古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

避俗从来恨不深,家园栽种偶成阴。bì sú cóng lái hèn bù shēn,jiā yuán zāi zhǒng ǒu chéng yīn。
西连几曲菖蒲涧,东接无穷薝卜林。xī lián jǐ qū chāng pú jiàn,dōng jiē wú qióng zhān bo lín。
乌桕谷寒迎野步,金沙泉冷洗尘襟。wū jiù gǔ hán yíng yě bù,jīn shā quán lěng xǐ chén jīn。
清音可写吾诗拙,它日君来试抱琴。qīng yīn kě xiě wú shī zhuō,tā rì jūn lái shì bào qín。

寒夜

陆游

败屋颓垣对短檠,课书聊自限三更。bài wū tuí yuán duì duǎn qíng,kè shū liáo zì xiàn sān gèng。
萧条草木寒无色,窸窣狐狸出有声。xiāo tiáo cǎo mù hán wú sè,xī sū hú lí chū yǒu shēng。
半榼浊醪求火暖,一篇疑义与儿评。bàn kē zhuó láo qiú huǒ nuǎn,yī piān yí yì yǔ ér píng。
未须遽起穷愁叹,明日寻梅雪正晴。wèi xū jù qǐ qióng chóu tàn,míng rì xún méi xuě zhèng qíng。

风雨

陆游

七十年来乐太平,白头父子事春耕。qī shí nián lái lè tài píng,bái tóu fù zi shì chūn gēng。
因思世事悲身事,更听风声杂雨声。yīn sī shì shì bēi shēn shì,gèng tīng fēng shēng zá yǔ shēng。
四海故人强半死,一襟清泪对谁倾。sì hǎi gù rén qiáng bàn sǐ,yī jīn qīng lèi duì shuí qīng。
新春要觅烧丹处,不住青城住赤城。xīn chūn yào mì shāo dān chù,bù zhù qīng chéng zhù chì chéng。

题庵壁二首

陆游

万叠青山绕镜湖,数椽自爱野人居。wàn dié qīng shān rào jìng hú,shù chuán zì ài yě rén jū。
风来松度龙吟曲,雨过庭馀鸟迹书。fēng lái sōng dù lóng yín qū,yǔ guò tíng yú niǎo jì shū。
小疾不妨寻酒去,丰年偶及挂冠初。xiǎo jí bù fáng xún jiǔ qù,fēng nián ǒu jí guà guān chū。
有金可散还多事,四壁萧然计未疏。yǒu jīn kě sàn hái duō shì,sì bì xiāo rán jì wèi shū。

题庵壁二首

陆游

衰发萧疏雪满巾,君恩乞与自由身。shuāi fā xiāo shū xuě mǎn jīn,jūn ēn qǐ yǔ zì yóu shēn。
身并猿鹤为三友,家托烟波作四邻。shēn bìng yuán hè wèi sān yǒu,jiā tuō yān bō zuò sì lín。
十日风号未成雪,一年梅发又催春。shí rì fēng hào wèi chéng xuě,yī nián méi fā yòu cuī chūn。
渔舟底用勤相觅,本避浮名不避人。yú zhōu dǐ yòng qín xiāng mì,běn bì fú míng bù bì rén。

读仙书作

陆游

与世已如风马牛,松风终日听飕飗。yǔ shì yǐ rú fēng mǎ niú,sōng fēng zhōng rì tīng sōu liú。
一炉丹熟定不死,半瓮酒香安得愁。yī lú dān shú dìng bù sǐ,bàn wèng jiǔ xiāng ān dé chóu。
腰带鞓前秋万顷,香炉峰下水交流。yāo dài tīng qián qiū wàn qǐng,xiāng lú fēng xià shuǐ jiāo liú。
人间事事皆须命,惟有神仙可自求。rén jiān shì shì jiē xū mìng,wéi yǒu shén xiān kě zì qiú。

寒夜枕上

陆游

屋老霜寒睡不成,迢迢漏鼓过三更。wū lǎo shuāng hán shuì bù chéng,tiáo tiáo lòu gǔ guò sān gèng。
乌啼林外月初上,犬吠水边船夜行。wū tí lín wài yuè chū shàng,quǎn fèi shuǐ biān chuán yè xíng。
市有歌呼知岁乐,亭无枹鼓喜时平。shì yǒu gē hū zhī suì lè,tíng wú bāo gǔ xǐ shí píng。
吾诗欲写还慵起,卧看残灯翳复明。wú shī yù xiě hái yōng qǐ,wò kàn cán dēng yì fù míng。

新晴出门闲步

陆游

一夜风号作快晴,披裘扶杖出门行。yī yè fēng hào zuò kuài qíng,pī qiú fú zhàng chū mén xíng。
青山绕舍雪封尽,丹叶满街霜染成。qīng shān rào shě xuě fēng jǐn,dān yè mǎn jiē shuāng rǎn chéng。
废寺僧寒多晏起,近村农惰阙冬耕。fèi sì sēng hán duō yàn qǐ,jìn cūn nóng duò quē dōng gēng。
穷人旋画膨脝计,自买蹲鸱煮糁羹。qióng rén xuán huà péng hēng jì,zì mǎi dūn chī zhǔ sǎn gēng。

