古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

诵书示子聿二首

陆游

乃翁诵书舍东偏,吾儿相和山之巅。nǎi wēng sòng shū shě dōng piān,wú ér xiāng hé shān zhī diān。
翁老且衰常早眠,儿声夜半方泠然。wēng lǎo qiě shuāi cháng zǎo mián,ér shēng yè bàn fāng líng rán。
楚公著书数百编,少师手校世世传。chǔ gōng zhù shū shù bǎi biān,shǎo shī shǒu xiào shì shì chuán。
我生七十有八年,见汝任此宁非天。wǒ shēng qī shí yǒu bā nián,jiàn rǔ rèn cǐ níng fēi tiān。

诵书示子聿二首

陆游

易传三圣至仲尼,炎炎秦火乃见遗。yì chuán sān shèng zhì zhòng ní,yán yán qín huǒ nǎi jiàn yí。
经中独无一字疑,正须虚心以受之。jīng zhōng dú wú yī zì yí,zhèng xū xū xīn yǐ shòu zhī。
世衰道散吁可悲,我老欲学无硕师。shì shuāi dào sàn xū kě bēi,wǒ lǎo yù xué wú shuò shī。
父子共读忘朝饥,此生有尽志不移。fù zi gòng dú wàng cháo jī,cǐ shēng yǒu jǐn zhì bù yí。

十二月二十九日夜半雨雪作披衣起听

陆游

腊雪瑞丰登,春雨相发生。là xuě ruì fēng dēng,chūn yǔ xiāng fā shēng。
二者皆可贺,爱此打窗声。èr zhě jiē kě hè,ài cǐ dǎ chuāng shēng。
披衣起静听,萧萧乱疏更。pī yī qǐ jìng tīng,xiāo xiāo luàn shū gèng。
岂惟肺渴苏,耳目为一清。qǐ wéi fèi kě sū,ěr mù wèi yī qīng。
孤灯不结花,相对翳复明。gū dēng bù jié huā,xiāng duì yì fù míng。
明朝遂除夕,岁月惊峥嵘。míng cháo suì chú xī,suì yuè jīng zhēng róng。

辛酉除夕

陆游

衰境遇白鸡,自分堕幽墟。shuāi jìng yù bái jī,zì fēn duò yōu xū。
造物偶见宽,俯仰复岁除。zào wù ǒu jiàn kuān,fǔ yǎng fù suì chú。
骎骎迫耄期,凛凛无根株。qīn qīn pò mào qī,lǐn lǐn wú gēn zhū。
孰知尚坚顽,壮者有不如。shú zhī shàng jiān wán,zhuàng zhě yǒu bù rú。
铜瓶垂碧井,手自浸屠苏。tóng píng chuí bì jǐng,shǒu zì jìn tú sū。
松煤染兔颖,秉烛题桃符。sōng méi rǎn tù yǐng,bǐng zhú tí táo fú。
登梯挂钟馗,祭灶分其馀。dēng tī guà zhōng kuí,jì zào fēn qí yú。
僮奴叹我健,却立不敢扶。tóng nú tàn wǒ jiàn,què lì bù gǎn fú。
新春无五日,节物倾里闾。xīn chūn wú wǔ rì,jié wù qīng lǐ lǘ。
罗幡插纱帽,一醉当百壶。luó fān chā shā mào,yī zuì dāng bǎi hú。

箕卜

陆游

孟春百草灵,古俗迎紫姑。mèng chūn bǎi cǎo líng,gǔ sú yíng zǐ gū。
厨中取竹箕,冒以妇裙襦。chú zhōng qǔ zhú jī,mào yǐ fù qún rú。
竖子夹扶持,插笔祝其书。shù zi jiā fú chí,chā bǐ zhù qí shū。
俄若有物凭,对答不须臾。é ruò yǒu wù píng,duì dá bù xū yú。
岂必考中否,一笑聊相娱。qǐ bì kǎo zhōng fǒu,yī xiào liáo xiāng yú。
诗章亦间作,酒食随所须。shī zhāng yì jiān zuò,jiǔ shí suí suǒ xū。
兴阑忽辞去,谁能执其袪。xīng lán hū cí qù,shuí néng zhí qí qū。
持箕畀灶婢,弃笔卧墙隅。chí jī bì zào bì,qì bǐ wò qiáng yú。
几席亦已彻,狼藉果与蔬。jǐ xí yì yǐ chè,láng jí guǒ yǔ shū。
纷纷竟何益,人鬼均一愚。fēn fēn jìng hé yì,rén guǐ jūn yī yú。

