古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

山脚散步由舍北归三首

陆游

空碧升团月,江郊弄夕霏。kōng bì shēng tuán yuè,jiāng jiāo nòng xī fēi。
生涯今始是,年事古犹稀。shēng yá jīn shǐ shì,nián shì gǔ yóu xī。
冰解鱼初跃,风和雁欲归。bīng jiě yú chū yuè,fēng hé yàn yù guī。
兴来忘远近,草露已沾衣。xīng lái wàng yuǎn jìn,cǎo lù yǐ zhān yī。

得张季长书以大蓬见称盖以予寄禄官视昔秘书监也因作五字寄之

陆游

老病江湖上,烦公问死生。lǎo bìng jiāng hú shàng,fán gōng wèn sǐ shēng。
仙蓬虽误到,残锦只虚名。xiān péng suī wù dào,cán jǐn zhǐ xū míng。
点滴三更雨,凄凉万里情。diǎn dī sān gèng yǔ,qī liáng wàn lǐ qíng。
向来遗恨极,不遂隐青城。xiàng lái yí hèn jí,bù suì yǐn qīng chéng。

北岩采新茶用忘怀录中法煎饮欣然忘病之未去也

陆游

槐火初钻燧,松风自候汤。huái huǒ chū zuān suì,sōng fēng zì hòu tāng。
携篮苔径远,落爪雪芽长。xié lán tái jìng yuǎn,luò zhǎo xuě yá zhǎng。
细啜襟灵爽,微吟齿颊香。xì chuài jīn líng shuǎng,wēi yín chǐ jiá xiāng。
归时更清绝,竹影踏斜阳。guī shí gèng qīng jué,zhú yǐng tà xié yáng。

病中作

陆游

破裘缝更暖,粝食美无馀。pò qiú fèng gèng nuǎn,lì shí měi wú yú。
摩诘病说法,虞卿穷著书。mó jí bìng shuō fǎ,yú qīng qióng zhù shū。
身羸支枕久,足蹇下堂疏。shēn léi zhī zhěn jiǔ,zú jiǎn xià táng shū。
今日晴窗好,幽怀得好摅。jīn rì qíng chuāng hǎo,yōu huái dé hǎo shū。

题夷坚志后

陆游

笔近反离骚,书非支诺皋。bǐ jìn fǎn lí sāo,shū fēi zhī nuò gāo。
岂惟堪史补,端足擅文豪。qǐ wéi kān shǐ bǔ,duān zú shàn wén háo。
驰骋空凡马,从容立断鳌。chí chěng kōng fán mǎ,cóng róng lì duàn áo。
陋儒那得议,汝辈亦徒劳。lòu rú nà dé yì,rǔ bèi yì tú láo。

幽居

陆游

小舫藤为缆,幽居竹织门。xiǎo fǎng téng wèi lǎn,yōu jū zhú zhī mén。
短篱围藕荡,细路入桑村。duǎn lí wéi ǒu dàng,xì lù rù sāng cūn。
鱼脍槎头美,醅倾粥面浑。yú kuài chá tóu měi,pēi qīng zhōu miàn hún。
残年谢轩冕,犹足号黎元。cán nián xiè xuān miǎn,yóu zú hào lí yuán。

行年

陆游

行年过七十,与世两相忘。xíng nián guò qī shí,yǔ shì liǎng xiāng wàng。
墨沼龟鱼乐,药园芝术香。mò zhǎo guī yú lè,yào yuán zhī shù xiāng。
吾生一虫臂,世路几羊肠。wú shēng yī chóng bì,shì lù jǐ yáng cháng。
楮弁新裁就,翛然学道装。chǔ biàn xīn cái jiù,xiāo rán xué dào zhuāng。

