古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杂兴四首

陆游

清霜染丹叶,秋晚粲如春。qīng shuāng rǎn dān yè,qiū wǎn càn rú chūn。
回首风吹尽,天公解戏人。huí shǒu fēng chuī jǐn,tiān gōng jiě xì rén。

后春愁曲

陆游

六年成都擅豪华,黄金买断城中花。liù nián chéng dōu shàn háo huá,huáng jīn mǎi duàn chéng zhōng huā。
醉狂戏作春愁曲,素屏纨扇传千家。zuì kuáng xì zuò chūn chóu qū,sù píng wán shàn chuán qiān jiā。
当时说愁如梦寐,眼底何曾有愁事。dāng shí shuō chóu rú mèng mèi,yǎn dǐ hé céng yǒu chóu shì。
朱颜忽去白发生,真堕愁城出无计。zhū yán hū qù bái fā shēng,zhēn duò chóu chéng chū wú jì。
世间万事元悠悠,此身长短归山丘。shì jiān wàn shì yuán yōu yōu,cǐ shēn zhǎng duǎn guī shān qiū。
闭门坚坐愈生愁,未死且复秉烛游。bì mén jiān zuò yù shēng chóu,wèi sǐ qiě fù bǐng zhú yóu。

秋花叹

陆游

秋花如义士,荣悴相与同。qiū huā rú yì shì,róng cuì xiāng yǔ tóng。
岂比轻薄花,四散随春风。qǐ bǐ qīng báo huā,sì sàn suí chūn fēng。
黄菊抱残枝,寂寞卧寒雨。huáng jú bào cán zhī,jì mò wò hán yǔ。
拒霜更可怜,和蒂浮烟浦。jù shuāng gèng kě lián,hé dì fú yān pǔ。
古来结交意,正要共死生。gǔ lái jié jiāo yì,zhèng yào gòng sǐ shēng。
读我秋花诗,可代丹鸡盟。dú wǒ qiū huā shī,kě dài dān jī méng。

初寒

陆游

我穷不自活,万事付天公。wǒ qióng bù zì huó,wàn shì fù tiān gōng。
今年寒苦晚,雾雨常蒙蒙。jīn nián hán kǔ wǎn,wù yǔ cháng méng méng。
虽逭裘褐忧,坐念疾病攻。suī huàn qiú hè yōu,zuò niàn jí bìng gōng。
清夜喜不寐,万木号西风。qīng yè xǐ bù mèi,wàn mù hào xī fēng。
新霜才几何,瘴疠一扫空。xīn shuāng cái jǐ hé,zhàng lì yī sǎo kōng。
晓看乌臼林,已有数叶红。xiǎo kàn wū jiù lín,yǐ yǒu shù yè hóng。
微云时去来,寒日犹曈昽。wēi yún shí qù lái,hán rì yóu tóng lóng。
振衣起出户,一笑寻邻翁。zhèn yī qǐ chū hù,yī xiào xún lín wēng。

出塞曲

陆游

北风吹急雪,夜半埋毡庐。běi fēng chuī jí xuě,yè bàn mái zhān lú。
将军八千骑,万里逐单于。jiāng jūn bā qiān qí,wàn lǐ zhú dān yú。
汉家如天臣万邦,欢呼动地单于降。hàn jiā rú tiān chén wàn bāng,huān hū dòng dì dān yú jiàng。
铃声南来金闪铄,赦书已报经沙漠。líng shēng nán lái jīn shǎn shuò,shè shū yǐ bào jīng shā mò。

记梦

陆游

夜梦有客短褐袍,示我文章杂诗骚。yè mèng yǒu kè duǎn hè páo,shì wǒ wén zhāng zá shī sāo。
措辞磊落格力高,浩如怒风驾秋涛。cuò cí lěi luò gé lì gāo,hào rú nù fēng jià qiū tāo。
起伏奔蹴何其豪,势尽东注浮千艘。qǐ fú bēn cù hé qí háo,shì jǐn dōng zhù fú qiān sōu。
李白杜甫生不遭,英气死岂埋蓬蒿。lǐ bái dù fǔ shēng bù zāo,yīng qì sǐ qǐ mái péng hāo。
晚唐诸人战虽鏖,眼暗头白真徒劳。wǎn táng zhū rén zhàn suī áo,yǎn àn tóu bái zhēn tú láo。
何许老将拥弓刀,遇敌可使空壁逃。hé xǔ lǎo jiāng yōng gōng dāo,yù dí kě shǐ kōng bì táo。
肃然起敬竖发毛,伏读百过声嘈嘈。sù rán qǐ jìng shù fā máo,fú dú bǎi guò shēng cáo cáo。
惜未终卷鸡已号,追写尚足惊儿曹。xī wèi zhōng juǎn jī yǐ hào,zhuī xiě shàng zú jīng ér cáo。

