古诗词

排闷

陆游

造物冥冥中,与我无一面。zào wù míng míng zhōng,yǔ wǒ wú yī miàn。
不知获罪由,动辄被诃谴。bù zhī huò zuì yóu,dòng zhé bèi hē qiǎn。
又若哀其愚,救以药瞑眩。yòu ruò āi qí yú,jiù yǐ yào míng xuàn。
我亦揣此心,安受不敢怨。wǒ yì chuāi cǐ xīn,ān shòu bù gǎn yuàn。
中间戍蜀汉,十载困邮传。zhōng jiān shù shǔ hàn,shí zài kùn yóu chuán。
骑壒蒙陇干,阵云暗秦甸。qí ài méng lǒng gàn,zhèn yún àn qín diān。
赍粮杂沙墋,掬水以三咽。jī liáng zá shā chěn,jū shuǐ yǐ sān yàn。
传烽东骆谷,倏忽若流电。chuán fēng dōng luò gǔ,shū hū ruò liú diàn。
归吴获小休,馀喘仅一线。guī wú huò xiǎo xiū,yú chuǎn jǐn yī xiàn。
意言在故乡,终胜客异县。yì yán zài gù xiāng,zhōng shèng kè yì xiàn。
夫何命大谬,魔事每交战。fū hé mìng dà miù,mó shì měi jiāo zhàn。
友雠同一波,平地肆蹈践。yǒu chóu tóng yī bō,píng dì sì dǎo jiàn。
么然性命微,日畏谗口煽。me rán xìng mìng wēi,rì wèi chán kǒu shān。
旧书不暇视,鼠迹上几砚。jiù shū bù xiá shì,shǔ jì shàng jǐ yàn。
负疴不即死,遂作诸老殿。fù kē bù jí sǐ,suì zuò zhū lǎo diàn。
却观所更历,殆是金百鍊。què guān suǒ gèng lì,dài shì jīn bǎi liàn。
人谁不爱身,悔作青紫楦。rén shuí bù ài shēn,huǐ zuò qīng zǐ xuàn。
短筇入空翠,小艇破江练。duǎn qióng rù kōng cuì,xiǎo tǐng pò jiāng liàn。
渔歌隔浦闻,绩火傍林见。yú gē gé pǔ wén,jì huǒ bàng lín jiàn。
苦贫虽至骨,未肯受客唁。kǔ pín suī zhì gǔ,wèi kěn shòu kè yàn。
君看投林猿,终异巢幕燕。jūn kàn tóu lín yuán,zhōng yì cháo mù yàn。
有山皆可耕,焉往失贫贱。yǒu shān jiē kě gēng,yān wǎng shī pín jiàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

闲居七首

陆游

自得穷通乐,而无宠辱惊。zì dé qióng tōng lè,ér wú chǒng rǔ jīng。
韬光聊混俗,去知默陶情。tāo guāng liáo hùn sú,qù zhī mò táo qíng。
毛竹苍龙瘦,云衣白鹤轻。máo zhú cāng lóng shòu,yún yī bái hè qīng。
时敲朝斗磬,林外玉声清。shí qiāo cháo dòu qìng,lín wài yù shēng qīng。

闲居七首

陆游

野水明窗几,通渠绕屋流。yě shuǐ míng chuāng jǐ,tōng qú rào wū liú。
鹭冲烟织素,鱼避月沉钩。lù chōng yān zhī sù,yú bì yuè chén gōu。
草闹蚊虻市,林昏蝙蝠秋。cǎo nào wén méng shì,lín hūn biān fú qiū。
开怀觉清旷,万象入冥搜。kāi huái jué qīng kuàng,wàn xiàng rù míng sōu。

闲居七首

陆游

生计淡无味,终焉乐有馀。shēng jì dàn wú wèi,zhōng yān lè yǒu yú。
灌畦亲抱瓮,种秫学拈锄。guàn qí qīn bào wèng,zhǒng shú xué niān chú。
择木翔归鸟,临渊聚戏鱼。zé mù xiáng guī niǎo,lín yuān jù xì yú。
地偏心更远,靖节爱吾庐。dì piān xīn gèng yuǎn,jìng jié ài wú lú。

闲居七首

陆游

剪叶霜风劲,关门谢远游。jiǎn yè shuāng fēng jìn,guān mén xiè yuǎn yóu。
深村梅映雪,前浦水明楼。shēn cūn méi yìng xuě,qián pǔ shuǐ míng lóu。
蜜熟蜂衙放,膻残蚁阵收。mì shú fēng yá fàng,shān cán yǐ zhèn shōu。
地炉无兽炭,炙背补衣裘。dì lú wú shòu tàn,zhì bèi bǔ yī qiú。

夜坐

陆游

怀抱何萧爽,凉风扫郁蒸。huái bào hé xiāo shuǎng,liáng fēng sǎo yù zhēng。
寒蛩喧败草,饥鼠啮枯藤。hán qióng xuān bài cǎo,jī shǔ niè kū téng。
蝶入谁家梦,花残半夜灯。dié rù shuí jiā mèng,huā cán bàn yè dēng。
无人论道德,长啸愧孙登。wú rén lùn dào dé,zhǎng xiào kuì sūn dēng。