夜酌

陆游

酒渌孤灯夜,梅黄细雨天。jiǔ lù gū dēng yè,méi huáng xì yǔ tiān。
聊成顾影醉,复作曲肱眠。liáo chéng gù yǐng zuì,fù zuò qū gōng mián。
腰下苏秦印,囊中赵壹钱。yāo xià sū qín yìn,náng zhōng zhào yī qián。
丈夫随所遇,底处不陶然。zhàng fū suí suǒ yù,dǐ chù bù táo rán。

感旧六首

陆游

要识梁州远,南山在眼边。yào shí liáng zhōu yuǎn,nán shān zài yǎn biān。
霜郊熊扑树,雪路马蒙毡。shuāng jiāo xióng pū shù,xuě lù mǎ méng zhān。
惨淡遗坛侧,萧条古庙壖。cǎn dàn yí tán cè,xiāo tiáo gǔ miào ruán。
百诗犹可想,叹息遂无传。bǎi shī yóu kě xiǎng,tàn xī suì wú chuán。

感旧六首

陆游

夜涉南沮水,朝过小益城。yè shè nán jǔ shuǐ,cháo guò xiǎo yì chéng。
梯山天一握,度栈土微平。tī shān tiān yī wò,dù zhàn tǔ wēi píng。
雨近秦云暗,霜高陇月明。yǔ jìn qín yún àn,shuāng gāo lǒng yuè míng。
至今孤梦里,喝马有遗声。zhì jīn gū mèng lǐ,hē mǎ yǒu yí shēng。

感旧六首

陆游

早发金堆市,更衣石匮亭。zǎo fā jīn duī shì,gèng yī shí kuì tíng。
滩声秋后壮,山色雨馀青。tān shēng qiū hòu zhuàng,shān sè yǔ yú qīng。
道泞愁车辙,桥危避驼铃。dào nìng chóu chē zhé,qiáo wēi bì tuó líng。
功名竟何在,抚事感颓龄。gōng míng jìng hé zài,fǔ shì gǎn tuí líng。

感旧六首

陆游

尘土暗貂裘,森然白发稠。chén tǔ àn diāo qiú,sēn rán bái fā chóu。
年光真衮衮,吾事竟悠悠。nián guāng zhēn gǔn gǔn,wú shì jìng yōu yōu。
马宿平沙夜,烽传绝塞秋。mǎ sù píng shā yè,fēng chuán jué sāi qiū。
故人零落尽,追写只添愁。gù rén líng luò jǐn,zhuī xiě zhǐ tiān chóu。

感旧六首

陆游

凛凛隆中相,临戎遂不还。lǐn lǐn lóng zhōng xiāng,lín róng suì bù hái。
尘埃出师表,草棘定军山。chén āi chū shī biǎo,cǎo jí dìng jūn shān。
壮气河潼外,雄名管乐间。zhuàng qì hé tóng wài,xióng míng guǎn lè jiān。
登堂拜遗像,千载愧吾颜。dēng táng bài yí xiàng,qiān zài kuì wú yán。

感旧六首

陆游

我思杜陵叟,处处有遗踪。wǒ sī dù líng sǒu,chù chù yǒu yí zōng。
锦里瞻祠柏,绵州吊海棕。jǐn lǐ zhān cí bǎi,mián zhōu diào hǎi zōng。
蹉跎悲枥骥,感会失云龙。cuō tuó bēi lì jì,gǎn huì shī yún lóng。
生世后斯士,吾将安所从。shēng shì hòu sī shì,wú jiāng ān suǒ cóng。

王与道尚书挽词二首

陆游

朗朗百间屋,汪汪千顷陂。lǎng lǎng bǎi jiān wū,wāng wāng qiān qǐng bēi。
直能彰主圣,清不愿人知。zhí néng zhāng zhǔ shèng,qīng bù yuàn rén zhī。
许国多艰日,逢辰独断时。xǔ guó duō jiān rì,féng chén dú duàn shí。
人犹望霖雨,殄瘁不胜悲。rén yóu wàng lín yǔ,tiǎn cuì bù shèng bēi。