冬夜读书

陆游

平生喜藏书,拱璧未为宝。píng shēng xǐ cáng shū,gǒng bì wèi wèi bǎo。
归来稽山下,烂漫恣探讨。guī lái jī shān xià,làn màn zì tàn tǎo。
六经万世眼,守此可以老。liù jīng wàn shì yǎn,shǒu cǐ kě yǐ lǎo。
多闻竟何用,绮语期一扫。duō wén jìng hé yòng,qǐ yǔ qī yī sǎo。
幽居出户稀,衰病拥炉早。yōu jū chū hù xī,shuāi bìng yōng lú zǎo。
青灯照黄卷,作意勿草草。qīng dēng zhào huáng juǎn,zuò yì wù cǎo cǎo。

岁暮

陆游

离离井上桐,郁郁墙下桑。lí lí jǐng shàng tóng,yù yù qiáng xià sāng。
零落岂不悲,无奈中夜霜。líng luò qǐ bù bēi,wú nài zhōng yè shuāng。
蟋蟀更可念,岁暮依客床。xī shuài gèng kě niàn,suì mù yī kè chuáng。
客亦自孤寂,衣篝歇残香。kè yì zì gū jì,yī gōu xiē cán xiāng。
一灯挂西壁,耿耿青无光。yī dēng guà xī bì,gěng gěng qīng wú guāng。
援笔欲写愁,三喟不成章。yuán bǐ yù xiě chóu,sān kuì bù chéng zhāng。

山中夜归戏作短歌

陆游

骏马不用换美妾,名酒不用博凉州。jùn mǎ bù yòng huàn měi qiè,míng jiǔ bù yòng bó liáng zhōu。
霜天饮酒骑马出,驰猎蹴蹋川原秋。shuāng tiān yǐn jiǔ qí mǎ chū,chí liè cù tà chuān yuán qiū。
少年意薄万户侯,白首乃作穷山囚。shǎo nián yì báo wàn hù hóu,bái shǒu nǎi zuò qióng shān qiú。
箭锋岂必尽狐兔,胸次聊欲平山丘。jiàn fēng qǐ bì jǐn hú tù,xiōng cì liáo yù píng shān qiū。
夜归湖上酒初醒,庄舍萧条灯火冷。yè guī hú shàng jiǔ chū xǐng,zhuāng shě xiāo tiáo dēng huǒ lěng。
解刀自笑太粗生,却染松煤飞兔颖。jiě dāo zì xiào tài cū shēng,què rǎn sōng méi fēi tù yǐng。

狂歌

陆游

少年虽狂犹有限,遇酒时能傲忧患。shǎo nián suī kuáng yóu yǒu xiàn,yù jiǔ shí néng ào yōu huàn。
即今狂处不待酒,混混长歌老岩涧。jí jīn kuáng chù bù dài jiǔ,hùn hùn zhǎng gē lǎo yán jiàn。
拂衣即与世俗辞,掉头不受朋友谏。fú yī jí yǔ shì sú cí,diào tóu bù shòu péng yǒu jiàn。
挂帆直欲截烟海,策马犹堪度云栈。guà fān zhí yù jié yān hǎi,cè mǎ yóu kān dù yún zhàn。
枵然痴腹肯贮愁,天遣作盎盛藜苋。xiāo rán chī fù kěn zhù chóu,tiān qiǎn zuò àng shèng lí xiàn。
发垂不栉性所便,衣垢忘濯心已惯。fā chuí bù zhì xìng suǒ biàn,yī gòu wàng zhuó xīn yǐ guàn。
眼前故人死欲无,此生行矣风雨散。yǎn qián gù rén sǐ yù wú,cǐ shēng xíng yǐ fēng yǔ sàn。
羞为尘土伏辕驹,宁作江湖断行雁。xiū wèi chén tǔ fú yuán jū,níng zuò jiāng hú duàn xíng yàn。

迟暮

陆游

迟暮固多感,况此岁峥嵘。chí mù gù duō gǎn,kuàng cǐ suì zhēng róng。
霜霰忽已集,夜闻络纬鸣。shuāng xiàn hū yǐ jí,yè wén luò wěi míng。
青灯不解语,依依有馀情。qīng dēng bù jiě yǔ,yī yī yǒu yú qíng。
铜瓶煮寒泉,中作笙箫声。tóng píng zhǔ hán quán,zhōng zuò shēng xiāo shēng。
沈忧能伤人,一夕白发生。shěn yōu néng shāng rén,yī xī bái fā shēng。
蓬莱渺云海,金丹几时成。péng lái miǎo yún hǎi,jīn dān jǐ shí chéng。

