古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

黄犊

陆游

卖刀买黄犊,用以事耕稼。mài dāo mǎi huáng dú,yòng yǐ shì gēng jià。
凄风山北秋,缺月溪西夜。qī fēng shān běi qiū,quē yuè xī xī yè。
小童搢竹枝,相呼聊一跨。xiǎo tóng jìn zhú zhī,xiāng hū liáo yī kuà。
秋来作栏成,参差出林罅。qiū lái zuò lán chéng,cān chà chū lín xià。
青烟起草积,微火近茅舍。qīng yān qǐ cǎo jī,wēi huǒ jìn máo shě。
未言东作功,此景已可画。wèi yán dōng zuò gōng,cǐ jǐng yǐ kě huà。

目昏颇废观书以诗记其始时年七十九矣

陆游

少时业诗书,慕古不自量。shǎo shí yè shī shū,mù gǔ bù zì liàng。
晨暮间弦诵,左右纷朱黄。chén mù jiān xián sòng,zuǒ yòu fēn zhū huáng。
积书山崇崇,探义海茫茫。jī shū shān chóng chóng,tàn yì hǎi máng máng。
同志三四人,辩论略相当。tóng zhì sān sì rén,biàn lùn lüè xiāng dāng。
落笔辄千言,气欲吞名场。luò bǐ zhé qiān yán,qì yù tūn míng chǎng。
忽焉六十年,绿鬓久已霜。hū yān liù shí nián,lǜ bìn jiǔ yǐ shuāng。
食必观本草,不疗病在床。shí bì guān běn cǎo,bù liáo bìng zài chuáng。
今秋又病目,始觉闲味长。jīn qiū yòu bìng mù,shǐ jué xián wèi zhǎng。
车马既不至,亦无书在傍。chē mǎ jì bù zhì,yì wú shū zài bàng。
一坐漏十刻,甚倦则倚墙。yī zuò lòu shí kè,shén juàn zé yǐ qiáng。
蝴蝶吾前身,华胥吾故乡。hú dié wú qián shēn,huá xū wú gù xiāng。
童子亦听睡,不复呼烧香。tóng zi yì tīng shuì,bù fù hū shāo xiāng。

饭饱昼卧戏作短歌

陆游

为农得饭常半菽,出仕固应甘脱粟。wèi nóng dé fàn cháng bàn shū,chū shì gù yīng gān tuō sù。
藜羹自美何待糁,况复畏人嘲苜蓿。lí gēng zì měi hé dài sǎn,kuàng fù wèi rén cháo mù xu。
今年还东已八十,视听虽存鬓先秃。jīn nián hái dōng yǐ bā shí,shì tīng suī cún bìn xiān tū。
安能卖药谋助道,但有知分堪养福。ān néng mài yào móu zhù dào,dàn yǒu zhī fēn kān yǎng fú。
水车辘辘邻馈鱼,社鼓鼕鼕众分肉。shuǐ chē lù lù lín kuì yú,shè gǔ dōng dōng zhòng fēn ròu。
可怜老子暂膨脝,午睡窗边自扪腹。kě lián lǎo zi zàn péng hēng,wǔ shuì chuāng biān zì mén fù。

记东村父老言

陆游

原上一缕云,水面数点雨。yuán shàng yī lǚ yún,shuǐ miàn shù diǎn yǔ。
夹衣已觉寒,秋令遽如许。jiā yī yǐ jué hán,qiū lìng jù rú xǔ。
行行适东村,父老可共语。xíng xíng shì dōng cūn,fù lǎo kě gòng yǔ。
披衣出迎客,芋栗旋烹煮。pī yī chū yíng kè,yù lì xuán pēng zhǔ。
自言家近郊,生不识官府。zì yán jiā jìn jiāo,shēng bù shí guān fǔ。
甚爱问孝书,请学公勿拒。shén ài wèn xiào shū,qǐng xué gōng wù jù。
我亦为欣然,开卷发端绪。wǒ yì wèi xīn rán,kāi juǎn fā duān xù。
讲说虽浅近,于子或有补。jiǎng shuō suī qiǎn jìn,yú zi huò yǒu bǔ。
耕荒两黄犊,庇身一茅宇。gēng huāng liǎng huáng dú,bì shēn yī máo yǔ。
勉读庶人章,淳风可还古。miǎn dú shù rén zhāng,chún fēng kě hái gǔ。

