古诗词

排闷

陆游

造物冥冥中,与我无一面。zào wù míng míng zhōng,yǔ wǒ wú yī miàn。
不知获罪由,动辄被诃谴。bù zhī huò zuì yóu,dòng zhé bèi hē qiǎn。
又若哀其愚,救以药瞑眩。yòu ruò āi qí yú,jiù yǐ yào míng xuàn。
我亦揣此心,安受不敢怨。wǒ yì chuāi cǐ xīn,ān shòu bù gǎn yuàn。
中间戍蜀汉,十载困邮传。zhōng jiān shù shǔ hàn,shí zài kùn yóu chuán。
骑壒蒙陇干,阵云暗秦甸。qí ài méng lǒng gàn,zhèn yún àn qín diān。
赍粮杂沙墋,掬水以三咽。jī liáng zá shā chěn,jū shuǐ yǐ sān yàn。
传烽东骆谷,倏忽若流电。chuán fēng dōng luò gǔ,shū hū ruò liú diàn。
归吴获小休,馀喘仅一线。guī wú huò xiǎo xiū,yú chuǎn jǐn yī xiàn。
意言在故乡,终胜客异县。yì yán zài gù xiāng,zhōng shèng kè yì xiàn。
夫何命大谬,魔事每交战。fū hé mìng dà miù,mó shì měi jiāo zhàn。
友雠同一波,平地肆蹈践。yǒu chóu tóng yī bō,píng dì sì dǎo jiàn。
么然性命微,日畏谗口煽。me rán xìng mìng wēi,rì wèi chán kǒu shān。
旧书不暇视,鼠迹上几砚。jiù shū bù xiá shì,shǔ jì shàng jǐ yàn。
负疴不即死,遂作诸老殿。fù kē bù jí sǐ,suì zuò zhū lǎo diàn。
却观所更历,殆是金百鍊。què guān suǒ gèng lì,dài shì jīn bǎi liàn。
人谁不爱身,悔作青紫楦。rén shuí bù ài shēn,huǐ zuò qīng zǐ xuàn。
短筇入空翠,小艇破江练。duǎn qióng rù kōng cuì,xiǎo tǐng pò jiāng liàn。
渔歌隔浦闻,绩火傍林见。yú gē gé pǔ wén,jì huǒ bàng lín jiàn。
苦贫虽至骨,未肯受客唁。kǔ pín suī zhì gǔ,wèi kěn shòu kè yàn。
君看投林猿,终异巢幕燕。jūn kàn tóu lín yuán,zhōng yì cháo mù yàn。
有山皆可耕,焉往失贫贱。yǒu shān jiē kě gēng,yān wǎng shī pín jiàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

早行

陆游

寒漏参差断,晨鸡次第鸣。hán lòu cān chà duàn,chén jī cì dì míng。
匆匆半枕梦,草草一杯羹。cōng cōng bàn zhěn mèng,cǎo cǎo yī bēi gēng。
泽国多逢雨,闲人不计程。zé guó duō féng yǔ,xián rén bù jì chéng。
云间出寸塔,迎我有馀情。yún jiān chū cùn tǎ,yíng wǒ yǒu yú qíng。

晚泊

陆游

楼上呜呜角,桥边点点灯。lóu shàng wū wū jiǎo,qiáo biān diǎn diǎn dēng。
聚沙新到雁,趁渡独归僧。jù shā xīn dào yàn,chèn dù dú guī sēng。
日隐山光暗,天低海气蒸。rì yǐn shān guāng àn,tiān dī hǎi qì zhēng。
居人笑老子,醉发乱鬅鬙)。jū rén xiào lǎo zi,zuì fā luàn péng sēng。

久雨

陆游

黄叶雨中尽,饥鸿烟际来。huáng yè yǔ zhōng jǐn,jī hóng yān jì lái。
时艰岁仍恶,身死病相催。shí jiān suì réng è,shēn sǐ bìng xiāng cuī。
西埭无行路,南山有疾雷。xī dài wú xíng lù,nán shān yǒu jí léi。
囊空罢沽酒,一醉转悠哉。náng kōng bà gū jiǔ,yī zuì zhuǎn yōu zāi。

十月晦日作

陆游

藤疏不覆架,桐落欲平沟。téng shū bù fù jià,tóng luò yù píng gōu。
闰岁风霜晚,衰年日月遒。rùn suì fēng shuāng wǎn,shuāi nián rì yuè qiú。
观书方坐石,把钓又登舟。guān shū fāng zuò shí,bǎ diào yòu dēng zhōu。
不是无羁束,闲人得自由。bù shì wú jī shù,xián rén dé zì yóu。

老境

陆游

平生百不遂,惟有老如期。píng shēng bǎi bù suì,wéi yǒu lǎo rú qī。
眼涩观书夜,心衰把酒时。yǎn sè guān shū yè,xīn shuāi bǎ jiǔ shí。
僧分新掘药,客诵旧题诗。sēng fēn xīn jué yào,kè sòng jiù tí shī。
四十年前我,回看定是谁。sì shí nián qián wǒ,huí kàn dìng shì shuí。

