古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

圣人固多能,艺乃以不试。shèng rén gù duō néng,yì nǎi yǐ bù shì。
嗟予少贫贱,日月成坐弃。jiē yǔ shǎo pín jiàn,rì yuè chéng zuò qì。
矧今耄已及,甘食而美睡。shěn jīn mào yǐ jí,gān shí ér měi shuì。
道衰朋友散,斯文凛将坠。dào shuāi péng yǒu sàn,sī wén lǐn jiāng zhuì。
闭户辄竟日,孰与讲仁智。bì hù zhé jìng rì,shú yǔ jiǎng rén zhì。
厌厌生意尽,何暇议李志。yàn yàn shēng yì jǐn,hé xiá yì lǐ zhì。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

少年喜结交,患难谓可倚。shǎo nián xǐ jié jiāo,huàn nán wèi kě yǐ。
宁知事大谬,亲友化虎兕。níng zhī shì dà miù,qīn yǒu huà hǔ sì。
出仕五十年,危不以谗死。chū shì wǔ shí nián,wēi bù yǐ chán sǐ。
始畏囊中锥,宁取道傍李。shǐ wèi náng zhōng zhuī,níng qǔ dào bàng lǐ。
老来多新知,英彦终可喜。lǎo lái duō xīn zhī,yīng yàn zhōng kě xǐ。
岂以二三君,遂疑天下士。qǐ yǐ èr sān jūn,suì yí tiān xià shì。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

昔我游庐山,夜遇东林雪。xī wǒ yóu lú shān,yè yù dōng lín xuě。
灰深火正热,膏减灯半灭。huī shēn huǒ zhèng rè,gāo jiǎn dēng bàn miè。
童惊林虎过,僧惜涧松折。tóng jīng lín hǔ guò,sēng xī jiàn sōng zhé。
至今每追想,可解肺肝热。zhì jīn měi zhuī xiǎng,kě jiě fèi gān rè。
那知蓬山梦,忽继此清绝。nà zhī péng shān mèng,hū jì cǐ qīng jué。
殊胜苏子卿,餐毡持汉节。shū shèng sū zi qīng,cān zhān chí hàn jié。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

观人如观玉,拙眼喜讥评。guān rén rú guān yù,zhuō yǎn xǐ jī píng。
得失顾在人,玉固非所病。dé shī gù zài rén,yù gù fēi suǒ bìng。
庆历嘉祐间,人才于斯盛。qìng lì jiā yòu jiān,rén cái yú sī shèng。
王回仅一招,石介弃不聘。wáng huí jǐn yī zhāo,shí jiè qì bù pìn。
乃知天下士,成败各有命。nǎi zhī tiān xià shì,chéng bài gè yǒu mìng。
愿君姑安之,天定岂不胜。yuàn jūn gū ān zhī,tiān dìng qǐ bù shèng。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

两山如蛾眉,一水若车辋。liǎng shān rú é méi,yī shuǐ ruò chē wǎng。
吾昔庐其间,百里临莽苍。wú xī lú qí jiān,bǎi lǐ lín mǎng cāng。
少年手艺木,条干日夜长。shǎo nián shǒu yì mù,tiáo gàn rì yè zhǎng。
咿哑驾独辕,迢递摇两桨。yī yǎ jià dú yuán,tiáo dì yáo liǎng jiǎng。
平生会心地,今乃寄梦想。píng shēng huì xīn dì,jīn nǎi jì mèng xiǎng。
何时唤邻翁,烟水行布网。hé shí huàn lín wēng,yān shuǐ xíng bù wǎng。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

货财不可居,禄位不可饕。huò cái bù kě jū,lù wèi bù kě tāo。
我尔本一家,何至皋兰鏖。wǒ ěr běn yī jiā,hé zhì gāo lán áo。
小夫谋人国,纷纷日煎熬。xiǎo fū móu rén guó,fēn fēn rì jiān áo。
或谓性本恶,或谓经无褒。huò wèi xìng běn è,huò wèi jīng wú bāo。
误人方自此,孰如饮醇醪。wù rén fāng zì cǐ,shú rú yǐn chún láo。
清言亦自佳,遗事非徒高。qīng yán yì zì jiā,yí shì fēi tú gāo。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