试笔

陆游

用笔如用人,利钝乌可常。yòng bǐ rú yòng rén,lì dùn wū kě cháng。
必欲责其全,无乃废所长。bì yù zé qí quán,wú nǎi fèi suǒ zhǎng。
宣城与晋陵,声价略相当。xuān chéng yǔ jìn líng,shēng jià lüè xiāng dāng。
不知今何年,森然集龟堂。bù zhī jīn hé nián,sēn rán jí guī táng。
和墨若瑿黑,捣纸如银光。hé mò ruò yī hēi,dǎo zhǐ rú yín guāng。
心手适调一,运此紫毫铓。xīn shǒu shì diào yī,yùn cǐ zǐ háo máng。
前却俱称意,六骥驰康庄。qián què jù chēng yì,liù jì chí kāng zhuāng。
聊复取一快,讵必师钟张。liáo fù qǔ yī kuài,jù bì shī zhōng zhāng。

秋树

陆游

秋风一夜吹桥树,明日来看已非故。qiū fēng yī yè chuī qiáo shù,míng rì lái kàn yǐ fēi gù。
吴中九月霜尚薄,落叶半随飞鸟去。wú zhōng jiǔ yuè shuāng shàng báo,luò yè bàn suí fēi niǎo qù。
老人心事感凋零,只欲逢秋醉不醒。lǎo rén xīn shì gǎn diāo líng,zhǐ yù féng qiū zuì bù xǐng。
范宽用意真难解,偏写丹枫作画屏。fàn kuān yòng yì zhēn nán jiě,piān xiě dān fēng zuò huà píng。

访隐者不遇

陆游

秋高山色青如染,寒雨霏微时数点。qiū gāo shān sè qīng rú rǎn,hán yǔ fēi wēi shí shù diǎn。
兰亭在眼久不到,每对湖山辄怀歉。lán tíng zài yǎn jiǔ bù dào,měi duì hú shān zhé huái qiàn。
雅闻其下有隐士,漠漠孤烟起松崦。yǎ wén qí xià yǒu yǐn shì,mò mò gū yān qǐ sōng yān。
独携拄杖行造之,枳篱数曲柴门掩。dú xié zhǔ zhàng xíng zào zhī,zhǐ lí shù qū chái mén yǎn。
笛声尚近人已遁,日啜薄糜终不贬。dí shēng shàng jìn rén yǐ dùn,rì chuài báo mí zhōng bù biǎn。
何如小住共一尊,山藜野芋分猿嗛。hé rú xiǎo zhù gòng yī zūn,shān lí yě yù fēn yuán qiǎn。

苍桧

陆游

北风卷野天昼晦,雨如弩镞穿屋背。běi fēng juǎn yě tiān zhòu huì,yǔ rú nǔ zú chuān wū bèi。
老夫下床行蹑屐,稚子抱书坐持盖。lǎo fū xià chuáng xíng niè jī,zhì zi bào shū zuò chí gài。
岂无长楸与巨竹,干折枝摧共颠沛。qǐ wú zhǎng qiū yǔ jù zhú,gàn zhé zhī cuī gòng diān pèi。
孰能不动安如山,屹立庭前独苍桧。shú néng bù dòng ān rú shān,yì lì tíng qián dú cāng guì。

农家歌

陆游

村东买牛犊,舍北作牛屋。cūn dōng mǎi niú dú,shě běi zuò niú wū。
饭牛三更起,夜寐不敢熟。fàn niú sān gèng qǐ,yè mèi bù gǎn shú。
茫茫陂水白,纤纤稻秧绿。máng máng bēi shuǐ bái,xiān xiān dào yāng lǜ。
二月鸣搏黍,三月号布谷。èr yuè míng bó shǔ,sān yuè hào bù gǔ。
为农但力作,瘠卤变衍沃。wèi nóng dàn lì zuò,jí lǔ biàn yǎn wò。
腰镰卷黄云,踏碓舂白玉。yāo lián juǎn huáng yún,tà duì chōng bái yù。
八月租税毕,社瓮醲如粥。bā yuè zū shuì bì,shè wèng nóng rú zhōu。
老稚相扶携,闾里迭追逐。lǎo zhì xiāng fú xié,lǘ lǐ dié zhuī zhú。
坐令百世后,复睹可封俗。zuò lìng bǎi shì hòu,fù dǔ kě fēng sú。
君不见朱门玉食烹万羊,不如农家小甑吴粳香。jūn bù jiàn zhū mén yù shí pēng wàn yáng,bù rú nóng jiā xiǎo zèng wú jīng xiāng。

君子非好异

陆游

君子非好异,本意亦从众。jūn zi fēi hǎo yì,běn yì yì cóng zhòng。
居然迫所愧,难复趋一鬨。jū rán pò suǒ kuì,nán fù qū yī hòng。
孟轲遇齐王,夫岂不欲用。mèng kē yù qí wáng,fū qǐ bù yù yòng。
万钟养弟子,乃似以利动。wàn zhōng yǎng dì zi,nǎi shì yǐ lì dòng。
惟其有辞受,百世尊道统。wéi qí yǒu cí shòu,bǎi shì zūn dào tǒng。
岂惟圣贤哉,学者固所共。qǐ wéi shèng xián zāi,xué zhě gù suǒ gòng。

