古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

送全州赵都曹

陆游

霜叶无停声,脂车有行色。shuāng yè wú tíng shēng,zhī chē yǒu xíng sè。
正悲南浦秋,又送清湘客。zhèng bēi nán pǔ qiū,yòu sòng qīng xiāng kè。
啼饥儿颊红,待养亲发白。tí jī ér jiá hóng,dài yǎng qīn fā bái。
努力事上官,世路日已迫。nǔ lì shì shàng guān,shì lù rì yǐ pò。

蹋碛

陆游

鬼门关外逢人日,蹋碛千家万家出。guǐ mén guān wài féng rén rì,tà qì qiān jiā wàn jiā chū。
竹枝惨戚云不动,剑器联翩日将夕。zhú zhī cǎn qī yún bù dòng,jiàn qì lián piān rì jiāng xī。
行人十有八九瘿,见惯何曾羞顾影。xíng rén shí yǒu bā jiǔ yǐng,jiàn guàn hé céng xiū gù yǐng。
江边沽酒沙上卧,峡口月出风吹醒。jiāng biān gū jiǔ shā shàng wò,xiá kǒu yuè chū fēng chuī xǐng。
人生未死信难知,憔悴夔州生鬓丝。rén shēng wèi sǐ xìn nán zhī,qiáo cuì kuí zhōu shēng bìn sī。
何日画船摇桂楫,西湖却赋探春诗。hé rì huà chuán yáo guì jí,xī hú què fù tàn chūn shī。

风雨中望峡口诸山奇甚戏作短歌

陆游

白盐赤甲天下雄,拔地突兀摩苍穹。bái yán chì jiǎ tiān xià xióng,bá dì tū wù mó cāng qióng。
凛然猛士舞长剑,空有豪健无雍容。lǐn rán měng shì wǔ zhǎng jiàn,kōng yǒu háo jiàn wú yōng róng。
不令气象少渟滀,常恨天地无全功。bù lìng qì xiàng shǎo tíng chù,cháng hèn tiān dì wú quán gōng。
今朝忽悟始叹息,妙处元在烟雨中。jīn cháo hū wù shǐ tàn xī,miào chù yuán zài yān yǔ zhōng。
太阴杀气横惨澹,元化变态含空蒙。tài yīn shā qì héng cǎn dàn,yuán huà biàn tài hán kōng méng。
正如奇材遇事见,平日乃与常人同。zhèng rú qí cái yù shì jiàn,píng rì nǎi yǔ cháng rén tóng。
安得朱楼高百尺,看此疾雨吹横风。ān dé zhū lóu gāo bǎi chǐ,kàn cǐ jí yǔ chuī héng fēng。

游卧龙寺

陆游

晓发鱼复走瞿唐,沙头唤渡倚胡床。xiǎo fā yú fù zǒu qú táng,shā tóu huàn dù yǐ hú chuáng。
峒人争趁五更市,我亦来追六月凉。dòng rén zhēng chèn wǔ gèng shì,wǒ yì lái zhuī liù yuè liáng。
残星欲尽尚历落,明河已淡馀苍茫。cán xīng yù jǐn shàng lì luò,míng hé yǐ dàn yú cāng máng。
翻翻林表鸦鹊语,渺渺烟边鸥鹭行。fān fān lín biǎo yā què yǔ,miǎo miǎo yān biān ōu lù xíng。
过江走马十五里,小寺残僧真蕞尔。guò jiāng zǒu mǎ shí wǔ lǐ,xiǎo sì cán sēng zhēn zuì ěr。
投鞭入门一为笑,僻陋称雄有如此。tóu biān rù mén yī wèi xiào,pì lòu chēng xióng yǒu rú cǐ。
君不见天童径山金碧浮虚空,千衲梵呗层云中。jūn bù jiàn tiān tóng jìng shān jīn bì fú xū kōng,qiān nà fàn bei céng yún zhōng。