新秋晚归

陆游

玉粒尝新稻,金风作好秋。yù lì cháng xīn dào,jīn fēng zuò hǎo qiū。
雁回沙漠信,蝉噪夕阳愁。yàn huí shā mò xìn,chán zào xī yáng chóu。
立久云生岫,归迟月满楼。lì jiǔ yún shēng xiù,guī chí yuè mǎn lóu。
吟馀露华冷,砧杵起江头。yín yú lù huá lěng,zhēn chǔ qǐ jiāng tóu。

怀王美

陆游

理发侵霜白,酡颜借酒红。lǐ fā qīn shuāng bái,tuó yán jiè jiǔ hóng。
故人千里别,何日一樽同。gù rén qiān lǐ bié,hé rì yī zūn tóng。
魂梦徒劳蝶,音书不见鸿。hún mèng tú láo dié,yīn shū bù jiàn hóng。
抱琴虽有意,无语倚西风。bào qín suī yǒu yì,wú yǔ yǐ xī fēng。

感事

陆游

今古成何事,兴亡迹已陈。jīn gǔ chéng hé shì,xīng wáng jì yǐ chén。
干时无上策,避世且全真。gàn shí wú shàng cè,bì shì qiě quán zhēn。
就日思明主,看云忆老亲。jiù rì sī míng zhǔ,kàn yún yì lǎo qīn。
到头垂白早,径醉曲生春。dào tóu chuí bái zǎo,jìng zuì qū shēng chūn。

闻角

陆游

小阁柴门近,黄昏画角声。xiǎo gé chái mén jìn,huáng hūn huà jiǎo shēng。
时时逐风散,袅袅伴愁生。shí shí zhú fēng sàn,niǎo niǎo bàn chóu shēng。
天地清秋暮,关河残月明。tiān dì qīng qiū mù,guān hé cán yuè míng。
湖南贼未破,独立久含情。hú nán zéi wèi pò,dú lì jiǔ hán qíng。

寄杨济伯

陆游

闻道皇华使,来从万里回。wén dào huáng huá shǐ,lái cóng wàn lǐ huí。
五溪春荠老,三峡暮猿哀。wǔ xī chūn jì lǎo,sān xiá mù yuán āi。
昔日文昌省,频年滟滪堆。xī rì wén chāng shěng,pín nián yàn yù duī。
问君何地险,斟酌寄声来。wèn jūn hé dì xiǎn,zhēn zhuó jì shēng lái。

出游

陆游

尽道衰翁懒,乘闲亦出门。jǐn dào shuāi wēng lǎn,chéng xián yì chū mén。
修琴来竹院,采药宿山村。xiū qín lái zhú yuàn,cǎi yào sù shān cūn。
雪路鸣长耳,烟堤驾独辕。xuě lù míng zhǎng ěr,yān dī jià dú yuán。
残年常自在,何以报君恩。cán nián cháng zì zài,hé yǐ bào jūn ēn。

出越城游

陆游

出郊聊旷目,小艇受樵风。chū jiāo liáo kuàng mù,xiǎo tǐng shòu qiáo fēng。
烟柳浅深绿,水花颠倒红。yān liǔ qiǎn shēn lǜ,shuǐ huā diān dào hóng。
秋光无远近,晚兴信西东。qiū guāng wú yuǎn jìn,wǎn xīng xìn xī dōng。
欲访幽人宿,高幡古木中。yù fǎng yōu rén sù,gāo fān gǔ mù zhōng。

题卧龙山

陆游

涪翁几日客,遗墨遍苍崖。fú wēng jǐ rì kè,yí mò biàn cāng yá。
作吏今三月,偷闲始一来。zuò lì jīn sān yuè,tōu xián shǐ yī lái。
云归就檐宿,江怒触山回。yún guī jiù yán sù,jiāng nù chù shān huí。
更欲穷幽赏,城头叠鼓催。gèng yù qióng yōu shǎng,chéng tóu dié gǔ cuī。

二月二十四日作

陆游

棠梨花开社酒浓,南村北村鼓鼕鼕。táng lí huā kāi shè jiǔ nóng,nán cūn běi cūn gǔ dōng dōng。
且祈麦熟得饱饭,敢说谷贱复伤农。qiě qí mài shú dé bǎo fàn,gǎn shuō gǔ jiàn fù shāng nóng。
崖州万里窜酷吏,湖南几时起卧龙。yá zhōu wàn lǐ cuàn kù lì,hú nán jǐ shí qǐ wò lóng。
但愿诸贤集廊庙,书生穷死胜侯封。dàn yuàn zhū xián jí láng miào,shū shēng qióng sǐ shèng hóu fēng。

新夏感事

陆游

百花过尽绿阴成,漠漠炉香睡晚晴。bǎi huā guò jǐn lǜ yīn chéng,mò mò lú xiāng shuì wǎn qíng。
病起兼旬疏把酒,山深四月始闻莺。bìng qǐ jiān xún shū bǎ jiǔ,shān shēn sì yuè shǐ wén yīng。
近传下诏通言路,已卜馀年见太平。jìn chuán xià zhào tōng yán lù,yǐ bo yú nián jiàn tài píng。
圣主不忘初政美,小儒唯有涕纵横。shèng zhǔ bù wàng chū zhèng měi,xiǎo rú wéi yǒu tì zòng héng。