客有言泰山者因思青城旧游有作

陆游

我登青城山,云雨顾在下。wǒ dēng qīng chéng shān,yún yǔ gù zài xià。
月色缟岩谷,欲睡不忍舍。yuè sè gǎo yán gǔ,yù shuì bù rěn shě。
明朝下半岭,颇怪哀湍泻。míng cháo xià bàn lǐng,pǒ guài āi tuān xiè。
山麓云未归,平地泥没踝。shān lù yún wèi guī,píng dì ní méi huái。
乃知宿处高,所恨到者寡。nǎi zhī sù chù gāo,suǒ hèn dào zhě guǎ。
有客谈泰山,昔尝宿石室。yǒu kè tán tài shān,xī cháng sù shí shì。
夜分林采变,旸谷看浴日。yè fēn lín cǎi biàn,yáng gǔ kàn yù rì。
九州皆片尘,盛夏犹惨栗。jiǔ zhōu jiē piàn chén,shèng xià yóu cǎn lì。
我闻思一往,安得飞仙术。wǒ wén sī yī wǎng,ān dé fēi xiān shù。
但愿齐鲁平,东封扈清跸。dàn yuàn qí lǔ píng,dōng fēng hù qīng bì。

逆旅

陆游

秋晚南山行,小蹇就店秣。qiū wǎn nán shān xíng,xiǎo jiǎn jiù diàn mò。
我亦念少休,无奈市儿聒。wǒ yì niàn shǎo xiū,wú nài shì ér guā。
嗟尔亦坐饥,锱铢苦争夺。jiē ěr yì zuò jī,zī zhū kǔ zhēng duó。
其心计亦厌,陷溺无自脱。qí xīn jì yì yàn,xiàn nì wú zì tuō。
我欲救其本,汝勿谓迂阔。wǒ yù jiù qí běn,rǔ wù wèi yū kuò。
要倾江海大,一洗锥刀末。yào qīng jiāng hǎi dà,yī xǐ zhuī dāo mò。
人生顾须几,卒岁惟一褐。rén shēng gù xū jǐ,zú suì wéi yī hè。
有地即可耕,何山不堪活。yǒu dì jí kě gēng,hé shān bù kān huó。

东园

陆游

今日天霣霜,又见一日晴。jīn rì tiān yǔn shuāng,yòu jiàn yī rì qíng。
晴寒病良已,扶杖东园行。qíng hán bìng liáng yǐ,fú zhàng dōng yuán xíng。
瓦鼓息我倦,静听幽鸟鸣。wǎ gǔ xī wǒ juàn,jìng tīng yōu niǎo míng。
花果四十株,手自培养成。huā guǒ sì shí zhū,shǒu zì péi yǎng chéng。
疏密无行列,东园盖强名。shū mì wú xíng liè,dōng yuán gài qiáng míng。
人看不满笑,聊用适我情。rén kàn bù mǎn xiào,liáo yòng shì wǒ qíng。

小饮赏菊

陆游

菊得霜乃荣,性与凡草殊。jú dé shuāng nǎi róng,xìng yǔ fán cǎo shū。
我病得霜健,每却稚子扶。wǒ bìng dé shuāng jiàn,měi què zhì zi fú。
岂与菊同性,故能老不枯。qǐ yǔ jú tóng xìng,gù néng lǎo bù kū。
今朝唤父老,采菊陈酒壶。jīn cháo huàn fù lǎo,cǎi jú chén jiǔ hú。
举袖舞翩仙,击缶歌乌乌。jǔ xiù wǔ piān xiān,jī fǒu gē wū wū。
秋晚遇佳日,一醉讵可无。qiū wǎn yù jiā rì,yī zuì jù kě wú。

记老农语

陆游

霜清枫叶照溪赤,风起寒鸦半天黑。shuāng qīng fēng yè zhào xī chì,fēng qǐ hán yā bàn tiān hēi。
鱼陂车水人竭作,麦垄翻泥牛尽力。yú bēi chē shuǐ rén jié zuò,mài lǒng fān ní niú jǐn lì。
碓舂玉粒恰输租,篮挈黄鸡还作贷。duì chōng yù lì qià shū zū,lán qiè huáng jī hái zuò dài。
归来糠粞常不餍,终岁辛勤亦何得。guī lái kāng xī cháng bù yàn,zhōng suì xīn qín yì hé dé。
虽然君恩乌可忘,为农力耕自其职。suī rán jūn ēn wū kě wàng,wèi nóng lì gēng zì qí zhí。
百钱布被可过冬,但愿时清无盗贼。bǎi qián bù bèi kě guò dōng,dàn yuàn shí qīng wú dào zéi。