古诗词

莫辞酒

陆游

劝君莫辞酒,酒能解君愁。quàn jūn mò cí jiǔ,jiǔ néng jiě jūn chóu。
劝君勤采药,药可使疾瘳。quàn jūn qín cǎi yào,yào kě shǐ jí chōu。
此外莫废书,书亦岂君误。cǐ wài mò fèi shū,shū yì qǐ jūn wù。
古来败人事,正以不学故。gǔ lái bài rén shì,zhèng yǐ bù xué gù。
愁去疾亦平,便腹如瓠壶。chóu qù jí yì píng,biàn fù rú hù hú。
努力贮万卷,无此令君愚。nǔ lì zhù wàn juǎn,wú cǐ lìng jūn yú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

赠汪叔潜

陆游

火云嵯峨如叠嶂,百病攻衰非一状。huǒ yún cuó é rú dié zhàng,bǎi bìng gōng shuāi fēi yī zhuàng。
低檐小屋桑竹村,忽辱君来问亡恙。dī yán xiǎo wū sāng zhú cūn,hū rǔ jūn lái wèn wáng yàng。
蹶然揽衣起闯门,裹饭仍烦远相饷。jué rán lǎn yī qǐ chuǎng mén,guǒ fàn réng fán yuǎn xiāng xiǎng。
岁饥野外无供给,羞涩馀粮不盈盎。suì jī yě wài wú gōng gěi,xiū sè yú liáng bù yíng àng。
我守此穷三十年,尚恐死前无力量。wǒ shǒu cǐ qióng sān shí nián,shàng kǒng sǐ qián wú lì liàng。
君诚不以老弃予,苦语见规宜勿让。jūn chéng bù yǐ lǎo qì yǔ,kǔ yǔ jiàn guī yí wù ràng。

存养堂为汪叔潜作

陆游

绛帐先生见处别,少年立节如冰雪。jiàng zhàng xiān shēng jiàn chù bié,shǎo nián lì jié rú bīng xuě。
胸中凛凛万卷书,一字不为庸人说。xiōng zhōng lǐn lǐn wàn juǎn shū,yī zì bù wèi yōng rén shuō。
存心养性以事天,人知不知渠晏然。cún xīn yǎng xìng yǐ shì tiān,rén zhī bù zhī qú yàn rán。
穷经日夜废寝饭,不怕诸生嘲腹便。qióng jīng rì yè fèi qǐn fàn,bù pà zhū shēng cháo fù biàn。
三旌五鼎俱忘想,致一工夫在存养。sān jīng wǔ dǐng jù wàng xiǎng,zhì yī gōng fū zài cún yǎng。
我今老病死即休,未死尚欲从公讲。wǒ jīn lǎo bìng sǐ jí xiū,wèi sǐ shàng yù cóng gōng jiǎng。

七月下旬得疾不能出户者十有八日病起有赋

陆游

秋风吹海氛,气候颇不令。qiū fēng chuī hǎi fēn,qì hòu pǒ bù lìng。
昏昏七十翁,扰扰半月病。hūn hūn qī shí wēng,rǎo rǎo bàn yuè bìng。
著书殊未成,即死目不瞑。zhù shū shū wèi chéng,jí sǐ mù bù míng。
扶持赖药物,仅得全性命。fú chí lài yào wù,jǐn dé quán xìng mìng。
雨添苔晕青,风入桐枝劲。yǔ tiān tái yūn qīng,fēng rù tóng zhī jìn。
深巷无人声,支颐发孤咏。shēn xiàng wú rén shēng,zhī yí fā gū yǒng。

梦有饷地黄者味甘如蜜戏作数语记之

陆游

有客饷珍草,发奁惊绝奇。yǒu kè xiǎng zhēn cǎo,fā lián jīng jué qí。
正尔取嚼龁,炮制不暇施。zhèng ěr qǔ jué hé,pào zhì bù xiá shī。
异香透昆仑,清水生玉池。yì xiāng tòu kūn lún,qīng shuǐ shēng yù chí。
至味不可名,何止甘如饴。zhì wèi bù kě míng,hé zhǐ gān rú yí。
儿稚喜语翁,雪颔生黑丝。ér zhì xǐ yǔ wēng,xuě hàn shēng hēi sī。
老病失所在,便欲弃杖驰。lǎo bìng shī suǒ zài,biàn yù qì zhàng chí。
晨鸡唤梦觉,齿颊馀甘滋。chén jī huàn mèng jué,chǐ jiá yú gān zī。
寄声山中友,安用求金芝。jì shēng shān zhōng yǒu,ān yòng qiú jīn zhī。