幽居二首

陆游

落叶纷可扫,幽花寒自开。luò yè fēn kě sǎo,yōu huā hán zì kāi。
囷空无雀噪,门静有僧来。qūn kōng wú què zào,mén jìng yǒu sēng lái。
孤学时方弃,穷途势莫回。gū xué shí fāng qì,qióng tú shì mò huí。
呼儿了租赋,莫待县符催。hū ér le zū fù,mò dài xiàn fú cuī。

幽居二首

陆游

雨霁鸡栖早,风高雁阵斜。yǔ jì jī qī zǎo,fēng gāo yàn zhèn xié。
园丁刈霜稻,村女卖秋茶。yuán dīng yì shuāng dào,cūn nǚ mài qiū chá。
缺井磨樵斧,枯桑系钓槎。quē jǐng mó qiáo fǔ,kū sāng xì diào chá。
客来那用问,此是放翁家。kè lái nà yòng wèn,cǐ shì fàng wēng jiā。

孝宗皇帝挽词三首

陆游

大道本生知,崇高志不移。dà dào běn shēng zhī,chóng gāo zhì bù yí。
凝神超事物,观妙极希夷。níng shén chāo shì wù,guān miào jí xī yí。
访药三山远,遗弓万国悲。fǎng yào sān shān yuǎn,yí gōng wàn guó bēi。
神孙昔钟爱,天作太平基。shén sūn xī zhōng ài,tiān zuò tài píng jī。

孝宗皇帝挽词三首

陆游

代邸膺图日,临朝涕泗横。dài dǐ yīng tú rì,lín cháo tì sì héng。
诚心非外饰,至孝化群生。chéng xīn fēi wài shì,zhì xiào huà qún shēng。
高庙联龙衮,思陵接柏城。gāo miào lián lóng gǔn,sī líng jiē bǎi chéng。
平生奉亲意,一理贯幽明。píng shēng fèng qīn yì,yī lǐ guàn yōu míng。

孝宗皇帝挽词三首

陆游

便殿咨询早,深宫宴乐稀。biàn diàn zī xún zǎo,shēn gōng yàn lè xī。
欲颁传位诏,犹索未明衣。yù bān chuán wèi zhào,yóu suǒ wèi míng yī。
寿损名方永,身癯国愈肥。shòu sǔn míng fāng yǒng,shēn qú guó yù féi。
孤臣泣陵柏,心折九虞归。gū chén qì líng bǎi,xīn zhé jiǔ yú guī。

夜坐二首

陆游

万蚁披书卷,孤萤引篆香。wàn yǐ pī shū juǎn,gū yíng yǐn zhuàn xiāng。
病思无事乐,老悔少年狂。bìng sī wú shì lè,lǎo huǐ shǎo nián kuáng。
南渡衣冠盛,西征道路长。nán dù yī guān shèng,xī zhēng dào lù zhǎng。
如今俱梦破,高枕看人忙。rú jīn jù mèng pò,gāo zhěn kàn rén máng。

夜坐二首

陆游

叶尽木无声,天高夜自明。yè jǐn mù wú shēng,tiān gāo yè zì míng。
映窗灯半灭,掠野雁孤征。yìng chuāng dēng bàn miè,lüè yě yàn gū zhēng。
瓦裂人间事,云浮身后名。wǎ liè rén jiān shì,yún fú shēn hòu míng。
惟应托长镵,寂寞送浮生。wéi yīng tuō zhǎng chán,jì mò sòng fú shēng。

夜分复起读书

陆游

愁极不成寐,起开窗下书。chóu jí bù chéng mèi,qǐ kāi chuāng xià shū。
似囚逢纵释,如痒得爬梳。shì qiú féng zòng shì,rú yǎng dé pá shū。
灯火夜过半,风霜岁欲除。dēng huǒ yè guò bàn,fēng shuāng suì yù chú。
平生济时意,却作爱吾庐。píng shēng jì shí yì,què zuò ài wú lú。

懒趣

陆游

谢病掩柴荆,年来懒趣成。xiè bìng yǎn chái jīng,nián lái lǎn qù chéng。
舌根茶味永,鼻观酒香清。shé gēn chá wèi yǒng,bí guān jiǔ xiāng qīng。
已矣驰驱息,悠然磊磈平。yǐ yǐ chí qū xī,yōu rán lěi wěi píng。
高眠得三昧,梦断已窗明。gāo mián dé sān mèi,mèng duàn yǐ chuāng míng。

书近况寄蜀中道旧

陆游

遗事复遗荣,空斋一榻横。yí shì fù yí róng,kōng zhāi yī tà héng。
宿酲投未正,新句煅初成。sù chéng tóu wèi zhèng,xīn jù duàn chū chéng。
山崦传梅信,天窗送雪声。shān yān chuán méi xìn,tiān chuāng sòng xuě shēng。
戏题匀碧纸,遣鹤报青城。xì tí yún bì zhǐ,qiǎn hè bào qīng chéng。