古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

草堂

陆游

幸有湖边旧草堂,敢烦地主筑林塘。xìng yǒu hú biān jiù cǎo táng,gǎn fán dì zhǔ zhù lín táng。
漉残醅瓮葛巾湿,插遍野梅纱帽香。lù cán pēi wèng gé jīn shī,chā biàn yě méi shā mào xiāng。
风紧春寒那可敌,身闲昼漏不胜长。fēng jǐn chūn hán nà kě dí,shēn xián zhòu lòu bù shèng zhǎng。
浩歌陌上君无怪,世谱推原自楚狂。hào gē mò shàng jūn wú guài,shì pǔ tuī yuán zì chǔ kuáng。

道室

陆游

筮遇风山第六爻,翛然尽谢俗间交。shì yù fēng shān dì liù yáo,xiāo rán jǐn xiè sú jiān jiāo。
谋生旧买云三顷,托宿新分鹤半巢。móu shēng jiù mǎi yún sān qǐng,tuō sù xīn fēn hè bàn cháo。
露下丹芽生药垄,月明金粉落松梢。lù xià dān yá shēng yào lǒng,yuè míng jīn fěn luò sōng shāo。
眉间喜动君知否,借得丹经手自抄。méi jiān xǐ dòng jūn zhī fǒu,jiè dé dān jīng shǒu zì chāo。

旅次有赠

陆游

黄鹤楼前逢剑客,青衣江口见诗人。huáng hè lóu qián féng jiàn kè,qīng yī jiāng kǒu jiàn shī rén。
天涯莫起漂零感,物外终为自在身。tiān yá mò qǐ piāo líng gǎn,wù wài zhōng wèi zì zài shēn。
卖马求船虽少日,阻风中酒动兼旬。mài mǎ qiú chuán suī shǎo rì,zǔ fēng zhōng jiǔ dòng jiān xún。
中原早晚胡尘静,缑月嵩云要卜邻。zhōng yuán zǎo wǎn hú chén jìng,gōu yuè sōng yún yào bo lín。

年光

陆游

无赖年光逐水流,人间随处送悠悠。wú lài nián guāng zhú shuǐ liú,rén jiān suí chù sòng yōu yōu。
千帆落浦湘天晚,孤笛吟风鄠县秋。qiān fān luò pǔ xiāng tiān wǎn,gū dí yín fēng hù xiàn qiū。
小市莺花时痛饮,故宫禾黍亦闲愁。xiǎo shì yīng huā shí tòng yǐn,gù gōng hé shǔ yì xián chóu。
久留只恐惊凡目,又向西凉上酒楼。jiǔ liú zhǐ kǒng jīng fán mù,yòu xiàng xī liáng shàng jiǔ lóu。

闭门二首

陆游

残发凋零不满巾,闭门聊得养天真。cán fā diāo líng bù mǎn jīn,bì mén liáo dé yǎng tiān zhēn。
恐伤药草停除地,为惜松槎禁伐薪。kǒng shāng yào cǎo tíng chú dì,wèi xī sōng chá jìn fá xīn。
独木架成新略彴,一峰买得小嶙峋。dú mù jià chéng xīn lüè zhuó,yī fēng mǎi dé xiǎo lín xún。
萧然便觉浑无事,谈笑时时过近邻。xiāo rán biàn jué hún wú shì,tán xiào shí shí guò jìn lín。

闭门二首

陆游

衰疾厌厌不易医,闭门惟与睡相宜。shuāi jí yàn yàn bù yì yī,bì mén wéi yǔ shuì xiāng yí。
狂曾忤物慵迎客,瘦不胜衣悔作诗。kuáng céng wǔ wù yōng yíng kè,shòu bù shèng yī huǐ zuò shī。
数简隐书忘世味,半瓯春茗过花时。shù jiǎn yǐn shū wàng shì wèi,bàn ōu chūn míng guò huā shí。
寂寥终岁君无诮,正是幽居一段奇。jì liáo zhōng suì jūn wú qiào,zhèng shì yōu jū yī duàn qí。

有所感

陆游

世事真成风马牛,细思愈觉此生浮。shì shì zhēn chéng fēng mǎ niú,xì sī yù jué cǐ shēng fú。
旧交散后知心少,行路难来出户愁。jiù jiāo sàn hòu zhī xīn shǎo,xíng lù nán lái chū hù chóu。
气节陵夷谁独立,文章衰坏正横流。qì jié líng yí shuí dú lì,wén zhāng shuāi huài zhèng héng liú。
鲁中狂士今安有,泪尽朱云草满丘。lǔ zhōng kuáng shì jīn ān yǒu,lèi jǐn zhū yún cǎo mǎn qiū。

