古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自嘲

陆游

外泽里常粗,元知似瓠壶。wài zé lǐ cháng cū,yuán zhī shì hù hú。
仕因无援困,学为背时孤。shì yīn wú yuán kùn,xué wèi bèi shí gū。
轩盖愁城市,风烟落道途。xuān gài chóu chéng shì,fēng yān luò dào tú。
它年游万里,不必念归吴。tā nián yóu wàn lǐ,bù bì niàn guī wú。

夜坐庭中

陆游

大泽秋初到,荒庭夜自明。dà zé qiū chū dào,huāng tíng yè zì míng。
风云生有候,河汉落无声。fēng yún shēng yǒu hòu,hé hàn luò wú shēng。
病得新凉减,诗因少睡成。bìng dé xīn liáng jiǎn,shī yīn shǎo shuì chéng。
高枝有乌鹊,栖稳若为惊。gāo zhī yǒu wū què,qī wěn ruò wèi jīng。

游山四首

陆游

萧散湖山路,天教脱絷羁。xiāo sàn hú shān lù,tiān jiào tuō zhí jī。
蝉声入古寺,马影度荒陂。chán shēng rù gǔ sì,mǎ yǐng dù huāng bēi。
樵唱时倾耳,僧谈亦解颐。qiáo chàng shí qīng ěr,sēng tán yì jiě yí。
偏门灯火闹,不敢恨归迟。piān mén dēng huǒ nào,bù gǎn hèn guī chí。

游山四首

陆游

久客喜归舍,况逢秋气新。jiǔ kè xǐ guī shě,kuàng féng qiū qì xīn。
聊乘行艓子,闲觅住庵人。liáo chéng xíng dié zi,xián mì zhù ān rén。
道士青芒屦,高僧白氎巾。dào shì qīng máng jù,gāo sēng bái dié jīn。
更须苔井水,一为濯京尘。gèng xū tái jǐng shuǐ,yī wèi zhuó jīng chén。

游山四首

陆游

病退行犹倦,山坡每少休。bìng tuì xíng yóu juàn,shān pō měi shǎo xiū。
高枝闻鹊语,浅濑见鱼游。gāo zhī wén què yǔ,qiǎn lài jiàn yú yóu。
偶有堪乘兴,元无可遣愁。ǒu yǒu kān chéng xīng,yuán wú kě qiǎn chóu。
悠然又终日,争路有归牛。yōu rán yòu zhōng rì,zhēng lù yǒu guī niú。

游山四首

陆游

古寺不来久,入门空叹嗟。gǔ sì bù lái jiǔ,rù mén kōng tàn jiē。
僧亡犹见塔,树老已无花。sēng wáng yóu jiàn tǎ,shù lǎo yǐ wú huā。
世事虽难料,吾生固有涯。shì shì suī nán liào,wú shēng gù yǒu yá。
殷勤一梳月,十里伴还家。yīn qín yī shū yuè,shí lǐ bàn hái jiā。

七月十七夜五更起坐至旦

陆游

秋容淡如水,昨暮到江城。qiū róng dàn rú shuǐ,zuó mù dào jiāng chéng。
世事违高枕,年华入短檠。shì shì wéi gāo zhěn,nián huá rù duǎn qíng。
书中固多味,身外尽浮名。shū zhōng gù duō wèi,shēn wài jǐn fú míng。
倚壁方清啸,蓬窗已送明。yǐ bì fāng qīng xiào,péng chuāng yǐ sòng míng。

书感

陆游

俗学方哗世,遗经寖已微。sú xué fāng huā shì,yí jīng jìn yǐ wēi。
斯文未云丧,吾道岂其非。sī wén wèi yún sàng,wú dào qǐ qí fēi。
拔本宁馀力,迷途幸识归。bá běn níng yú lì,mí tú xìng shí guī。
新凉起衰疾,灯火耿郊扉。xīn liáng qǐ shuāi jí,dēng huǒ gěng jiāo fēi。

示儿

陆游

得道如良贾,深藏要若无。dé dào rú liáng jiǎ,shēn cáng yào ruò wú。
冶金宁辄跃,韫玉忌轻沽。yě jīn níng zhé yuè,yùn yù jì qīng gū。
儒术今方裂,吾家学本孤。rú shù jīn fāng liè,wú jiā xué běn gū。
汝曹能念此,努力共枝梧。rǔ cáo néng niàn cǐ,nǔ lì gòng zhī wú。

书适二首

陆游

北崦千梢竹,东轩八尺床。běi yān qiān shāo zhú,dōng xuān bā chǐ chuáng。
遍行欣老健,熟睡领新凉。biàn xíng xīn lǎo jiàn,shú shuì lǐng xīn liáng。
海石陈书几,陶诗贮药囊。hǎi shí chén shū jǐ,táo shī zhù yào náng。
时时一到眼,亦足傲羲皇。shí shí yī dào yǎn,yì zú ào xī huáng。

书适二首

陆游

心清绝欲早,才薄去官多。xīn qīng jué yù zǎo,cái báo qù guān duō。
月下时闲钓,云边每浩歌。yuè xià shí xián diào,yún biān měi hào gē。
野堂青草覆,山市白驴过。yě táng qīng cǎo fù,shān shì bái lǘ guò。
也有成功处,新降百万魔。yě yǒu chéng gōng chù,xīn jiàng bǎi wàn mó。

放慵

陆游

往者耕仍养,中间仕易农。wǎng zhě gēng réng yǎng,zhōng jiān shì yì nóng。
屡辞身老病,每荷上矜从。lǚ cí shēn lǎo bìng,měi hé shàng jīn cóng。
进愧门三戟,归无亩一钟。jìn kuì mén sān jǐ,guī wú mǔ yī zhōng。
扶持得良药,更放几年慵。fú chí dé liáng yào,gèng fàng jǐ nián yōng。

登临

陆游

尽道羁怀恶,登临亦解颜。jǐn dào jī huái è,dēng lín yì jiě yán。
健嫌山路浅,狂恨酒尊悭。jiàn xián shān lù qiǎn,kuáng hèn jiǔ zūn qiān。
亲友多疏索,渔樵自往还。qīn yǒu duō shū suǒ,yú qiáo zì wǎng hái。
有诗仍懒记,零落水云间。yǒu shī réng lǎn jì,líng luò shuǐ yún jiān。

寓叹

陆游

有位方忧失,无家岂念归。yǒu wèi fāng yōu shī,wú jiā qǐ niàn guī。
贤愚竟谁得,今昨两皆非。xián yú jìng shuí dé,jīn zuó liǎng jiē fēi。
世事无长算,人情忽骇机。shì shì wú zhǎng suàn,rén qíng hū hài jī。
细思如意处,惟有钓鱼矶。xì sī rú yì chù,wéi yǒu diào yú jī。

居家

陆游

为吏心虽懒,居家力尚馀。wèi lì xīn suī lǎn,jū jiā lì shàng yú。
刈茅支屋漏,裁棘补篱疏。yì máo zhī wū lòu,cái jí bǔ lí shū。
就井磨樵斧,持钱锻药锄。jiù jǐng mó qiáo fǔ,chí qián duàn yào chú。
毋劳叹徒步,野鹤岂堪车。wú láo tàn tú bù,yě hè qǐ kān chē。