冬夜吟

陆游

昨夜凝霜皎如月,碧瓦鳞鳞冻将裂。zuó yè níng shuāng jiǎo rú yuè,bì wǎ lín lín dòng jiāng liè。
今夜明月却如霜,竹影横窗更清绝。jīn yè míng yuè què rú shuāng,zhú yǐng héng chuāng gèng qīng jué。
造物有意娱诗人,供与诗材次第新。zào wù yǒu yì yú shī rén,gōng yǔ shī cái cì dì xīn。
饥鸿病鹤自无寐,山穷水绝谁为邻。jī hóng bìng hè zì wú mèi,shān qióng shuǐ jué shuí wèi lín。
西村梅花消息动,唧唧寒醅渐鸣瓮。xī cūn méi huā xiāo xī dòng,jī jī hán pēi jiàn míng wèng。
尽将醉帽插幽香,此生莫作长安梦。jǐn jiāng zuì mào chā yōu xiāng,cǐ shēng mò zuò zhǎng ān mèng。

书生叹

陆游

君不见城中小儿计不疏,卖浆卖饼活有馀。jūn bù jiàn chéng zhōng xiǎo ér jì bù shū,mài jiāng mài bǐng huó yǒu yú。
夜归无事唤俦侣,醉倒往往眠街衢。yè guī wú shì huàn chóu lǚ,zuì dào wǎng wǎng mián jiē qú。
又不见垄头男子手把锄,丁字不识称农夫。yòu bù jiàn lǒng tóu nán zi shǒu bǎ chú,dīng zì bù shí chēng nóng fū。
筋力虽劳忧患少,春秋社饮常欢娱。jīn lì suī láo yōu huàn shǎo,chūn qiū shè yǐn cháng huān yú。
可怜秀才最误计,一生衣食囊中书。kě lián xiù cái zuì wù jì,yī shēng yī shí náng zhōng shū。
声名才出众毁集,中道不复能他图。shēng míng cái chū zhòng huǐ jí,zhōng dào bù fù néng tā tú。
抱书饿死在空谷,人虽可罪汝亦愚。bào shū è sǐ zài kōng gǔ,rén suī kě zuì rǔ yì yú。
呜呼人虽可罪汝亦愚,曼倩岂即贤侏儒。wū hū rén suī kě zuì rǔ yì yú,màn qiàn qǐ jí xián zhū rú。

冬夜醉解残灯荧然起读书至明赋诗十韵

陆游

冬夜厌久坐,颇幸一醉眠。dōng yè yàn jiǔ zuò,pǒ xìng yī zuì mián。
满酌文举尊,径卧子敬毡。mǎn zhuó wén jǔ zūn,jìng wò zi jìng zhān。
鼻雷未及作,眼电遽瞭然。bí léi wèi jí zuò,yǎn diàn jù liǎo rán。
孤灯如秋萤,唤我开陈编。gū dēng rú qiū yíng,huàn wǒ kāi chén biān。
初欲限一卷,随手纷联翩。chū yù xiàn yī juǎn,suí shǒu fēn lián piān。
欢然不知疲,忽已晨乌迁。huān rán bù zhī pí,hū yǐ chén wū qiān。
嗟我行六十,衰病迫残年。jiē wǒ xíng liù shí,shuāi bìng pò cán nián。
仕进今永塞,文章后谁传。shì jìn jīn yǒng sāi,wén zhāng hòu shuí chuán。
饱食而安寝,此计定自贤。bǎo shí ér ān qǐn,cǐ jì dìng zì xián。
勿学草玄翁,死为人所怜。wù xué cǎo xuán wēng,sǐ wèi rén suǒ lián。

六十吟

陆游

人生久矣无百年,六十七十已为寿。rén shēng jiǔ yǐ wú bǎi nián,liù shí qī shí yǐ wèi shòu。
嗟予忽忽蹈此境,衰发如蓬面枯瘦。jiē yǔ hū hū dǎo cǐ jìng,shuāi fā rú péng miàn kū shòu。
孤松摧折老涧壑,病马凄凉依栈豆。gū sōng cuī zhé lǎo jiàn hè,bìng mǎ qī liáng yī zhàn dòu。
尚无筹策活目前,岂有功名付身后。shàng wú chóu cè huó mù qián,qǐ yǒu gōng míng fù shēn hòu。
壁疏风入灯焰摇,地炉火尽寒萧萧。bì shū fēng rù dēng yàn yáo,dì lú huǒ jǐn hán xiāo xiāo。
胸中白虹吐千丈,庭树叶空衣未纩。xiōng zhōng bái hóng tǔ qiān zhàng,tíng shù yè kōng yī wèi kuàng。