古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

弥牟镇驿舍小酌

陆游

邮亭草草置盘盂,买果煎蔬便有馀。yóu tíng cǎo cǎo zhì pán yú,mǎi guǒ jiān shū biàn yǒu yú。
自许白云终醉死,不论黄纸有除书。zì xǔ bái yún zhōng zuì sǐ,bù lùn huáng zhǐ yǒu chú shū。
角巾垫雨蝉声外,细葛含风日落初。jiǎo jīn diàn yǔ chán shēng wài,xì gé hán fēng rì luò chū。
行遍天涯身尚健,却嫌陶令爱吾庐。xíng biàn tiān yá shēn shàng jiàn,què xián táo lìng ài wú lú。

伏日独游城西

陆游

幕府重来老令威,山川良是昔人非。mù fǔ zhòng lái lǎo lìng wēi,shān chuān liáng shì xī rén fēi。
痴儿已遣了官事,伏日元知当早归。chī ér yǐ qiǎn le guān shì,fú rì yuán zhī dāng zǎo guī。
避热幽花房自敛,迎秋高树叶先飞。bì rè yōu huā fáng zì liǎn,yíng qiū gāo shù yè xiān fēi。
论诗敢补先师处,僭拂江头旧钓矶。lùn shī gǎn bǔ xiān shī chù,jiàn fú jiāng tóu jiù diào jī。

寓舍书怀

陆游

借得茅斋近笮桥,羁怀病思两无聊。jiè dé máo zhāi jìn zé qiáo,jī huái bìng sī liǎng wú liáo。
春从豆蔻梢头老,日向摴蒱齿上消。chūn cóng dòu kòu shāo tóu lǎo,rì xiàng chū pú chǐ shàng xiāo。
丛竹晓兼风力横,高梧夜挟雨声骄。cóng zhú xiǎo jiān fēng lì héng,gāo wú yè xié yǔ shēng jiāo。
书生莫倚身常健,未画凌烟鬓已凋。shū shēng mò yǐ shēn cháng jiàn,wèi huà líng yān bìn yǐ diāo。

试茶

陆游

苍爪初惊鹰脱韝,得汤已见玉花浮。cāng zhǎo chū jīng yīng tuō gōu,dé tāng yǐ jiàn yù huā fú。
睡魔何止避三舍,欢伯直知输一筹。shuì mó hé zhǐ bì sān shě,huān bó zhí zhī shū yī chóu。
日铸焙香怀旧隐,谷帘试水忆西游。rì zhù bèi xiāng huái jiù yǐn,gǔ lián shì shuǐ yì xī yóu。
银瓶铜碾俱官样,恨欠纤纤为捧瓯。yín píng tóng niǎn jù guān yàng,hèn qiàn xiān xiān wèi pěng ōu。

成都大阅

陆游

千步毬场爽气新,西山遥见碧嶙峋。qiān bù qiú chǎng shuǎng qì xīn,xī shān yáo jiàn bì lín xún。
令传雪岭蓬婆外,声震秦川渭水滨。lìng chuán xuě lǐng péng pó wài,shēng zhèn qín chuān wèi shuǐ bīn。
旗脚倚风时弄影,马蹄经雨不沾尘。qí jiǎo yǐ fēng shí nòng yǐng,mǎ tí jīng yǔ bù zhān chén。
属櫜缚裤毋多恨,久矣儒冠误此身。shǔ gāo fù kù wú duō hèn,jiǔ yǐ rú guān wù cǐ shēn。

书怀

陆游

万里驰驱坐一饥,自怜无计脱尘鞿。wàn lǐ chí qū zuò yī jī,zì lián wú jì tuō chén jī。
身留幕府还家少,眼乱文书把酒稀。shēn liú mù fǔ hái jiā shǎo,yǎn luàn wén shū bǎ jiǔ xī。
客路更逢秋色晚,故山空有梦魂归。kè lù gèng féng qiū sè wǎn,gù shān kōng yǒu mèng hún guī。
芋羹豆饭元堪饱,错用人言恨子威。yù gēng dòu fàn yuán kān bǎo,cuò yòng rén yán hèn zi wēi。

成都书事二首

陆游

剑南山水尽清晖,濯锦江边天下稀。jiàn nán shān shuǐ jǐn qīng huī,zhuó jǐn jiāng biān tiān xià xī。
烟柳不遮楼角断,风花时傍马头飞。yān liǔ bù zhē lóu jiǎo duàn,fēng huā shí bàng mǎ tóu fēi。
芼羹笋似稽山美,斫脍鱼如笠泽肥。mào gēng sǔn shì jī shān měi,zhuó kuài yú rú lì zé féi。
客报城西有园卖,老夫白首欲忘归。kè bào chéng xī yǒu yuán mài,lǎo fū bái shǒu yù wàng guī。