鲁山粹而博,韶美旷且真。lǔ shān cuì ér bó,sháo měi kuàng qiě zhēn。
石渠东观中,久矣无若人。shí qú dōng guān zhōng,jiǔ yǐ wú ruò rén。
飞仙骖凤鸾,岂久混世尘。fēi xiān cān fèng luán,qǐ jiǔ hùn shì chén。
空馀文章在,常与日月新。kōng yú wén zhāng zài,cháng yǔ rì yuè xīn。
我虽不足数,畴昔忝交亲。wǒ suī bù zú shù,chóu xī tiǎn jiāo qīn。
尚想秋灯下,对影攲幅巾。shàng xiǎng qiū dēng xià,duì yǐng qī fú jīn。

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵

陆游

君子尚大节,又甚恶不情。jūn zi shàng dà jié,yòu shén è bù qíng。
鲁连故可人,用意终近名。lǔ lián gù kě rén,yòng yì zhōng jìn míng。
千载高夷齐,采薇忘其生。qiān zài gāo yí qí,cǎi wēi wàng qí shēng。
周公述易象,所以贵幽贞。zhōu gōng shù yì xiàng,suǒ yǐ guì yōu zhēn。
去圣虽已远,江左见渊明。qù shèng suī yǐ yuǎn,jiāng zuǒ jiàn yuān míng。
我读饮酒诗,朱弦有遗声。wǒ dú yǐn jiǔ shī,zhū xián yǒu yí shēng。

梦韩无咎如在京口时既觉枕上作短歌

陆游

隆兴之初客江皋,连榱结驷皆贤豪。lóng xīng zhī chū kè jiāng gāo,lián cuī jié sì jiē xián háo。
坐中无咎我所畏,日夜酬唱兼诗骚。zuò zhōng wú jiù wǒ suǒ wèi,rì yè chóu chàng jiān shī sāo。
有时赠我玉具剑,间亦报之金错刀。yǒu shí zèng wǒ yù jù jiàn,jiān yì bào zhī jīn cuò dāo。
旧游忽堕五更梦,举首但觉铁瓮高。jiù yóu hū duò wǔ gèng mèng,jǔ shǒu dàn jué tiě wèng gāo。
樽前美人亦黄土,吾辈鬼录将安逃。zūn qián měi rén yì huáng tǔ,wú bèi guǐ lù jiāng ān táo。
死生一诀信已矣,所恨膏火常煎熬。sǐ shēng yī jué xìn yǐ yǐ,suǒ hèn gāo huǒ cháng jiān áo。
平生不爱葱岭话,方术亦陋葛与陶。píng shēng bù ài cōng lǐng huà,fāng shù yì lòu gé yǔ táo。
但当东归弃百事,烂醉海上观云涛。dàn dāng dōng guī qì bǎi shì,làn zuì hǎi shàng guān yún tāo。

题赵生画

陆游

东都画手排浮萍,天子独赏一赵生。dōng dōu huà shǒu pái fú píng,tiān zi dú shǎng yī zhào shēng。
幅缣尺纸皆厚赐,众史妒媢都人惊。fú jiān chǐ zhǐ jiē hòu cì,zhòng shǐ dù mào dōu rén jīng。
尔来一笔不复见,好事往往空闻名。ěr lái yī bǐ bù fù jiàn,hǎo shì wǎng wǎng kōng wén míng。
奇哉此独出劫火,论价直恐千金轻。qí zāi cǐ dú chū jié huǒ,lùn jià zhí kǒng qiān jīn qīng。
老廉博士最别识,一见自谓双眼明。lǎo lián bó shì zuì bié shí,yī jiàn zì wèi shuāng yǎn míng。
老夫寓居旱河上,矮轴正向幽窗横。lǎo fū yù jū hàn hé shàng,ǎi zhóu zhèng xiàng yōu chuāng héng。
饭馀扪腹看不厌,林外重阁高峥嵘。fàn yú mén fù kàn bù yàn,lín wài zhòng gé gāo zhēng róng。
凭谁唤住两禅客,水边共听烟钟声。píng shuí huàn zhù liǎng chán kè,shuǐ biān gòng tīng yān zhōng shēng。

暇日弄笔戏书三首

陆游

天地为我庐,江山为我客。tiān dì wèi wǒ lú,jiāng shān wèi wǒ kè。
北斗以酌酒,恨我饮量窄。běi dòu yǐ zhuó jiǔ,hèn wǒ yǐn liàng zhǎi。
人生但闭户,乌用分菽麦。rén shēng dàn bì hù,wū yòng fēn shū mài。
赠君玉函方,愦愦无皂白。zèng jūn yù hán fāng,kuì kuì wú zào bái。

