古诗词

对食有感二首

陆游

杯酌以助气,匕箸以充腹。bēi zhuó yǐ zhù qì,bǐ zhù yǐ chōng fù。
沾醉与属餍,其害等嗜欲。zhān zuì yǔ shǔ yàn,qí hài děng shì yù。
歠醨有馀欢,食淡百味足。chuò lí yǒu yú huān,shí dàn bǎi wèi zú。
养生所甚恶,旨酒及大肉。yǎng shēng suǒ shén è,zhǐ jiǔ jí dà ròu。
老翁虽无能,更事嗟已熟。lǎo wēng suī wú néng,gèng shì jiē yǐ shú。
勿叹茆三间,养汝山林福。wù tàn máo sān jiān,yǎng rǔ shān lín fú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨中作

陆游

空蒙初喜洒檐楹,忽听空阶点滴声。kōng méng chū xǐ sǎ yán yíng,hū tīng kōng jiē diǎn dī shēng。
高枕便知宜夕睡,丰年不叹负春耕。gāo zhěn biàn zhī yí xī shuì,fēng nián bù tàn fù chūn gēng。
多情幽草沿墙绿,无赖群蛙绕舍鸣。duō qíng yōu cǎo yán qiáng lǜ,wú lài qún wā rào shě míng。
屈指清秋两旬近,却愁徂岁又峥嵘。qū zhǐ qīng qiū liǎng xún jìn,què chóu cú suì yòu zhēng róng。

幽居三首

陆游

大患元因有此身,百年强半走踆踆。dà huàn yuán yīn yǒu cǐ shēn,bǎi nián qiáng bàn zǒu cūn cūn。
折残广武城边柳,染尽洛阳衣上尘。zhé cán guǎng wǔ chéng biān liǔ,rǎn jǐn luò yáng yī shàng chén。
绕树鹊孤栖渐稳,支床龟老息初匀。rào shù què gū qī jiàn wěn,zhī chuáng guī lǎo xī chū yún。
出门不欲摩双眼,世态年来又一新。chū mén bù yù mó shuāng yǎn,shì tài nián lái yòu yī xīn。

幽居三首

陆游

百顷菰蒲古泽中,老夫病起恰秋风。bǎi qǐng gū pú gǔ zé zhōng,lǎo fū bìng qǐ qià qiū fēng。
流年不贷人皆老,造物无私我自穷。liú nián bù dài rén jiē lǎo,zào wù wú sī wǒ zì qióng。
市隐昔曾从啸父,山栖今欲效园公。shì yǐn xī céng cóng xiào fù,shān qī jīn yù xiào yuán gōng。
芳樽虽匪金丹术,槁面尊前也暂红。fāng zūn suī fěi jīn dān shù,gǎo miàn zūn qián yě zàn hóng。

幽居三首

陆游

烟水重重际海涯,夜深风雨耿茆茨。yān shuǐ zhòng zhòng jì hǎi yá,yè shēn fēng yǔ gěng máo cí。
交朋散落欢娱少,忧患侵陵志气衰。jiāo péng sàn luò huān yú shǎo,yōu huàn qīn líng zhì qì shuāi。
痴腹何由有鳞甲,俗情自未去毛皮。chī fù hé yóu yǒu lín jiǎ,sú qíng zì wèi qù máo pí。
诗书六十馀年梦,更拟传衣付小儿。shī shū liù shí yú nián mèng,gèng nǐ chuán yī fù xiǎo ér。

王给事饷玉友

陆游

散发萧然蒲苇林,马军送酒慰孤斟。sàn fā xiāo rán pú wěi lín,mǎ jūn sòng jiǔ wèi gū zhēn。
江河不洗古今恨,天地能知忠义心。jiāng hé bù xǐ gǔ jīn hèn,tiān dì néng zhī zhōng yì xīn。
无侣有时邀落月,放狂连夕到横参。wú lǚ yǒu shí yāo luò yuè,fàng kuáng lián xī dào héng cān。
玉船湛湛真秋露,却恨鹅儿色尚深。yù chuán zhàn zhàn zhēn qiū lù,què hèn é ér sè shàng shēn。

晚兴

陆游

白布裙襦退士装,短篱幽径独相羊。bái bù qún rú tuì shì zhuāng,duǎn lí yōu jìng dú xiāng yáng。
莎根蟋蟀催秋候,稗穗蜻蜓立晚凉。shā gēn xī shuài cuī qiū hòu,bài suì qīng tíng lì wǎn liáng。
屈子所悲人尽醉,郦生常谓我非狂。qū zi suǒ bēi rén jǐn zuì,lì shēng cháng wèi wǒ fēi kuáng。
知心赖有青天在,又炷中庭一夕香。zhī xīn lài yǒu qīng tiān zài,yòu zhù zhōng tíng yī xī xiāng。

七月一日夜坐舍北水涯戏作

陆游

兀傲胡床酒半醒,钓筒收尽数舟横。wù ào hú chuáng jiǔ bàn xǐng,diào tǒng shōu jǐn shù zhōu héng。
风生细葛无三伏,月上疏林正四更。fēng shēng xì gé wú sān fú,yuè shàng shū lín zhèng sì gèng。
北斗离离低欲尽,明河脉脉去无声。běi dòu lí lí dī yù jǐn,míng hé mài mài qù wú shēng。
斥仙岂复尘中恋,便拟骑鲸返玉京。chì xiān qǐ fù chén zhōng liàn,biàn nǐ qí jīng fǎn yù jīng。