湖上作

陆游

耳目聪明手足轻,应酬幽事未忘情。ěr mù cōng míng shǒu zú qīng,yīng chóu yōu shì wèi wàng qíng。
百年日向渔樵过,千里云从几席生。bǎi nián rì xiàng yú qiáo guò,qiān lǐ yún cóng jǐ xí shēng。
樽酒每招邻父共,图书时与小儿评。zūn jiǔ měi zhāo lín fù gòng,tú shū shí yǔ xiǎo ér píng。
但馀烟水无俦侣,堪笑沙鸥欲抗衡。dàn yú yān shuǐ wú chóu lǚ,kān xiào shā ōu yù kàng héng。

赏花

陆游

湖上花光何处寻,朱朱白白自成林。hú shàng huā guāng hé chù xún,zhū zhū bái bái zì chéng lín。
衰年何预伤春事,闲客犹怀爱物心。shuāi nián hé yù shāng chūn shì,xián kè yóu huái ài wù xīn。
欲堕每愁风骤起,正开却要日微阴。yù duò měi chóu fēng zhòu qǐ,zhèng kāi què yào rì wēi yīn。
兰亭禹庙平生事,一榼芳醪莫厌深。lán tíng yǔ miào píng shēng shì,yī kē fāng láo mò yàn shēn。

园庐

陆游

天假残年使荷锄,白头父子守园庐。tiān jiǎ cán nián shǐ hé chú,bái tóu fù zi shǒu yuán lú。
四朝曾遇千龄会,七世相传一束书。sì cháo céng yù qiān líng huì,qī shì xiāng chuán yī shù shū。
物理从来多倚伏,人情莫遣得亲疏。wù lǐ cóng lái duō yǐ fú,rén qíng mò qiǎn dé qīn shū。
功名自有英雄了,吾辈惟当忆遂初。gōng míng zì yǒu yīng xióng le,wú bèi wéi dāng yì suì chū。

书叹

陆游

无能自号痴顽老,尚健人惊矍铄翁。wú néng zì hào chī wán lǎo,shàng jiàn rén jīng jué shuò wēng。
未向松根藏病骨,尚寻花底醉春风。wèi xiàng sōng gēn cáng bìng gǔ,shàng xún huā dǐ zuì chūn fēng。
翩翩孤影如归鹤,冉冉流年付断蓬。piān piān gū yǐng rú guī hè,rǎn rǎn liú nián fù duàn péng。
曾谒高皇识隆准,伤心无复一人同。céng yè gāo huáng shí lóng zhǔn,shāng xīn wú fù yī rén tóng。

示子遹

陆游

敢恨吾生后圣贤,六经虽缺尚成编。gǎn hèn wú shēng hòu shèng xián,liù jīng suī quē shàng chéng biān。
本来尧舜身亲见,孰谓丘轲道不传。běn lái yáo shùn shēn qīn jiàn,shú wèi qiū kē dào bù chuán。
妙理岂求逢掖外,淳风宁在结绳前。miào lǐ qǐ qiú féng yē wài,chún fēng níng zài jié shéng qián。
此身未死还堪勉,更伴吾儿学数年。cǐ shēn wèi sǐ hái kān miǎn,gèng bàn wú ér xué shù nián。

春晚自近村归

陆游

山阴道上柳如丝,策蹇悠悠信所之。shān yīn dào shàng liǔ rú sī,cè jiǎn yōu yōu xìn suǒ zhī。
曲水已过修禊集,馀寒不减试灯时。qū shuǐ yǐ guò xiū xì jí,yú hán bù jiǎn shì dēng shí。
贫犹自力常谋醉,病不能闲日赋诗。pín yóu zì lì cháng móu zuì,bìng bù néng xián rì fù shī。
谁道茅檐苦幽独,一钩新月是相知。shuí dào máo yán kǔ yōu dú,yī gōu xīn yuè shì xiāng zhī。

书感

陆游

楚些难招去干魂,正令舌在向谁论。chǔ xiē nán zhāo qù gàn hún,zhèng lìng shé zài xiàng shuí lùn。
中分白日归攲枕,全付青春与杜门。zhōng fēn bái rì guī qī zhěn,quán fù qīng chūn yǔ dù mén。
凛凛咥人愁履虎,区区染指畏尝鼋。lǐn lǐn xì rén chóu lǚ hǔ,qū qū rǎn zhǐ wèi cháng yuán。
残年誓报嗟何有,虚负明时养老恩。cán nián shì bào jiē hé yǒu,xū fù míng shí yǎng lǎo ēn。

晨起出南堂

陆游

晓枕华胥谁唤回,下堂拽杖一悠哉。xiǎo zhěn huá xū shuí huàn huí,xià táng zhuāi zhàng yī yōu zāi。
啼鸦已逐晨光起,飞鹭初冲宿霭来。tí yā yǐ zhú chén guāng qǐ,fēi lù chū chōng sù ǎi lái。
石路少行生蔓草,柴扉多闭长莓苔。shí lù shǎo xíng shēng màn cǎo,chái fēi duō bì zhǎng méi tái。
身闲亦未全无事,检校幽花几树开。shēn xián yì wèi quán wú shì,jiǎn xiào yōu huā jǐ shù kāi。