜读书。xiǎo shì cháo xíng yào,míng dēng yè dú shū。
虽殊带箭鹤,要是脱钩鱼。suī shū dài jiàn hè,yào shì tuō gōu yú。
有饭已多矣,无衣亦晏如。yǒu fàn yǐ duō yǐ,wú yī yì yàn rú。
坚顽君勿怪,岂失遂吾初。jiān wán jūn wù guài,qǐ shī suì wú chū。

遣怀四首

陆游

息倦登耕陇,乘闲弄钓舟。xī juàn dēng gēng lǒng,chéng xián nòng diào zhōu。
安能书咄咄,且复送悠悠。ān néng shū duō duō,qiě fù sòng yōu yōu。
穷巷谁来往,村醪自献酬。qióng xiàng shuí lái wǎng,cūn láo zì xiàn chóu。
何妨晏平仲,岁晚一狐裘。hé fáng yàn píng zhòng,suì wǎn yī hú qiú。

遣怀四首

陆游

穷每占周易,闲惟读楚骚。qióng měi zhàn zhōu yì,xián wéi dú chǔ sāo。
病随灾渐退,懒与拙相遭。bìng suí zāi jiàn tuì,lǎn yǔ zhuō xiāng zāo。
投枕灯初上,披衣日已高。tóu zhěn dēng chū shàng,pī yī rì yǐ gāo。
清愁亦可剪,无处买并刀。qīng chóu yì kě jiǎn,wú chù mǎi bìng dāo。

遣怀四首

陆游

有志师千载,无方起九原。yǒu zhì shī qiān zài,wú fāng qǐ jiǔ yuán。
山园菜常瘦,村店酒多浑。shān yuán cài cháng shòu,cūn diàn jiǔ duō hún。
衰疾形诗句,穷愁入梦魂。shuāi jí xíng shī jù,qióng chóu rù mèng hún。
傍观任嘲笑,吾道始应尊。bàng guān rèn cháo xiào,wú dào shǐ yīng zūn。

遣怀四首

陆游

云族初疑雨,风生忽快晴。yún zú chū yí yǔ,fēng shēng hū kuài qíng。
半窗松竹影,绕舍鸟乌声。bàn chuāng sōng zhú yǐng,rào shě niǎo wū shēng。
看剑心犹壮,开书眼渐明。kàn jiàn xīn yóu zhuàng,kāi shū yǎn jiàn míng。
馀年真已矣,不复问君平。yú nián zhēn yǐ yǐ,bù fù wèn jūn píng。

初寒

陆游

日月谁能驻,风霜忽已高。rì yuè shuí néng zhù,fēng shuāng hū yǐ gāo。
公孙分布被,范叔共绨袍。gōng sūn fēn bù bèi,fàn shū gòng tí páo。
䆉稏炊香甑,蒲萄压小槽。bà yà chuī xiāng zèng,pú táo yā xiǎo cáo。
所惭才已尽,孤咏不能豪。suǒ cán cái yǐ jǐn,gū yǒng bù néng háo。