古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

三泉驿舍

陆游

残钟断角度黄昏,小驿孤灯早闭门。cán zhōng duàn jiǎo dù huáng hūn,xiǎo yì gū dēng zǎo bì mén。
霜气峭深摧草木,风声浩荡卷郊原。shuāng qì qiào shēn cuī cǎo mù,fēng shēng hào dàng juǎn jiāo yuán。
故山有约频回首,末路无归易断魂。gù shān yǒu yuē pín huí shǒu,mò lù wú guī yì duàn hún。
短鬓萧萧不禁白,强排幽恨近清樽。duǎn bìn xiāo xiāo bù jìn bái,qiáng pái yōu hèn jìn qīng zūn。

嘉川铺得檄遂行中夜次小柏

陆游

黄旗传檄趣归程,急服单装破夜行。huáng qí chuán xí qù guī chéng,jí fú dān zhuāng pò yè xíng。
肃肃霜飞当十月,离离斗转欲三更。sù sù shuāng fēi dāng shí yuè,lí lí dòu zhuǎn yù sān gèng。
酒消顿觉衣裘薄,驿近先看炬火迎。jiǔ xiāo dùn jué yī qiú báo,yì jìn xiān kàn jù huǒ yíng。
渭水函关元不远,著鞭无日涕空横。wèi shuǐ hán guān yuán bù yuǎn,zhù biān wú rì tì kōng héng。

归次汉中境上

陆游

云栈屏山阅月游,马蹄初喜蹋梁州。yún zhàn píng shān yuè yuè yóu,mǎ tí chū xǐ tà liáng zhōu。
地连秦雍川原壮,水下荆杨日夜流。dì lián qín yōng chuān yuán zhuàng,shuǐ xià jīng yáng rì yè liú。
遗虏孱孱宁远略,孤臣耿耿独私忧。yí lǔ càn càn níng yuǎn lüè,gū chén gěng gěng dú sī yōu。
良时恐作他年恨,大散关头又一秋。liáng shí kǒng zuò tā nián hèn,dà sàn guān tóu yòu yī qiū。

初离兴元

陆游

梦里何曾有去来,高城无奈角声哀。mèng lǐ hé céng yǒu qù lái,gāo chéng wú nài jiǎo shēng āi。
连林秋叶吹初尽,满路寒泥蹋欲开。lián lín qiū yè chuī chū jǐn,mǎn lù hán ní tà yù kāi。
笠泽决归犹小憩,锦城未到莫轻回。lì zé jué guī yóu xiǎo qì,jǐn chéng wèi dào mò qīng huí。
炊菰斫脍明年事,却忆斯游亦壮哉。chuī gū zhuó kuài míng nián shì,què yì sī yóu yì zhuàng zāi。

书事

陆游

生长江湖狎钓船,跨鞍塞上亦前缘。shēng zhǎng jiāng hú xiá diào chuán,kuà ān sāi shàng yì qián yuán。
云埋废苑呼鹰处,雪暗荒郊射虎天。yún mái fèi yuàn hū yīng chù,xuě àn huāng jiāo shè hǔ tiān。
醪酒芳醇偏易醉,胡羊肥美了无膻。láo jiǔ fāng chún piān yì zuì,hú yáng féi měi le wú shān。
扬州虽有东归日,闭置车中定怅然。yáng zhōu suī yǒu dōng guī rì,bì zhì chē zhōng dìng chàng rán。

长木晚兴

陆游

沮水嶓山名古今,聊将行役当登临。jǔ shuǐ bō shān míng gǔ jīn,liáo jiāng xíng yì dāng dēng lín。
断桥烟雨梅花瘦,绝涧风霜槲叶深。duàn qiáo yān yǔ méi huā shòu,jué jiàn fēng shuāng hú yè shēn。
末路清愁常衮衮,残冬急景易骎骎。mò lù qīng chóu cháng gǔn gǔn,cán dōng jí jǐng yì qīn qīn。
故巢东望知何处,空羡归鸦解满林。gù cháo dōng wàng zhī hé chù,kōng xiàn guī yā jiě mǎn lín。

遣兴

陆游

貂裘破弊色凄凉,塞上归来路更长。diāo qiú pò bì sè qī liáng,sāi shàng guī lái lù gèng zhǎng。
老骥嘶鸣常伏枥,寒龟藏缩正支床。lǎo jì sī míng cháng fú lì,hán guī cáng suō zhèng zhī chuáng。
雕零客路新霜鬓,扫洒先师旧草堂。diāo líng kè lù xīn shuāng bìn,sǎo sǎ xiān shī jiù cǎo táng。
九折阪头休绝叹,世间何地不羊肠。jiǔ zhé bǎn tóu xiū jué tàn,shì jiān hé dì bù yáng cháng。

赴成都泛舟自三泉至益昌谋以明年下三峡

陆游

诗酒清狂二十年,又摩病眼看西川。shī jiǔ qīng kuáng èr shí nián,yòu mó bìng yǎn kàn xī chuān。
心如老骥常千里,身似春蚕已再眠。xīn rú lǎo jì cháng qiān lǐ,shēn shì chūn cán yǐ zài mián。
暮雪乌奴停醉帽,秋风白帝放归船。mù xuě wū nú tíng zuì mào,qiū fēng bái dì fàng guī chuán。
飘零自是关天命,错被人呼作地仙。piāo líng zì shì guān tiān mìng,cuò bèi rén hū zuò dì xiān。