成都书事二首

陆游

大城少城柳已青,东台西台雪正晴。dà chéng shǎo chéng liǔ yǐ qīng,dōng tái xī tái xuě zhèng qíng。
莺花又作新年梦,丝竹常闻静夜声。yīng huā yòu zuò xīn nián mèng,sī zhú cháng wén jìng yè shēng。
废苑烟芜迎马动,清江春涨拍堤平。fèi yuàn yān wú yíng mǎ dòng,qīng jiāng chūn zhǎng pāi dī píng。
尊中酒满身彊健,未恨飘零过此生。zūn zhōng jiǔ mǎn shēn jiàng jiàn,wèi hèn piāo líng guò cǐ shēng。

牛饮市中小饮呈坐客

陆游

牛饮桥头小市东,店门系马一尊同。niú yǐn qiáo tóu xiǎo shì dōng,diàn mén xì mǎ yī zūn tóng。
已能自置功名外,尚欲相期意气中。yǐ néng zì zhì gōng míng wài,shàng yù xiāng qī yì qì zhōng。
褐拥紫茸迎晓日,酒翻红浪醉春风。hè yōng zǐ rōng yíng xiǎo rì,jiǔ fān hóng làng zuì chūn fēng。
从今共约无疏索,竹外梅花欲恼公。cóng jīn gòng yuē wú shū suǒ,zhú wài méi huā yù nǎo gōng。

自警

陆游

乳烹佛粥遽如许,菜簇春盘行及时。rǔ pēng fú zhōu jù rú xǔ,cài cù chūn pán xíng jí shí。
草木欣欣渠得意,乾坤浩浩我何私。cǎo mù xīn xīn qú dé yì,qián kūn hào hào wǒ hé sī。
怀材所忌多轻用,学道当从不自欺。huái cái suǒ jì duō qīng yòng,xué dào dāng cóng bù zì qī。
旦莫置规君勿怪,修身三省自先师。dàn mò zhì guī jūn wù guài,xiū shēn sān shěng zì xiān shī。

午寝

陆游

眼涩朦胧不自支,欠伸常恨到床迟。yǎn sè méng lóng bù zì zhī,qiàn shēn cháng hèn dào chuáng chí。
庭花着雨晴方见,野客敲门去始知。tíng huā zhe yǔ qíng fāng jiàn,yě kè qiāo mén qù shǐ zhī。
灰冷香烟无复在,汤成茶碗径须持。huī lěng xiāng yān wú fù zài,tāng chéng chá wǎn jìng xū chí。
颓然却自嫌疏放,旋了生涯一首诗。tuí rán què zì xián shū fàng,xuán le shēng yá yī shǒu shī。

明日午睡至暮复次前韵

陆游

酒力醺然入四支,华胥税驾不应迟。jiǔ lì xūn rán rù sì zhī,huá xū shuì jià bù yīng chí。
残年已觉衰难彊,万事无如睡不知。cán nián yǐ jué shuāi nán jiàng,wàn shì wú rú shuì bù zhī。
幸有琴书供枕籍,安能冠带更支持。xìng yǒu qín shū gōng zhěn jí,ān néng guān dài gèng zhī chí。
红炉过尽灰如雪,独守青灯坐画诗。hóng lú guò jǐn huī rú xuě,dú shǒu qīng dēng zuò huà shī。

对酒

陆游

扇边生怕庾公尘,索笑来游锦水滨。shàn biān shēng pà yǔ gōng chén,suǒ xiào lái yóu jǐn shuǐ bīn。
四野云齐初酿雪,一枝梅动已催春。sì yě yún qí chū niàng xuě,yī zhī méi dòng yǐ cuī chūn。
绿尊有味能消日,白发无情不贷人。lǜ zūn yǒu wèi néng xiāo rì,bái fā wú qíng bù dài rén。
商略此生何所恨,太平时得自由身。shāng lüè cǐ shēng hé suǒ hèn,tài píng shí dé zì yóu shēn。

人日饮

陆游

天涯羁旅逢人日,病起消摇集宝坊。tiān yá jī lǚ féng rén rì,bìng qǐ xiāo yáo jí bǎo fāng。
雪水初融锦江涨,梅花半落绿苔香。xuě shuǐ chū róng jǐn jiāng zhǎng,méi huā bàn luò lǜ tái xiāng。
家山松桂年年长,幕府文书日日忙。jiā shān sōng guì nián nián zhǎng,mù fǔ wén shū rì rì máng。
自笑馀生有几许,一庵借与得深藏。zì xiào yú shēng yǒu jǐ xǔ,yī ān jiè yǔ dé shēn cáng。

上元二首

陆游

细细香尘暗六街,鱼鳞浅碧暮云开。xì xì xiāng chén àn liù jiē,yú lín qiǎn bì mù yún kāi。
新妆褰幕全身见,误马随车一笑回。xīn zhuāng qiān mù quán shēn jiàn,wù mǎ suí chē yī xiào huí。
酒酽顿忘风力峭,夜长犹恨漏声催。jiǔ yàn dùn wàng fēng lì qiào,yè zhǎng yóu hèn lòu shēng cuī。
京华旧侣雕零尽,短鬓成丝心未灰。jīng huá jiù lǚ diāo líng jǐn,duǎn bìn chéng sī xīn wèi huī。