书病

陆游

暮年虽病不甚剧,啜药啖粥犹自力。mù nián suī bìng bù shén jù,chuài yào dàn zhōu yóu zì lì。
今年七月风眩作,儿子在前不能识。jīn nián qī yuè fēng xuàn zuò,ér zi zài qián bù néng shí。
杯中药冷呼不醒,全家相顾无人色。bēi zhōng yào lěng hū bù xǐng,quán jiā xiāng gù wú rén sè。
昏昏但思向壁卧,虫臂鼠肝宁暇恤。hūn hūn dàn sī xiàng bì wò,chóng bì shǔ gān níng xiá xù。
医巫技殚欲敛手,天高鬼恶吁莫测。yī wū jì dān yù liǎn shǒu,tiān gāo guǐ è xū mò cè。
偶然得活出望外,扶杖下床犹屡踣。ǒu rán dé huó chū wàng wài,fú zhàng xià chuáng yóu lǚ bó。
读书心在目力短,袖手坚坐到窗黑。dú shū xīn zài mù lì duǎn,xiù shǒu jiān zuò dào chuāng hēi。
无功禄食四十年,叹息此责何由塞。wú gōng lù shí sì shí nián,tàn xī cǐ zé hé yóu sāi。

病后往来湖山间戏书

陆游

周公居东三食新,夷吾在鲁丘厄陈。zhōu gōng jū dōng sān shí xīn,yí wú zài lǔ qiū è chén。
圣贤忧患尚如此,况我本是羁穷人。shèng xián yōu huàn shàng rú cǐ,kuàng wǒ běn shì jī qióng rén。
今秋危病辄不死,馀业自笑坚顽身。jīn qiū wēi bìng zhé bù sǐ,yú yè zì xiào jiān wán shēn。
结茅所幸得佳处,石帆天镜无纤尘。jié máo suǒ xìng dé jiā chù,shí fān tiān jìng wú xiān chén。
扪萝峭壁上采药,腰斧长歌行负薪。mén luó qiào bì shàng cǎi yào,yāo fǔ zhǎng gē xíng fù xīn。
寻僧独泛若耶月,携友共采湘湖莼。xún sēng dú fàn ruò yé yuè,xié yǒu gòng cǎi xiāng hú chún。
蠡亡范金陋勾践,斯颂刻石憎嬴秦。lí wáng fàn jīn lòu gōu jiàn,sī sòng kè shí zēng yíng qín。
不如一酹禹祠去,恶衣菲食真吾邻。bù rú yī lèi yǔ cí qù,è yī fēi shí zhēn wú lín。

赠湖上父老十八韵

陆游

一镜三百里,环以碧玉峰。yī jìng sān bǎi lǐ,huán yǐ bì yù fēng。
天公赐我厚,极目为提封。tiān gōng cì wǒ hòu,jí mù wèi tí fēng。
烟收见石帆,雨霁望卧龙。yān shōu jiàn shí fān,yǔ jì wàng wò lóng。
嵯峨宝林塔,迢递天章钟。cuó é bǎo lín tǎ,tiáo dì tiān zhāng zhōng。
兴来思一出,霜晴及初冬。xīng lái sī yī chū,shuāng qíng jí chū dōng。
父老舍杖迎,衣冠颇严恭。fù lǎo shě zhàng yíng,yī guān pǒ yán gōng。
语我相识久,幸未弃老农。yǔ wǒ xiāng shí jiǔ,xìng wèi qì lǎo nóng。
间者传伏枕,喜闻足音跫。jiān zhě chuán fú zhěn,xǐ wén zú yīn qióng。
贫舍有盘餐,勿责异味重。pín shě yǒu pán cān,wù zé yì wèi zhòng。
荞饼新油香,黍酒瓮面浓。qiáo bǐng xīn yóu xiāng,shǔ jiǔ wèng miàn nóng。
已遣买扑握,亦可致噞喁。yǐ qiǎn mǎi pū wò,yì kě zhì yǎn yóng。
愿公领此意,秣蹇聊从容。yuàn gōng lǐng cǐ yì,mò jiǎn liáo cóng róng。
我起为太息,厚意敢不从。wǒ qǐ wèi tài xī,hòu yì gǎn bù cóng。
吾生行逆境,平地九折邛。wú shēng xíng nì jìng,píng dì jiǔ zhé qióng。
况今又老退,如子岂易逢。kuàng jīn yòu lǎo tuì,rú zi qǐ yì féng。
但愿从今健,衰疾缓见攻。dàn yuàn cóng jīn jiàn,shuāi jí huǎn jiàn gōng。
遇兴即扣门,草具烦炊舂。yù xīng jí kòu mén,cǎo jù fán chuī chōng。
但恐乘月来,妨子睡味浓。dàn kǒng chéng yuè lái,fáng zi shuì wèi nóng。