予行蜀汉间道出潭毒关下每憩罗汉院山光轩今复过之怅然有感

陆游

山光轩上几闲游,潭毒关前又小留。shān guāng xuān shàng jǐ xián yóu,tán dú guān qián yòu xiǎo liú。
麦陇雪苗寒剡剡,柘林风叶莫飕飕。mài lǒng xuě miáo hán shàn shàn,zhè lín fēng yè mò sōu sōu。
马行剑阁从今始,门泊吴船亦已谋。mǎ xíng jiàn gé cóng jīn shǐ,mén pō wú chuán yì yǐ móu。
醉眼每嫌天地迮,尽将万里著吾愁。zuì yǎn měi xián tiān dì zé,jǐn jiāng wàn lǐ zhù wú chóu。

雪晴行益昌道中颇有春意

陆游

杜陵雁下岁将残,疋马西游雪拥关。dù líng yàn xià suì jiāng cán,pǐ mǎ xī yóu xuě yōng guān。
憔悴敢忘双阙路,淹迟遍看两川山。qiáo cuì gǎn wàng shuāng quē lù,yān chí biàn kàn liǎng chuān shān。
春回柳眼梅须里,愁在鞭丝帽影间。chūn huí liǔ yǎn méi xū lǐ,chóu zài biān sī mào yǐng jiān。
安得黄金成大药,为人千载驻颓颜。ān dé huáng jīn chéng dà yào,wèi rén qiān zài zhù tuí yán。

宿武连县驿

陆游

平日功名浪自期,头颅到此不难知。píng rì gōng míng làng zì qī,tóu lú dào cǐ bù nán zhī。
宦情薄似秋蝉翼,乡思多于春茧丝。huàn qíng báo shì qiū chán yì,xiāng sī duō yú chūn jiǎn sī。
野店风霜俶装早,县桥灯火下程迟。yě diàn fēng shuāng chù zhuāng zǎo,xiàn qiáo dēng huǒ xià chéng chí。
鞭寒熨手戎衣窄,忽忆南山射虎时。biān hán yùn shǒu róng yī zhǎi,hū yì nán shān shè hǔ shí。

绵州魏成

陆游

老夫乘兴忽西游,远跨秦吴万里秋。lǎo fū chéng xīng hū xī yóu,yuǎn kuà qín wú wàn lǐ qiū。
尊酒登临遍山寺,歌辞散落满江楼。zūn jiǔ dēng lín biàn shān sì,gē cí sàn luò mǎn jiāng lóu。
孤城木叶萧萧下,古驿滩声㶁㶁流。gū chéng mù yè xiāo xiāo xià,gǔ yì tān shēng guó guó liú。
未许诗人夸此地,茂林修竹忆吾州。wèi xǔ shī rén kuā cǐ dì,mào lín xiū zhú yì wú zhōu。

罗江驿翠望亭读宋景文公诗

陆游

扑马征尘拂不开,高亭攲帽一徘徊。pū mǎ zhēng chén fú bù kāi,gāo tíng qī mào yī pái huái。
蜀山地暖稀逢雪,闰岁春迟未见梅。shǔ shān dì nuǎn xī féng xuě,rùn suì chūn chí wèi jiàn méi。
陂水近人无鹭下,烟林藏寺有钟来。bēi shuǐ jìn rén wú lù xià,yān lín cáng sì yǒu zhōng lái。
宋公出牧曾题壁,锦段虽残试剪裁。sòng gōng chū mù céng tí bì,jǐn duàn suī cán shì jiǎn cái。

梅花

陆游

家是江南友是兰,水边月底怯新寒。jiā shì jiāng nán yǒu shì lán,shuǐ biān yuè dǐ qiè xīn hán。
画图省识惊春早,玉笛孤吹怨夜残。huà tú shěng shí jīng chūn zǎo,yù dí gū chuī yuàn yè cán。
冷淡合教闲处著,清臞难遣俗人看。lěng dàn hé jiào xián chù zhù,qīng qú nán qiǎn sú rén kàn。
相逢剩作樽前恨,索笑情怀老渐阑。xiāng féng shèng zuò zūn qián hèn,suǒ xiào qíng huái lǎo jiàn lán。

成都岁暮始微寒小酌遣兴

陆游

革带频移纱帽宽,茶铛欲熟篆香残。gé dài pín yí shā mào kuān,chá dāng yù shú zhuàn xiāng cán。
疏梅已报先春信,小雨初成十月寒。shū méi yǐ bào xiān chūn xìn,xiǎo yǔ chū chéng shí yuè hán。
身似野僧犹有发,门如村舍强名官。shēn shì yě sēng yóu yǒu fā,mén rú cūn shě qiáng míng guān。
鼠肝虫臂元无择,遇酒犹能罄一欢。shǔ gān chóng bì yuán wú zé,yù jiǔ yóu néng qìng yī huān。