古诗词

排闷

陆游

造物冥冥中,与我无一面。zào wù míng míng zhōng,yǔ wǒ wú yī miàn。
不知获罪由,动辄被诃谴。bù zhī huò zuì yóu,dòng zhé bèi hē qiǎn。
又若哀其愚,救以药瞑眩。yòu ruò āi qí yú,jiù yǐ yào míng xuàn。
我亦揣此心,安受不敢怨。wǒ yì chuāi cǐ xīn,ān shòu bù gǎn yuàn。
中间戍蜀汉,十载困邮传。zhōng jiān shù shǔ hàn,shí zài kùn yóu chuán。
骑壒蒙陇干,阵云暗秦甸。qí ài méng lǒng gàn,zhèn yún àn qín diān。
赍粮杂沙墋,掬水以三咽。jī liáng zá shā chěn,jū shuǐ yǐ sān yàn。
传烽东骆谷,倏忽若流电。chuán fēng dōng luò gǔ,shū hū ruò liú diàn。
归吴获小休,馀喘仅一线。guī wú huò xiǎo xiū,yú chuǎn jǐn yī xiàn。
意言在故乡,终胜客异县。yì yán zài gù xiāng,zhōng shèng kè yì xiàn。
夫何命大谬,魔事每交战。fū hé mìng dà miù,mó shì měi jiāo zhàn。
友雠同一波,平地肆蹈践。yǒu chóu tóng yī bō,píng dì sì dǎo jiàn。
么然性命微,日畏谗口煽。me rán xìng mìng wēi,rì wèi chán kǒu shān。
旧书不暇视,鼠迹上几砚。jiù shū bù xiá shì,shǔ jì shàng jǐ yàn。
负疴不即死,遂作诸老殿。fù kē bù jí sǐ,suì zuò zhū lǎo diàn。
却观所更历,殆是金百鍊。què guān suǒ gèng lì,dài shì jīn bǎi liàn。
人谁不爱身,悔作青紫楦。rén shuí bù ài shēn,huǐ zuò qīng zǐ xuàn。
短筇入空翠,小艇破江练。duǎn qióng rù kōng cuì,xiǎo tǐng pò jiāng liàn。
渔歌隔浦闻,绩火傍林见。yú gē gé pǔ wén,jì huǒ bàng lín jiàn。
苦贫虽至骨,未肯受客唁。kǔ pín suī zhì gǔ,wèi kěn shòu kè yàn。
君看投林猿,终异巢幕燕。jūn kàn tóu lín yuán,zhōng yì cháo mù yàn。
有山皆可耕,焉往失贫贱。yǒu shān jiē kě gēng,yān wǎng shī pín jiàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

吹笛

陆游

吴江楚泽闲游遍,未豁平生万里心。wú jiāng chǔ zé xián yóu biàn,wèi huō píng shēng wàn lǐ xīn。
醉里独携苍玉笋,岳阳楼上作龙吟。zuì lǐ dú xié cāng yù sǔn,yuè yáng lóu shàng zuò lóng yín。

书幸

陆游

破屋颓垣鬼笑穷,暗中调护赖天公。pò wū tuí yuán guǐ xiào qióng,àn zhōng diào hù lài tiān gōng。
频年得疾身犹健,百种无营饭不空。pín nián dé jí shēn yóu jiàn,bǎi zhǒng wú yíng fàn bù kōng。

感事

陆游

已醉猩猩犹爱屐,入秋燕燕尚争巢。yǐ zuì xīng xīng yóu ài jī,rù qiū yàn yàn shàng zhēng cháo。
老夫看尽人间事,欲向山僧学打包。lǎo fū kàn jǐn rén jiān shì,yù xiàng shān sēng xué dǎ bāo。

晚晴

陆游

雨如尘点送新凉,云作鱼鳞衬夕阳。yǔ rú chén diǎn sòng xīn liáng,yún zuò yú lín chèn xī yáng。
蓬户清闲贫亦好,笋舆安稳病何伤。péng hù qīng xián pín yì hǎo,sǔn yú ān wěn bìng hé shāng。