读杜诗

陆游

城南杜五少不羁,意轻造物呼作儿。chéng nán dù wǔ shǎo bù jī,yì qīng zào wù hū zuò ér。
一门酣法到孙子,熟视严武名挺之。yī mén hān fǎ dào sūn zi,shú shì yán wǔ míng tǐng zhī。
看渠胸次隘宇宙,惜哉千万不一施。kàn qú xiōng cì ài yǔ zhòu,xī zāi qiān wàn bù yī shī。
空回英概入笔墨,生民清庙非唐诗。kōng huí yīng gài rù bǐ mò,shēng mín qīng miào fēi táng shī。
向令天开太宗业,马周遇合非公谁。xiàng lìng tiān kāi tài zōng yè,mǎ zhōu yù hé fēi gōng shuí。
后世但作诗人看,使我抚几空嗟咨。hòu shì dàn zuò shī rén kàn,shǐ wǒ fǔ jǐ kōng jiē zī。

闻雁

陆游

霜高木叶空,月落天宇黑。shuāng gāo mù yè kōng,yuè luò tiān yǔ hēi。
哀哀断行雁,来自关塞北。āi āi duàn xíng yàn,lái zì guān sāi běi。
江湖稻粱少,念汝安得食。jiāng hú dào liáng shǎo,niàn rǔ ān dé shí。
芦深洲渚冷,岁晚霰雪逼。lú shēn zhōu zhǔ lěng,suì wǎn xiàn xuě bī。
不知重云外,何处避毕弋。bù zhī zhòng yún wài,hé chù bì bì yì。
我穷思远征,羡汝有羽翼。wǒ qióng sī yuǎn zhēng,xiàn rǔ yǒu yǔ yì。

悲歌行

陆游

士如天马龙为友,云梦胸中吞八九。shì rú tiān mǎ lóng wèi yǒu,yún mèng xiōng zhōng tūn bā jiǔ。
秦皇殿上夺白璧,项羽帐中撞玉斗。qín huáng diàn shàng duó bái bì,xiàng yǔ zhàng zhōng zhuàng yù dòu。
张纲本不问狐狸,董龙何足方鸡狗。zhāng gāng běn bù wèn hú lí,dǒng lóng hé zú fāng jī gǒu。
风埃蹭蹬不自振,宝剑床头作雷吼。fēng āi cèng dēng bù zì zhèn,bǎo jiàn chuáng tóu zuò léi hǒu。
忆遇高皇识隆准,岂意孤臣空白首。yì yù gāo huáng shí lóng zhǔn,qǐ yì gū chén kōng bái shǒu。
即今埋骨丈五坟,骨会作尘心不朽。jí jīn mái gǔ zhàng wǔ fén,gǔ huì zuò chén xīn bù xiǔ。
胡不为长星万丈扫幽州,胡不如昔人图复九世雠。hú bù wèi zhǎng xīng wàn zhàng sǎo yōu zhōu,hú bù rú xī rén tú fù jiǔ shì chóu。
封侯庙食丈夫事,龊龊生死真吾羞。fēng hóu miào shí zhàng fū shì,chuò chuò shēng sǐ zhēn wú xiū。

村饮

陆游

吴中霣霜晚,冬草有未衰。wú zhōng yǔn shuāng wǎn,dōng cǎo yǒu wèi shuāi。
坐令老病叟,遂失凋年悲。zuò lìng lǎo bìng sǒu,suì shī diāo nián bēi。
翩翩乌纱帽,袅袅残菊枝。piān piān wū shā mào,niǎo niǎo cán jú zhī。
虽无车马客,时与邻翁期。suī wú chē mǎ kè,shí yǔ lín wēng qī。
新醅压尚浑,雉兔亦及时。xīn pēi yā shàng hún,zhì tù yì jí shí。
自觉胜渊明,但醉不赋诗。zì jué shèng yuān míng,dàn zuì bù fù shī。