暇日弄笔戏书三首

陆游

草书学张颠,行书学杨风。cǎo shū xué zhāng diān,xíng shū xué yáng fēng。
平生江湖心,聊寄笔砚中。píng shēng jiāng hú xīn,liáo jì bǐ yàn zhōng。
龙蛇入我腕,疋素忽已穷。lóng shé rù wǒ wàn,pǐ sù hū yǐ qióng。
馀势尚隐辚,此兴嗟谁同。yú shì shàng yǐn lín,cǐ xīng jiē shuí tóng。

暇日弄笔戏书三首

陆游

胸怀几云梦,形骸一槁木。xiōng huái jǐ yún mèng,xíng hái yī gǎo mù。
虽客长安城,未始忘退缩。suī kè zhǎng ān chéng,wèi shǐ wàng tuì suō。
古来豪杰士,强半死空谷。gǔ lái háo jié shì,qiáng bàn sǐ kōng gǔ。
耐事勿动心,贫贱岂汝独。nài shì wù dòng xīn,pín jiàn qǐ rǔ dú。

谢徐志父帐干惠诗编

陆游

平生闻若人,笔墨极奇峭。píng shēng wén ruò rén,bǐ mò jí qí qiào。
相望二千里,安得接谈笑。xiāng wàng èr qiān lǐ,ān dé jiē tán xiào。
一朝获其诗,惊喜逾素料。yī cháo huò qí shī,jīng xǐ yú sù liào。
夜窗取吟讽,寒灯耿相照。yè chuāng qǔ yín fěng,hán dēng gěng xiāng zhào。
舂容清庙歌,缥缈苏门啸。chōng róng qīng miào gē,piāo miǎo sū mén xiào。
蹴天浙江涛,照野楚山烧。cù tiān zhè jiāng tāo,zhào yě chǔ shān shāo。
每篇十过读,玩味头屡掉。měi piān shí guò dú,wán wèi tóu lǚ diào。
正如啜名酒,虽爱不忍釂。zhèng rú chuài míng jiǔ,suī ài bù rěn jiào。
看君亦华发,气压万年少。kàn jūn yì huá fā,qì yā wàn nián shǎo。
予昔从茶山,辱赏三语妙。yǔ xī cóng chá shān,rǔ shǎng sān yǔ miào。
文章老不进,憔悴今可吊。wén zhāng lǎo bù jìn,qiáo cuì jīn kě diào。
谁知牛车铎,黄钟乃同调。shuí zhī niú chē duó,huáng zhōng nǎi tóng diào。
愿君时来过,勿恤俗子诮。yuàn jūn shí lái guò,wù xù sú zi qiào。

谢王子林判院惠诗编

陆游

文章有定价,议论有至公。wén zhāng yǒu dìng jià,yì lùn yǒu zhì gōng。
我不如诚斋,此评天下同。wǒ bù rú chéng zhāi,cǐ píng tiān xià tóng。
王子江西秀,诗有诚斋风。wáng zi jiāng xī xiù,shī yǒu chéng zhāi fēng。
今年入修门,轩轩若飞鸿。jīn nián rù xiū mén,xuān xuān ruò fēi hóng。
人言诚斋诗,浩然与俱东。rén yán chéng zhāi shī,hào rán yǔ jù dōng。
字字若长城,梯冲何由攻。zì zì ruò zhǎng chéng,tī chōng hé yóu gōng。
我望已畏之,谨避不欲逢。wǒ wàng yǐ wèi zhī,jǐn bì bù yù féng。
一日来叩门,锦囊出几空。yī rì lái kòu mén,jǐn náng chū jǐ kōng。
我欲与驰逐,未交力已穷。wǒ yù yǔ chí zhú,wèi jiāo lì yǐ qióng。
太息谓王子,诸人无此功。tài xī wèi wáng zi,zhū rén wú cǐ gōng。
骑驴上灞桥,买酒醉新丰。qí lǘ shàng bà qiáo,mǎi jiǔ zuì xīn fēng。
知子定有人,讵必老钝翁。zhī zi dìng yǒu rén,jù bì lǎo dùn wēng。