送子龙赴吉州掾

陆游

我老汝远行,知汝非得已。wǒ lǎo rǔ yuǎn xíng,zhī rǔ fēi dé yǐ。
驾言当送汝,挥涕不能止。jià yán dāng sòng rǔ,huī tì bù néng zhǐ。
人谁乐离别,坐贫至于此。rén shuí lè lí bié,zuò pín zhì yú cǐ。
汝行犯胥涛,次第过彭蠡。rǔ xíng fàn xū tāo,cì dì guò péng lí。
波横吞舟鱼,林啸独脚鬼。bō héng tūn zhōu yú,lín xiào dú jiǎo guǐ。
野饭何店炊,孤棹何岸舣。yě fàn hé diàn chuī,gū zhào hé àn yǐ。
判司比唐时,犹幸免笞棰。pàn sī bǐ táng shí,yóu xìng miǎn chī chuí。
庭参亦何辱,负职乃可耻。tíng cān yì hé rǔ,fù zhí nǎi kě chǐ。
汝为吉州吏,但饮吉州水。rǔ wèi jí zhōu lì,dàn yǐn jí zhōu shuǐ。
一钱亦分明,谁能肆谗毁。yī qián yì fēn míng,shuí néng sì chán huǐ。
聚俸嫁阿惜,择士教元礼。jù fèng jià ā xī,zé shì jiào yuán lǐ。
我食可自营,勿用念甘旨。wǒ shí kě zì yíng,wù yòng niàn gān zhǐ。
衣穿听露肘,履破从见指。yī chuān tīng lù zhǒu,lǚ pò cóng jiàn zhǐ。
出门虽被嘲,归舍却睡美。chū mén suī bèi cháo,guī shě què shuì měi。
益公名位重,凛若乔岳峙。yì gōng míng wèi zhòng,lǐn ruò qiáo yuè zhì。
汝以通家故,或许望燕几。rǔ yǐ tōng jiā gù,huò xǔ wàng yàn jǐ。
得见已足荣,切勿有所启。dé jiàn yǐ zú róng,qiè wù yǒu suǒ qǐ。
又若杨诚斋,清介世莫比。yòu ruò yáng chéng zhāi,qīng jiè shì mò bǐ。
一闻俗人言,三日归洗耳。yī wén sú rén yán,sān rì guī xǐ ěr。
汝但问起居,馀事勿挂齿。rǔ dàn wèn qǐ jū,yú shì wù guà chǐ。
希周有世好,敬叔乃乡里。xī zhōu yǒu shì hǎo,jìng shū nǎi xiāng lǐ。
岂惟能文辞,实亦坚操履。qǐ wéi néng wén cí,shí yì jiān cāo lǚ。
相从勉讲学,事业在积累。xiāng cóng miǎn jiǎng xué,shì yè zài jī lèi。
仁义本何常,蹈之则君子。rén yì běn hé cháng,dǎo zhī zé jūn zi。
汝去三年归,我傥未即死。rǔ qù sān nián guī,wǒ tǎng wèi jí sǐ。
江中有鲤鱼,频寄书一纸。jiāng zhōng yǒu lǐ yú,pín jì shū yī zhǐ。

老学庵自规

陆游

尧德被四表,其本在身修。yáo dé bèi sì biǎo,qí běn zài shēn xiū。
江河水稽天,发源乃涓流。jiāng hé shuǐ jī tiān,fā yuán nǎi juān liú。
人忍于搏虱,习熟且解牛。rén rěn yú bó shī,xí shú qiě jiě niú。
象箸与玉杯,漆器实其由。xiàng zhù yǔ yù bēi,qī qì shí qí yóu。
斯须失兢畏,恶名溢九州。sī xū shī jīng wèi,è míng yì jiǔ zhōu。
始乎为善士,终可蹈轲丘。shǐ hū wèi shàn shì,zhōng kě dǎo kē qiū。
孰置汝太山,孰挤汝污沟。shú zhì rǔ tài shān,shú jǐ rǔ wū gōu。
降福孰汝私,得祸孰汝雠。jiàng fú shú rǔ sī,dé huò shú rǔ chóu。
圣狂在一念,祸福皆自求。shèng kuáng zài yī niàn,huò fú jiē zì qiú。
易箦汝所知,垂死勿惰偷。yì zé rǔ suǒ zhī,chuí sǐ wù duò tōu。

雪后龟堂独坐四首

陆游

丈夫自重如拱璧,安用人看一钱直。zhàng fū zì zhòng rú gǒng bì,ān yòng rén kàn yī qián zhí。
箪食豆羹不虚受,富贵那可从人得。dān shí dòu gēng bù xū shòu,fù guì nà kě cóng rén dé。
读书万卷行愧心,幽有鬼神为君惜。dú shū wàn juǎn xíng kuì xīn,yōu yǒu guǐ shén wèi jūn xī。
龟堂乐处谁得知,红日满窗听雪滴。guī táng lè chù shuí dé zhī,hóng rì mǎn chuāng tīng xuě dī。

雪后龟堂独坐四首

陆游

两手龟坼愁出袖,闭户垂帷坐清昼。liǎng shǒu guī chè chóu chū xiù,bì hù chuí wéi zuò qīng zhòu。
朝阳破云雪渐消,点滴无穷听檐溜。cháo yáng pò yún xuě jiàn xiāo,diǎn dī wú qióng tīng yán liū。
士生百行虽相补,第一要能安饭糗。shì shēng bǎi xíng suī xiāng bǔ,dì yī yào néng ān fàn qiǔ。
诗书幸可教儿童,勿使后人怜晚谬。shī shū xìng kě jiào ér tóng,wù shǐ hòu rén lián wǎn miù。

