古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨过天庆

陆游

萝月挂团璧,松风号急滩。luó yuè guà tuán bì,sōng fēng hào jí tān。
孤灯经院晓,残雪醮坛寒。gū dēng jīng yuàn xiǎo,cán xuě jiào tán hán。
剩欲闲扶杖,何妨醉堕冠。shèng yù xián fú zhàng,hé fáng zuì duò guān。
诗成兴不尽,万里跨青鸾。shī chéng xīng bù jǐn,wàn lǐ kuà qīng luán。

寒夜

陆游

脱叶争辞木,寒云巧护霜。tuō yè zhēng cí mù,hán yún qiǎo hù shuāng。
羁游少欢乐,短景极匆忙。jī yóu shǎo huān lè,duǎn jǐng jí cōng máng。
吟苦虫催织,鸣哀雁断行。yín kǔ chóng cuī zhī,míng āi yàn duàn xíng。
幽怀谁晤语,惆怅此灯光。yōu huái shuí wù yǔ,chóu chàng cǐ dēng guāng。

送客

陆游

长亭柳渐柔,送客当闲游。zhǎng tíng liǔ jiàn róu,sòng kè dāng xián yóu。
江近闻津鼓,云开见戍楼。jiāng jìn wén jīn gǔ,yún kāi jiàn shù lóu。
簿书来衮衮,岁月去悠悠。bù shū lái gǔn gǔn,suì yuè qù yōu yōu。
闭眼寻归路,春芜满故畴。bì yǎn xún guī lù,chūn wú mǎn gù chóu。

新晴

陆游

宿雨解残雪,新春侵故年。sù yǔ jiě cán xuě,xīn chūn qīn gù nián。
和风拆冰罅,淡日弄窗妍。hé fēng chāi bīng xià,dàn rì nòng chuāng yán。
心事绿尊里,岁华乌帽边。xīn shì lǜ zūn lǐ,suì huá wū mào biān。
今朝我病减,随处一欣然。jīn cháo wǒ bìng jiǎn,suí chù yī xīn rán。

大雪自夜

陆游

薄暮雪云低,清宵气惨悽。báo mù xuě yún dī,qīng xiāo qì cǎn qī。
方听打窗急,已报与阶齐。fāng tīng dǎ chuāng jí,yǐ bào yǔ jiē qí。
疏箔穿飞蝶,空庭聚戏猊。shū bó chuān fēi dié,kōng tíng jù xì ní。
新晴思访客,愁绝满城泥。xīn qíng sī fǎng kè,chóu jué mǎn chéng ní。

昔日

陆游

昔日从戎日,身由许国轻。xī rì cóng róng rì,shēn yóu xǔ guó qīng。
阵如新月偃,箭作饿鸱鸣。zhèn rú xīn yuè yǎn,jiàn zuò è chī míng。
坚壁临关守,连营并渭耕。jiān bì lín guān shǒu,lián yíng bìng wèi gēng。
至今悲义士,书帛报番情。zhì jīn bēi yì shì,shū bó bào fān qíng。

新晴

陆游

雨断归云急,沙乾步屧轻。yǔ duàn guī yún jí,shā qián bù xiè qīng。
风花娇作态,野水细无声。fēng huā jiāo zuò tài,yě shuǐ xì wú shēng。
社酒家家醉,春芜处处耕。shè jiǔ jiā jiā zuì,chūn wú chù chù gēng。
今朝公事少,一笑赋新晴。jīn cháo gōng shì shǎo,yī xiào fù xīn qíng。

浮生

陆游

浮生过六十,百念已颓然。fú shēng guò liù shí,bǎi niàn yǐ tuí rán。
独有耽书癖,犹同总角年。dú yǒu dān shū pǐ,yóu tóng zǒng jiǎo nián。
横陈粝饭侧,朗诵短檠前。héng chén lì fàn cè,lǎng sòng duǎn qíng qián。
不用嘲痴绝,儿曹尚可传。bù yòng cháo chī jué,ér cáo shàng kě chuán。