岁暮贫甚戏作

陆游

得米还求涧底薪,始知天地有穷人。dé mǐ hái qiú jiàn dǐ xīn,shǐ zhī tiān dì yǒu qióng rén。
年开八秩宁赊死,官及三儿不救贫。nián kāi bā zhì níng shē sǐ,guān jí sān ér bù jiù pín。
药尽无如医偃蹇,囊空那办酒逡巡。yào jǐn wú rú yī yǎn jiǎn,náng kōng nà bàn jiǔ qūn xún。
柳条萱草添愁思,不似寻常见早春。liǔ tiáo xuān cǎo tiān chóu sī,bù shì xún cháng jiàn zǎo chūn。

乍晴至园中

陆游

药笈渔竿每自随,枯筇短帽恰相宜。yào jí yú gān měi zì suí,kū qióng duǎn mào qià xiāng yí。
投林但有穷猿喜,伏枥元无老骥悲。tóu lín dàn yǒu qióng yuán xǐ,fú lì yuán wú lǎo jì bēi。
岩溜甘寒通碧沼,野梅清绝隔疏篱。yán liū gān hán tōng bì zhǎo,yě méi qīng jué gé shū lí。
放翁老甚情怀懒,那办题诗寄所思。fàng wēng lǎo shén qíng huái lǎn,nà bàn tí shī jì suǒ sī。

流年

陆游

流年及耄敢前期,浮世如沤只自知。liú nián jí mào gǎn qián qī,fú shì rú ōu zhǐ zì zhī。
多贮闲愁持抵酒,剩游好景拟供诗。duō zhù xián chóu chí dǐ jiǔ,shèng yóu hǎo jǐng nǐ gōng shī。
海东药到宽衰疾,岷下书稀怆别离。hǎi dōng yào dào kuān shuāi jí,mín xià shū xī chuàng bié lí。
约束春盘莫草草,又当梅发两京时。yuē shù chūn pán mò cǎo cǎo,yòu dāng méi fā liǎng jīng shí。

残腊二首

陆游

残腊无多寒渐薄,新春已近日微长。cán là wú duō hán jiàn báo,xīn chūn yǐ jìn rì wēi zhǎng。
棋枰散后轩窗静,梅坞归来襟袖香。qí píng sàn hòu xuān chuāng jìng,méi wù guī lái jīn xiù xiāng。
海雾笼山青淡淡,河堤潴水白茫茫。hǎi wù lóng shān qīng dàn dàn,hé dī zhū shuǐ bái máng máng。
鹭飞前导生游兴,笑岸纶巾上野航。lù fēi qián dǎo shēng yóu xīng,xiào àn lún jīn shàng yě háng。

残腊二首

陆游

残腊去春才十日,衰翁告老已三年。cán là qù chūn cái shí rì,shuāi wēng gào lǎo yǐ sān nián。
乳糜但喜分香钵,银胜那思映彩鞭。rǔ mí dàn xǐ fēn xiāng bō,yín shèng nà sī yìng cǎi biān。
万里当时嗟漫浪,一窗此日困沉绵。wàn lǐ dāng shí jiē màn làng,yī chuāng cǐ rì kùn chén mián。
清泉白石无人到,且结梅花淡淡缘。qīng quán bái shí wú rén dào,qiě jié méi huā dàn dàn yuán。

数日不出门偶赋三首

陆游

衰甚身如作茧蚕,经旬不省出茅庵。shuāi shén shēn rú zuò jiǎn cán,jīng xún bù shěng chū máo ān。
老僧遣信分茶串,隐士敲门致酒甔。lǎo sēng qiǎn xìn fēn chá chuàn,yǐn shì qiāo mén zhì jiǔ dān。
看鹤松阴赏高洁,疏泉石罅得清甘。kàn hè sōng yīn shǎng gāo jié,shū quán shí xià dé qīng gān。
地偏心远无车马,赖有吾儿与剧谈。dì piān xīn yuǎn wú chē mǎ,lài yǒu wú ér yǔ jù tán。

数日不出门偶赋三首

陆游

十二年来一日同,饭蔬略似诵经翁。shí èr nián lái yī rì tóng,fàn shū lüè shì sòng jīng wēng。
居家不拟依邻富,报国惟思祝岁丰。jū jiā bù nǐ yī lín fù,bào guó wéi sī zhù suì fēng。
冰涧乍通寒溜碧,兰丛新放露芽红。bīng jiàn zhà tōng hán liū bì,lán cóng xīn fàng lù yá hóng。
闲门万化俱观尽,那用瞿昙更说空。xián mén wàn huà jù guān jǐn,nà yòng qú tán gèng shuō kōng。