秋晴欲出城以事不果

陆游

古人已去不可回,今人日夜归泉台。gǔ rén yǐ qù bù kě huí,jīn rén rì yè guī quán tái。
浮生细看只此是,到死自苦何为哉。fú shēng xì kàn zhǐ cǐ shì,dào sǐ zì kǔ hé wèi zāi。
矜名饰诈竟一世,忍寒触热忘其骸。jīn míng shì zhà jìng yī shì,rěn hán chù rè wàng qí hái。
不令金樽映翠杓,坐待白骨生苍苔。bù lìng jīn zūn yìng cuì biāo,zuò dài bái gǔ shēng cāng tái。
清秋九月瘴如洗,白盐千仞高崔嵬。qīng qiū jiǔ yuè zhàng rú xǐ,bái yán qiān rèn gāo cuī wéi。
荒庭落叶不可扫,惟有丛菊争先开。huāng tíng luò yè bù kě sǎo,wéi yǒu cóng jú zhēng xiān kāi。
瀼西黄柑霜落爪,溪口赤梨丹染腮。ráng xī huáng gān shuāng luò zhǎo,xī kǒu chì lí dān rǎn sāi。
熊肪玉洁美香饭,鲊脔花糁宜新醅。xióng fáng yù jié měi xiāng fàn,zhǎ luán huā sǎn yí xīn pēi。
南窗病起亦萧散,甚欲往探城西梅。nán chuāng bìng qǐ yì xiāo sàn,shén yù wǎng tàn chéng xī méi。
一官底处不败意,正用此时持事来。yī guān dǐ chù bù bài yì,zhèng yòng cǐ shí chí shì lái。

书驿壁二首

陆游

猿叫铺前雪欲作,鬼门关头路正恶。yuán jiào pù qián xuě yù zuò,guǐ mén guān tóu lù zhèng è。
泥深三尺马蹄弱,霜厚一寸客衣薄。ní shēn sān chǐ mǎ tí ruò,shuāng hòu yī cùn kè yī báo。
朝行过栈暮渡笮,夜投破驿火煜爚。cháo xíng guò zhàn mù dù zé,yè tóu pò yì huǒ yù yuè。
人生但要无愧怍,万里窜身元不错。rén shēng dàn yào wú kuì zuò,wàn lǐ cuàn shēn yuán bù cuò。

书驿壁二首

陆游

峡中山多甲天下,万嶂千峰通一罅。xiá zhōng shān duō jiǎ tiān xià,wàn zhàng qiān fēng tōng yī xià。
峒民无地习耕稼,射麋捕虎连昼夜。dòng mín wú dì xí gēng jià,shè mí bǔ hǔ lián zhòu yè。
女儿薄命天不借,青灯独宿江边舍。nǚ ér báo mìng tiān bù jiè,qīng dēng dú sù jiāng biān shě。
黎明卖薪勿悲咤,女生岂有终不嫁。lí míng mài xīn wù bēi zhà,nǚ shēng qǐ yǒu zhōng bù jià。

饭三折铺铺在乱山中

陆游

平生爱山每自叹,举世但觉山可玩。píng shēng ài shān měi zì tàn,jǔ shì dàn jué shān kě wán。
皇天怜之足其愿,著在荒山更何怨。huáng tiān lián zhī zú qí yuàn,zhù zài huāng shān gèng hé yuàn。
南穷闽粤西蜀汉,马蹄几历天下半。nán qióng mǐn yuè xī shǔ hàn,mǎ tí jǐ lì tiān xià bàn。
山横水掩路欲断,崔嵬可陟流可乱。shān héng shuǐ yǎn lù yù duàn,cuī wéi kě zhì liú kě luàn。
春风桃李方漫漫,飞栈凌空又奇观。chūn fēng táo lǐ fāng màn màn,fēi zhàn líng kōng yòu qí guān。
但令身健能强饭,万里只作游山看。dàn lìng shēn jiàn néng qiáng fàn,wàn lǐ zhǐ zuò yóu shān kàn。