小垒

陆游

小垒荒寒外,高斋寂寞中。xiǎo lěi huāng hán wài,gāo zhāi jì mò zhōng。
贫妨挂冠快,病减读书功。pín fáng guà guān kuài,bìng jiǎn dú shū gōng。
桥断春江白,云穿夕照红。qiáo duàn chūn jiāng bái,yún chuān xī zhào hóng。
悠然扶杖处,岁月叹匆匆。yōu rán fú zhàng chù,suì yuè tàn cōng cōng。

过村店有感

陆游

细篾络丹柿,枯篱悬碧花。xì miè luò dān shì,kū lí xuán bì huā。
炊烟生旅灶,野水漱寒沙。chuī yān shēng lǚ zào,yě shuǐ shù hán shā。
栖鸟争投树,归牛自识家。qī niǎo zhēng tóu shù,guī niú zì shí jiā。
恍然游蜀路,搔首忆天涯。huǎng rán yóu shǔ lù,sāo shǒu yì tiān yá。

冬夜读书

陆游

退食淡无事,一窗宽有馀。tuì shí dàn wú shì,yī chuāng kuān yǒu yú。
重寻总角梦,却对短檠书。zhòng xún zǒng jiǎo mèng,què duì duǎn qíng shū。
功业虽蹉跌,光阴且破除。gōng yè suī cuō diē,guāng yīn qiě pò chú。
更须求半偈,回向此心初。gèng xū qiú bàn jì,huí xiàng cǐ xīn chū。

再用前韵不以次

陆游

壮心虽迫老,吏责未妨书。zhuàng xīn suī pò lǎo,lì zé wèi fáng shū。
言议思公瑾,英雄陋本初。yán yì sī gōng jǐn,yīng xióng lòu běn chū。
移灯近床榻,听雨落阶除。yí dēng jìn chuáng tà,tīng yǔ luò jiē chú。
回首山南戍,流年一纪馀。huí shǒu shān nán shù,liú nián yī jì yú。

燕堂东偏一室颇深暖尽日率困于吏牍比夜乃得读书其间戏作三首

陆游

衮衮流年往,匆匆短景过。gǔn gǔn liú nián wǎng,cōng cōng duǎn jǐng guò。
帘深上灯早,地窄贮香多。lián shēn shàng dēng zǎo,dì zhǎi zhù xiāng duō。
书尽还重读,诗成更自哦。shū jǐn hái zhòng dú,shī chéng gèng zì ó。
向令无此处,将奈旅愁何。xiàng lìng wú cǐ chù,jiāng nài lǚ chóu hé。

燕堂东偏一室颇深暖尽日率困于吏牍比夜乃得读书其间戏作三首

陆游

赋性无他好,开编喜欲迷。fù xìng wú tā hǎo,kāi biān xǐ yù mí。
鼕鼕传夜漏,喔喔待晨鸡。dōng dōng chuán yè lòu,ō ō dài chén jī。
油减玉虫暗,灰深红兽低。yóu jiǎn yù chóng àn,huī shēn hóng shòu dī。
悠然抚书叹,无术济黔黎。yōu rán fǔ shū tàn,wú shù jì qián lí。

燕堂东偏一室颇深暖尽日率困于吏牍比夜乃得读书其间戏作三首

陆游

永夜东斋里,人声静不哗。yǒng yè dōng zhāi lǐ,rén shēng jìng bù huā。
衣篝起香穗,书几落灯花。yī gōu qǐ xiāng suì,shū jǐ luò dēng huā。
炉暖听寒雨,窗明送晓鸦。lú nuǎn tīng hán yǔ,chuāng míng sòng xiǎo yā。
文章空自苦,白首不名家。wén zhāng kōng zì kǔ,bái shǒu bù míng jiā。