雪后龟堂独坐四首

陆游

牙齿欲落何足惜,烂煮藜羹自堪食。yá chǐ yù luò hé zú xī,làn zhǔ lí gēng zì kān shí。
屋穿不害气吐虹,客至从惊瘦如腊。wū chuān bù hài qì tǔ hóng,kè zhì cóng jīng shòu rú là。
天公镌汝亦已至,春风裂面雪三尺。tiān gōng juān rǔ yì yǐ zhì,chūn fēng liè miàn xuě sān chǐ。
浊醪倾罢仰屋歌,尚友孙侔与徐积。zhuó láo qīng bà yǎng wū gē,shàng yǒu sūn móu yǔ xú jī。

雪后龟堂独坐四首

陆游

闭门屋漏不可居,出门雪泥深尺馀。bì mén wū lòu bù kě jū,chū mén xuě ní shēn chǐ yú。
兴阑已回剡溪棹,路滑罢借东家驴。xīng lán yǐ huí shàn xī zhào,lù huá bà jiè dōng jiā lǘ。
竹窗兀兀无与语,浇愁赖有酒一壶。zhú chuāng wù wù wú yǔ yǔ,jiāo chóu lài yǒu jiǔ yī hú。
眼花耳热睡至夜,吹火起读残编书。yǎn huā ěr rè shuì zhì yè,chuī huǒ qǐ dú cán biān shū。

书感

陆游

我欲哭穷途,所惧世俗惊。wǒ yù kū qióng tú,suǒ jù shì sú jīng。
出门复入门,掩泪且吞声。chū mén fù rù mén,yǎn lèi qiě tūn shēng。
唐虞邈难继,周孔不复生。táng yú miǎo nán jì,zhōu kǒng bù fù shēng。
承学百世下,我辈责岂轻。chéng xué bǎi shì xià,wǒ bèi zé qǐ qīng。
杨墨斥已殚,释老犹纵横。yáng mò chì yǐ dān,shì lǎo yóu zòng héng。
拔本塞其源,力尽志未平。bá běn sāi qí yuán,lì jǐn zhì wèi píng。
吾道如皦日,薄食终必明。wú dào rú jiǎo rì,báo shí zhōng bì míng。
一木虽独立,可支大厦倾。yī mù suī dú lì,kě zhī dà shà qīng。
夷风方变夏,孰能作长城。yí fēng fāng biàn xià,shú néng zuò zhǎng chéng。
卓哉易箦公,垂死犹力行。zhuó zāi yì zé gōng,chuí sǐ yóu lì xíng。

斋中杂题四首

陆游

湖水日益长,柳色日益深。hú shuǐ rì yì zhǎng,liǔ sè rì yì shēn。
好鸟西山来,飞鸣过前林。hǎo niǎo xī shān lái,fēi míng guò qián lín。
年华挽不留,陈迹旷难寻。nián huá wǎn bù liú,chén jì kuàng nán xún。
花开少共赏,酒熟惟孤斟。huā kāi shǎo gòng shǎng,jiǔ shú wéi gū zhēn。
王谢今编氓,曲水空山阴。wáng xiè jīn biān máng,qū shuǐ kōng shān yīn。
一樽欲吊古,已矣予何心。yī zūn yù diào gǔ,yǐ yǐ yǔ hé xīn。

斋中杂题四首

陆游

屯云失南山,三日吹细雨。tún yún shī nán shān,sān rì chuī xì yǔ。
岁月不贷人,蛙声遽如许。suì yuè bù dài rén,wā shēng jù rú xǔ。
一年复一年,老至不可御。yī nián fù yī nián,lǎo zhì bù kě yù。
下湿病在脾,馀息仅如缕。xià shī bìng zài pí,yú xī jǐn rú lǚ。
枯皮裹瘦骨,半属松下土。kū pí guǒ shòu gǔ,bàn shǔ sōng xià tǔ。
屋坏要当颠,安能强撑拄。wū huài yào dāng diān,ān néng qiáng chēng zhǔ。

斋中杂题四首

陆游

书生每苦饥,得饭已可贺。shū shēng měi kǔ jī,dé fàn yǐ kě hè。
黄齑三百瓮,自是天所破。huáng jī sān bǎi wèng,zì shì tiān suǒ pò。
有时尚不继,得米无暇簸。yǒu shí shàng bù jì,dé mǐ wú xiá bǒ。
昨者雪塞门,烟绝但僵卧。zuó zhě xuě sāi mén,yān jué dàn jiāng wò。
虽云迫沟壑,老学不敢惰。suī yún pò gōu hè,lǎo xué bù gǎn duò。
夜分唤邻翁,我歌尔当和。yè fēn huàn lín wēng,wǒ gē ěr dāng hé。