览镜

陆游

白头渐觉黑丝多,造物将如此老何。bái tóu jiàn jué hēi sī duō,zào wù jiāng rú cǐ lǎo hé。
三万里天供醉眼,二千年事入悲歌。sān wàn lǐ tiān gōng zuì yǎn,èr qiān nián shì rù bēi gē。
剑关曾蹴连云栈,海道新窥浴日波。jiàn guān céng cù lián yún zhàn,hǎi dào xīn kuī yù rì bō。
未颂中兴吾未死,插江崖石竟须磨。wèi sòng zhōng xīng wú wèi sǐ,chā jiāng yá shí jìng xū mó。

遣怀

陆游

许国区区不自胜,秋风空羡下鞲鹰。xǔ guó qū qū bù zì shèng,qiū fēng kōng xiàn xià gōu yīng。
青云夜叹初心误,白发朝看一倍增。qīng yún yè tàn chū xīn wù,bái fā cháo kàn yī bèi zēng。
积愤有时歌易水,孤忠无路哭昭陵。jī fèn yǒu shí gē yì shuǐ,gū zhōng wú lù kū zhāo líng。
头颅自揣今如此,尚欲闲寻紫阁僧。tóu lú zì chuāi jīn rú cǐ,shàng yù xián xún zǐ gé sēng。

寄题赵宽之主簿慈顺堂

陆游

人间得意尽危机,独有荣亲事未非。rén jiān dé yì jǐn wēi jī,dú yǒu róng qīn shì wèi fēi。
魏阙恩光新绿绶,高堂娱侍旧斑衣。wèi quē ēn guāng xīn lǜ shòu,gāo táng yú shì jiù bān yī。
牙签插架书无恙,兰膳循陔养莫违。yá qiān chā jià shū wú yàng,lán shàn xún gāi yǎng mò wéi。
况有两公天下士,为君百斛泻珠玑。kuàng yǒu liǎng gōng tiān xià shì,wèi jūn bǎi hú xiè zhū jī。

郊居二首

陆游

平生万事不容求,惟有郊居志已酬。píng shēng wàn shì bù róng qiú,wéi yǒu jiāo jū zhì yǐ chóu。
更漏远城鸡唱晓,岁时无历叶知秋。gèng lòu yuǎn chéng jī chàng xiǎo,suì shí wú lì yè zhī qiū。
潮生小舫行收荻,月落长歌起饭牛。cháo shēng xiǎo fǎng xíng shōu dí,yuè luò zhǎng gē qǐ fàn niú。
已作幸民仍醉死,人间毁誉判悠悠。yǐ zuò xìng mín réng zuì sǐ,rén jiān huǐ yù pàn yōu yōu。

郊居二首

陆游

索米官仓例坐愚,东方未可戏侏儒。suǒ mǐ guān cāng lì zuò yú,dōng fāng wèi kě xì zhū rú。
行藏要付他年看,富贵真堪一笑无。xíng cáng yào fù tā nián kàn,fù guì zhēn kān yī xiào wú。
等死不过赊岁月,长闲勿更问妻孥。děng sǐ bù guò shē suì yuè,zhǎng xián wù gèng wèn qī nú。
狂豪尽道非平昔,老胆轮囷尚满躯。kuáng háo jǐn dào fēi píng xī,lǎo dǎn lún qūn shàng mǎn qū。

新秋感事二首·其一

陆游

江上清秋昨夜回,渔扉正对荻洲开。jiāng shàng qīng qiū zuó yè huí,yú fēi zhèng duì dí zhōu kāi。
志存天下食不足,节慕古人谗愈来。zhì cún tiān xià shí bù zú,jié mù gǔ rén chán yù lái。
风际纸鸢那解久,祭馀刍狗会堪哀。fēng jì zhǐ yuān nà jiě jiǔ,jì yú chú gǒu huì kān āi。
萧然散发听秋雨,剩领新凉入酒杯。xiāo rán sàn fā tīng qiū yǔ,shèng lǐng xīn liáng rù jiǔ bēi。

新秋感事二首·其二

陆游

北渚秋风凋白蘋,流年冉冉默伤神。běi zhǔ qiū fēng diāo bái píng,liú nián rǎn rǎn mò shāng shén。
强颜未忍乞墦祭,积毁仅逃输鬼薪。qiáng yán wèi rěn qǐ fán jì,jī huǐ jǐn táo shū guǐ xīn。
半榼浮蛆初试酿,两螯斫雪又尝新。bàn kē fú qū chū shì niàng,liǎng áo zhuó xuě yòu cháng xīn。
受恩自度终无报,聊为清时备隐沦。shòu ēn zì dù zhōng wú bào,liáo wèi qīng shí bèi yǐn lún。

八月一日微雨骤凉

陆游

流汗沾衣喘不供,孰知有此快哉风。liú hàn zhān yī chuǎn bù gōng,shú zhī yǒu cǐ kuài zāi fēng。
新凉忽觉从天下,残暑真成扫地空。xīn liáng hū jué cóng tiān xià,cán shǔ zhēn chéng sǎo dì kōng。
恰转轻雷过林坞,已吹好雨到帘栊。qià zhuǎn qīng léi guò lín wù,yǐ chuī hǎo yǔ dào lián lóng。
幽人病愈闲无事,剩赋歌诗乐岁丰。yōu rén bìng yù xián wú shì,shèng fù gē shī lè suì fēng。