雨夜

陆游

病多渐减灯前课,老甚都忘枕上愁。bìng duō jiàn jiǎn dēng qián kè,lǎo shén dōu wàng zhěn shàng chóu。
一段高情谁会得,卧听檐雨泻清秋。yī duàn gāo qíng shuí huì dé,wò tīng yán yǔ xiè qīng qiū。

仲秋书事十首

陆游

秋风社散日平西,馀胙残壶手自提。qiū fēng shè sàn rì píng xī,yú zuò cán hú shǒu zì tí。
赐食敢思烹细项,家庖仍禁擘团脐。cì shí gǎn sī pēng xì xiàng,jiā páo réng jìn bāi tuán qí。

仲秋书事十首

陆游

天心那得与人同,牲社家家祷岁丰。tiān xīn nà dé yǔ rén tóng,shēng shè jiā jiā dǎo suì fēng。
料理蝗馀犹十五,残年亦未委沟中。liào lǐ huáng yú yóu shí wǔ,cán nián yì wèi wěi gōu zhōng。

仲秋书事十首

陆游

断云归岫雨初收,茅舍萧条古渡头。duàn yún guī xiù yǔ chū shōu,máo shě xiāo tiáo gǔ dù tóu。
短褐老人垂九十,松枯石瘦不禁秋。duǎn hè lǎo rén chuí jiǔ shí,sōng kū shí shòu bù jìn qiū。

仲秋书事十首

陆游

客来深愧里闾情,近为衰残罢送迎。kè lái shēn kuì lǐ lǘ qíng,jìn wèi shuāi cán bà sòng yíng。
旋置风炉煎顾渚,剧谈犹得慰平生。xuán zhì fēng lú jiān gù zhǔ,jù tán yóu dé wèi píng shēng。

仲秋书事十首

陆游

举家食粥颜平原,坐客无毡郑广文。jǔ jiā shí zhōu yán píng yuán,zuò kè wú zhān zhèng guǎng wén。
不是有心轻富贵,偶然看破是浮云。bù shì yǒu xīn qīng fù guì,ǒu rán kàn pò shì fú yún。

仲秋书事十首

陆游

书生习气尽驱除,酒兴诗情亦已无。shū shēng xí qì jǐn qū chú,jiǔ xīng shī qíng yì yǐ wú。
底怪今朝亲笔砚,村乡来请辟蝗符。dǐ guài jīn cháo qīn bǐ yàn,cūn xiāng lái qǐng pì huáng fú。

仲秋书事十首

陆游

灵府不摇神泰定,病根已去脉和平。líng fǔ bù yáo shén tài dìng,bìng gēn yǐ qù mài hé píng。
金丹妙处无多子,只要先生两眼明。jīn dān miào chù wú duō zi,zhǐ yào xiān shēng liǎng yǎn míng。

仲秋书事十首

陆游

省身要似晨通发,止杀先从暮拍蚊。shěng shēn yào shì chén tōng fā,zhǐ shā xiān cóng mù pāi wén。
老负明时无补报,惟将忠敬事心君。lǎo fù míng shí wú bǔ bào,wéi jiāng zhōng jìng shì xīn jūn。

仲秋书事十首

陆游

杖得轻坚馀可略,酒能醇劲更何求。zhàng dé qīng jiān yú kě lüè,jiǔ néng chún jìn gèng hé qiú。
二君最是平生旧,白首相从万事休。èr jūn zuì shì píng shēng jiù,bái shǒu xiāng cóng wàn shì xiū。

仲秋书事十首

陆游

心明始信元无佛,气住何曾别有仙。xīn míng shǐ xìn yuán wú fú,qì zhù hé céng bié yǒu xiān。
领取三山安乐法,蒲团纸帐过年年。lǐng qǔ sān shān ān lè fǎ,pú tuán zhǐ zhàng guò nián nián。