古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

北园杂咏十首

陆游

西村林外起炊烟,南浦桥边系钓船。xī cūn lín wài qǐ chuī yān,nán pǔ qiáo biān xì diào chuán。
乐岁家家俱自得,桃源未必是神仙。lè suì jiā jiā jù zì dé,táo yuán wèi bì shì shén xiān。

北园杂咏十首

陆游

舍北桥东幽事多,老夫饭饱得婆娑。shě běi qiáo dōng yōu shì duō,lǎo fū fàn bǎo dé pó suō。
茅檐日落闻舂相,荻浦烟深有棹歌。máo yán rì luò wén chōng xiāng,dí pǔ yān shēn yǒu zhào gē。

北园杂咏十首

陆游

小桥密接西冈路,支径深通北崦村。xiǎo qiáo mì jiē xī gāng lù,zhī jìng shēn tōng běi yān cūn。
老子意行无远近,月中时打野人门。lǎo zi yì xíng wú yuǎn jìn,yuè zhōng shí dǎ yě rén mén。

北园杂咏十首

陆游

东吴霜薄富园蔬,紫芥青菘小雨馀。dōng wú shuāng báo fù yuán shū,zǐ jiè qīng sōng xiǎo yǔ yú。
未说春盘供采撷,老夫汤饼亦时须。wèi shuō chūn pán gōng cǎi xié,lǎo fū tāng bǐng yì shí xū。

北园杂咏十首

陆游

锄麦家家趁晚晴,筑陂处处待春耕。chú mài jiā jiā chèn wǎn qíng,zhù bēi chù chù dài chūn gēng。
小槽酒熟豚蹄美,剩与儿童乐太平。xiǎo cáo jiǔ shú tún tí měi,shèng yǔ ér tóng lè tài píng。

北园杂咏十首

陆游

闲伴邻翁去荷锄,林疏历历见村墟。xián bàn lín wēng qù hé chú,lín shū lì lì jiàn cūn xū。
怪生白鹭飞无数,水落滩生易取鱼。guài shēng bái lù fēi wú shù,shuǐ luò tān shēng yì qǔ yú。

北园杂咏十首

陆游

短筇行乐出柴荆,雪意阑珊却变晴。duǎn qióng xíng lè chū chái jīng,xuě yì lán shān què biàn qíng。
林际已看春雉起,屋头还听岁猪鸣。lín jì yǐ kàn chūn zhì qǐ,wū tóu hái tīng suì zhū míng。

北园杂咏十首

陆游

岁残已似早春天,隔水横林一抹烟。suì cán yǐ shì zǎo chūn tiān,gé shuǐ héng lín yī mǒ yān。
闻道埭西梅半吐,携儿闲上钓鱼船。wén dào dài xī méi bàn tǔ,xié ér xián shàng diào yú chuán。

北园杂咏十首

陆游

白发萧萧病满身,冻云野渡正愁人。bái fā xiāo xiāo bìng mǎn shēn,dòng yún yě dù zhèng chóu rén。
扬鞭大散关头日,曾看中原万里春。yáng biān dà sàn guān tóu rì,céng kàn zhōng yuán wàn lǐ chūn。

北园杂咏十首

陆游

暮年身似一虚舟,付与沧波自在流。mù nián shēn shì yī xū zhōu,fù yǔ cāng bō zì zài liú。
垂地雪云吹不散,且倾桑落脍槎头。chuí dì xuě yún chuī bù sàn,qiě qīng sāng luò kuài chá tóu。

醉中信笔作四绝句既成惧观者不知野人本心也复作一绝

陆游

麦野桑村有酒徒,过门相觅醉相扶。mài yě sāng cūn yǒu jiǔ tú,guò mén xiāng mì zuì xiāng fú。
朱门日日教歌舞,也有侬家此乐无。zhū mén rì rì jiào gē wǔ,yě yǒu nóng jiā cǐ lè wú。

醉中信笔作四绝句既成惧观者不知野人本心也复作一绝

陆游

过得一日过一日,人间万事不须谋。guò dé yī rì guò yī rì,rén jiān wàn shì bù xū móu。
邻家幸可赊芳酝,红蕊何曾笑白头。lín jiā xìng kě shē fāng yùn,hóng ruǐ hé céng xiào bái tóu。

醉中信笔作四绝句既成惧观者不知野人本心也复作一绝

陆游

今朝卖谷得青钱,自出街头买彘肩。jīn cháo mài gǔ dé qīng qián,zì chū jiē tóu mǎi zhì jiān。
草火燎来香满屋,未容下箸已流涎。cǎo huǒ liáo lái xiāng mǎn wū,wèi róng xià zhù yǐ liú xián。

醉中信笔作四绝句既成惧观者不知野人本心也复作一绝

陆游

老觉人间足畏涂,怕人浑似怕於菟。lǎo jué rén jiān zú wèi tú,pà rén hún shì pà yú tú。
晴明颇动青鞋兴,先探门前有客无。qíng míng pǒ dòng qīng xié xīng,xiān tàn mén qián yǒu kè wú。

醉中信笔作四绝句既成惧观者不知野人本心也复作一绝

陆游

治道巍巍本易成,狂言安得略施行。zhì dào wēi wēi běn yì chéng,kuáng yán ān dé lüè shī xíng。
太平事业人皆见,不计封伦死与生。tài píng shì yè rén jiē jiàn,bù jì fēng lún sǐ yǔ shēng。