酒无独饮理

陆游

酒无独饮理,常恨欠佳客。jiǔ wú dú yǐn lǐ,cháng hèn qiàn jiā kè。
忽得我辈人,岂计晨与夕。hū dé wǒ bèi rén,qǐ jì chén yǔ xī。
少年事虚名,岁月驹过隙。shǎo nián shì xū míng,suì yuè jū guò xì。
自从老大来,一日亦可惜。zì cóng lǎo dà lái,yī rì yì kě xī。
糟丘未易办,小计且千石。zāo qiū wèi yì bàn,xiǎo jì qiě qiān shí。
颓然置万事,天地为幕帟。tuí rán zhì wàn shì,tiān dì wèi mù yì。
人生如刀砺,磨尽要有日。rén shēng rú dāo lì,mó jǐn yào yǒu rì。
不须荷锸随,况问几两屐。bù xū hé chā suí,kuàng wèn jǐ liǎng jī。

畏虎

陆游

滑路滑如苔,涩路涩若梯。huá lù huá rú tái,sè lù sè ruò tī。
更堪都梁下,一雪三日泥。gèng kān dōu liáng xià,yī xuě sān rì ní。
泥深尚云可,委身饿虎蹊。ní shēn shàng yún kě,wěi shēn è hǔ qī。
心寒道上迹,魄碎茆叶低。xīn hán dào shàng jì,pò suì máo yè dī。
常恐不自免,一死均猪鸡。cháng kǒng bù zì miǎn,yī sǐ jūn zhū jī。
老马亦甚畏,愶愶不敢嘶。lǎo mǎ yì shén wèi,xié xié bù gǎn sī。
吾闻虎虽暴,未尝窥汝栖。wú wén hǔ suī bào,wèi cháng kuī rǔ qī。
孤行暮不止,取祸非排挤。gū xíng mù bù zhǐ,qǔ huò fēi pái jǐ。
彼谗实有心,平地生沟溪。bǐ chán shí yǒu xīn,píng dì shēng gōu xī。
哀哉马新息,薏苡成珠犀。āi zāi mǎ xīn xī,yì yǐ chéng zhū xī。

蟠龙瀑布

陆游

远望纷珠缨,近观转雷霆。yuǎn wàng fēn zhū yīng,jìn guān zhuǎn léi tíng。
人言水出奇,意使行人惊。rén yán shuǐ chū qí,yì shǐ xíng rén jīng。
人惊我何得,定非水之情。rén jīng wǒ hé dé,dìng fēi shuǐ zhī qíng。
水亦有何情,因物以赋形。shuǐ yì yǒu hé qíng,yīn wù yǐ fù xíng。
处高势趋下,岂乐与石争。chù gāo shì qū xià,qǐ lè yǔ shí zhēng。
退之亦隘人,强言不平鸣。tuì zhī yì ài rén,qiáng yán bù píng míng。
古来贤达士,初亦愿躬耕。gǔ lái xián dá shì,chū yì yuàn gōng gēng。
意气或感激,邂逅成功名。yì qì huò gǎn jī,xiè hòu chéng gōng míng。