镜湖西南有山曰外山民某氏居之其居少西小潭受飞泉群山环合真异境也为作短歌

陆游

汉东九十九重冈,武都九十九脉泉。hàn dōng jiǔ shí jiǔ zhòng gāng,wǔ dōu jiǔ shí jiǔ mài quán。
岂如君家环翠阜,小潭佩玦声锵然。qǐ rú jūn jiā huán cuì fù,xiǎo tán pèi jué shēng qiāng rán。
我欲从君乞庵地,开轩下看泉中天。wǒ yù cóng jūn qǐ ān dì,kāi xuān xià kàn quán zhōng tiān。
金丹九转太多事,服水自可追飞仙。jīn dān jiǔ zhuǎn tài duō shì,fú shuǐ zì kě zhuī fēi xiān。
云孙相遇不相识,笑问尘世今何年。yún sūn xiāng yù bù xiāng shí,xiào wèn chén shì jīn hé nián。
掬泉弄月清啸罢,却折玉井秋风莲。jū quán nòng yuè qīng xiào bà,què zhé yù jǐng qiū fēng lián。

贫甚作短歌排闷

陆游

闲何阔,逢诸葛,畏人常忧不得活。xián hé kuò,féng zhū gé,wèi rén cháng yōu bù dé huó。
事不谐,问文开,不蹋权门更可哀。shì bù xié,wèn wén kāi,bù tà quán mén gèng kě āi。
即今白发如霜草,一饱茫然身已老。jí jīn bái fā rú shuāng cǎo,yī bǎo máng rán shēn yǐ lǎo。
惟有躬耕差可为,卖剑买牛悔不早。wéi yǒu gōng gēng chà kě wèi,mài jiàn mǎi niú huǐ bù zǎo。
年丰米贱身独饥,今朝得米无薪炊。nián fēng mǐ jiàn shēn dú jī,jīn cháo dé mǐ wú xīn chuī。
地上去天八万里,空自呼天天岂知。dì shàng qù tiān bā wàn lǐ,kōng zì hū tiān tiān qǐ zhī。

过张王行庙

陆游

烈士生不遇,栖栖为旅人。liè shì shēng bù yù,qī qī wèi lǚ rén。
英魂死不没,凛凛为明神。yīng hún sǐ bù méi,lǐn lǐn wèi míng shén。
明神受帝命,庙食福我民。míng shén shòu dì mìng,miào shí fú wǒ mín。
牲酒何足言,压抑姑少伸。shēng jiǔ hé zú yán,yā yì gū shǎo shēn。
火旱千里赤,与人下雷雨。huǒ hàn qiān lǐ chì,yǔ rén xià léi yǔ。
洚水不反壑,谈笑出平土。jiàng shuǐ bù fǎn hè,tán xiào chū píng tǔ。
善人锡之福,奸伪亦击汝。shàn rén xī zhī fú,jiān wěi yì jī rǔ。
岂若世上人,吞声气如缕。qǐ ruò shì shàng rén,tūn shēng qì rú lǚ。

秋月曲

陆游

旧时家住长安城,万户千门秋月明。jiù shí jiā zhù zhǎng ān chéng,wàn hù qiān mén qiū yuè míng。
紫陌朱楼歌吹海,酣宴不觉银河倾。zǐ mò zhū lóu gē chuī hǎi,hān yàn bù jué yín hé qīng。
受降城头更奇绝,莽莽平沙千里月。shòu jiàng chéng tóu gèng qí jué,mǎng mǎng píng shā qiān lǐ yuè。
选兵夜出打番营,铁马蹴冰冰欲裂。xuǎn bīng yè chū dǎ fān yíng,tiě mǎ cù bīng bīng yù liè。
塞月未落成功回,腰鼓横笛如春雷。sāi yuè wèi luò chéng gōng huí,yāo gǔ héng dí rú chūn léi。
长安高楼岂不乐,与此相去何辽哉。zhǎng ān gāo lóu qǐ bù lè,yǔ cǐ xiāng qù hé liáo zāi。
丈夫志在垂不朽,漆胡骷髅持饮酒。zhàng fū zhì zài chuí bù xiǔ,qī hú kū lóu chí yǐn jiǔ。
举头云表飞金盘,痛饮不用思长安。jǔ tóu yún biǎo fēi jīn pán,tòng yǐn bù yòng sī zhǎng ān。