题梁山军瑞丰亭

陆游

我行都梁窘风雪,史君喜事能留客。wǒ xíng dōu liáng jiǒng fēng xuě,shǐ jūn xǐ shì néng liú kè。
瑞丰亭上一尊酒,渺渺郊原水初白。ruì fēng tíng shàng yī zūn jiǔ,miǎo miǎo jiāo yuán shuǐ chū bái。
峡中地褊常苦贫,政令愈简民愈淳。xiá zhōng dì biǎn cháng kǔ pín,zhèng lìng yù jiǎn mín yù chún。
本来无事只畏扰,扰者才吏非庸人。běn lái wú shì zhǐ wèi rǎo,rǎo zhě cái lì fēi yōng rén。
都梁之民独无苦,须晴得晴雨得雨。dōu liáng zhī mín dú wú kǔ,xū qíng dé qíng yǔ dé yǔ。
史君心爱稼如云,时上斯亭按歌舞。shǐ jūn xīn ài jià rú yún,shí shàng sī tíng àn gē wǔ。
歌阑舞罢史君醉,父老罗拜丰年赐。gē lán wǔ bà shǐ jūn zuì,fù lǎo luó bài fēng nián cì。
圣朝尚实抑虚文,纵产芝房非上瑞。shèng cháo shàng shí yì xū wén,zòng chǎn zhī fáng fēi shàng ruì。

岳池农家

陆游

春深农家耕未足,原头叱叱两黄犊。chūn shēn nóng jiā gēng wèi zú,yuán tóu chì chì liǎng huáng dú。
泥融无块水初浑,雨细有痕秧正绿。ní róng wú kuài shuǐ chū hún,yǔ xì yǒu hén yāng zhèng lǜ。
绿秧分时风日美,时平未有差科起。lǜ yāng fēn shí fēng rì měi,shí píng wèi yǒu chà kē qǐ。
买花西舍喜成婚,持酒东邻贺生子。mǎi huā xī shě xǐ chéng hūn,chí jiǔ dōng lín hè shēng zi。
谁言农家不入时,小姑画得城中眉。shuí yán nóng jiā bù rù shí,xiǎo gū huà dé chéng zhōng méi。
一双素手无人识,空村相唤看缫丝。yī shuāng sù shǒu wú rén shí,kōng cūn xiāng huàn kàn sāo sī。
农家农家乐复乐,不比市朝争夺恶。nóng jiā nóng jiā lè fù lè,bù bǐ shì cháo zhēng duó è。
宦游所得真几何,我已三年废东作。huàn yóu suǒ dé zhēn jǐ hé,wǒ yǐ sān nián fèi dōng zuò。

鼓楼铺醉歌

陆游

书生迫饥寒,一饱轻三巴。shū shēng pò jī hán,yī bǎo qīng sān bā。
三巴未云已,北首趋褒斜。sān bā wèi yún yǐ,běi shǒu qū bāo xié。
匆匆出门去,裘马不复华。cōng cōng chū mén qù,qiú mǎ bù fù huá。
短帽障赤日,烈风吹黄沙。duǎn mào zhàng chì rì,liè fēng chuī huáng shā。
俶装先晨鸡,投鞭后昏鸦。chù zhuāng xiān chén jī,tóu biān hòu hūn yā。
壮哉利阆间,崖谷何谽谺。zhuàng zāi lì láng jiān,yá gǔ hé hān xiā。
地荒多牧卒,往往闻芦笳。dì huāng duō mù zú,wǎng wǎng wén lú jiā。
我行春未动,原野今无花。wǒ xíng chūn wèi dòng,yuán yě jīn wú huā。
稚子入旅梦,挽须劝还家。zhì zi rù lǚ mèng,wǎn xū quàn hái jiā。
起坐不能寐,愁肠如转车。qǐ zuò bù néng mèi,chóu cháng rú zhuǎn chē。
四方丈夫事,行矣勿咨嗟。sì fāng zhàng fū shì,xíng yǐ wù zī jiē。

春雨

陆游

江头一夜雨,晓路无新花。jiāng tóu yī yè yǔ,xiǎo lù wú xīn huā。
我今为陈人,感此重叹嗟。wǒ jīn wèi chén rén,gǎn cǐ zhòng tàn jiē。
羲和挟两曜,疾走不可遮。xī hé xié liǎng yào,jí zǒu bù kě zhē。
古今俯仰间,那暇惜物华。gǔ jīn fǔ yǎng jiān,nà xiá xī wù huá。