古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

足疾

陆游

足疾惟妨拜,登临故自如。zú jí wéi fáng bài,dēng lín gù zì rú。
深知造物意,遣遂此心初。shēn zhī zào wù yì,qiǎn suì cǐ xīn chū。
东坞闲看竹,西溪独钓鱼。dōng wù xián kàn zhú,xī xī dú diào yú。
暮归犹未倦,把卷绕前除。mù guī yóu wèi juàn,bǎ juǎn rào qián chú。

春雨

陆游

细雨吞平野,馀寒勒早春。xì yǔ tūn píng yě,yú hán lēi zǎo chūn。
未增豪饮兴,先著苦吟身。wèi zēng háo yǐn xīng,xiān zhù kǔ yín shēn。
幽径萱芽短,方桥柳色新。yōu jìng xuān yá duǎn,fāng qiáo liǔ sè xīn。
闭门非为老,半世是闲人。bì mén fēi wèi lǎo,bàn shì shì xián rén。

书室独夜

陆游

忽忽新春过,愔愔一室幽。hū hū xīn chūn guò,yīn yīn yī shì yōu。
铜灯立雁趾,石鼎揭龙头。tóng dēng lì yàn zhǐ,shí dǐng jiē lóng tóu。
老愧人扶拜,贫无食足谋。lǎo kuì rén fú bài,pín wú shí zú móu。
退居消日月,太半付庄周。tuì jū xiāo rì yuè,tài bàn fù zhuāng zhōu。

书怀

陆游

谢客元无疾,深居似有忧。xiè kè yuán wú jí,shēn jū shì yǒu yōu。
向空书咄咄,对竹送悠悠。xiàng kōng shū duō duō,duì zhú sòng yōu yōu。
出每思安卧,归还念远游。chū měi sī ān wò,guī hái niàn yuǎn yóu。
春衣典已惯,斗酒不难谋。chūn yī diǎn yǐ guàn,dòu jiǔ bù nán móu。

园中晚兴

陆游

世故谁能必,书生妄自期。shì gù shuí néng bì,shū shēng wàng zì qī。
年光卷中过,心事鬓边知。nián guāng juǎn zhōng guò,xīn shì bìn biān zhī。
零落花随水,轮囷笋突篱。líng luò huā suí shuǐ,lún qūn sǔn tū lí。
晚晴山尽出,徙倚独移时。wǎn qíng shān jǐn chū,xǐ yǐ dú yí shí。

春尽记可喜数事

陆游

微雨洗浮埃,苍颜一笑开。wēi yǔ xǐ fú āi,cāng yán yī xiào kāi。
僧招行药圃,儿报得琴材。sēng zhāo xíng yào pǔ,ér bào dé qín cái。
病退初尝酒,春残已过灾。bìng tuì chū cháng jiǔ,chūn cán yǐ guò zāi。
邻家赛神会,自喜亦能来。lín jiā sài shén huì,zì xǐ yì néng lái。

老民二首

陆游

乞得不赀身,林间号老民。qǐ dé bù zī shēn,lín jiān hào lǎo mín。
儿因作诗瘦,家为买书贫。ér yīn zuò shī shòu,jiā wèi mǎi shū pín。
村仆欺谩少,邻翁语笑真。cūn pū qī mán shǎo,lín wēng yǔ xiào zhēn。
今朝盐酪尽,荠糁更宜人。jīn cháo yán lào jǐn,jì sǎn gèng yí rén。

老民二首

陆游

老民无一事,终日卧柴扉。lǎo mín wú yī shì,zhōng rì wò chái fēi。
凿沼观鱼乐,钩帘待燕归。záo zhǎo guān yú lè,gōu lián dài yàn guī。
架高藤叶密,土润药苗肥。jià gāo téng yè mì,tǔ rùn yào miáo féi。
休退真吾分,无心学息机。xiū tuì zhēn wú fēn,wú xīn xué xī jī。

贫甚自励

陆游

忍病停朝药,捐书省夜灯。rěn bìng tíng cháo yào,juān shū shěng yè dēng。
都门下第客,山寺退居僧。dōu mén xià dì kè,shān sì tuì jū sēng。
天每临幽隐,人何与废兴。tiān měi lín yōu yǐn,rén hé yǔ fèi xīng。
能轻马千驷,肯慕稷三升。néng qīng mǎ qiān sì,kěn mù jì sān shēng。

衡门

陆游

小聚风烟外,衡门水竹间。xiǎo jù fēng yān wài,héng mén shuǐ zhú jiān。
疏沟分北涧,剪木见南山。shū gōu fēn běi jiàn,jiǎn mù jiàn nán shān。
人笑谋生拙,天教到死闲。rén xiào móu shēng zhuō,tiān jiào dào sǐ xián。
犹存拄杖子,遇兴即跻攀。yóu cún zhǔ zhàng zi,yù xīng jí jī pān。

贫居

陆游

囊空如客路,屋窄似僧寮。náng kōng rú kè lù,wū zhǎi shì sēng liáo。
得饭多菰米,烹蔬半药苗。dé fàn duō gū mǐ,pēng shū bàn yào miáo。
草生初失径,笋放欲干霄。cǎo shēng chū shī jìng,sǔn fàng yù gàn xiāo。
不道弓旌误,虞人自畏招。bù dào gōng jīng wù,yú rén zì wèi zhāo。

孟夏方渴雨忽暴热雨遂大作

陆游

蒸溽殊未解,雨来那可涯。zhēng rù shū wèi jiě,yǔ lái nà kě yá。
鹊惊无稳树,灯暗不成花。què jīng wú wěn shù,dēng àn bù chéng huā。
处处跃秧马,家家闲水车。chù chù yuè yāng mǎ,jiā jiā xián shuǐ chē。
儿童伴翁喜,聚首话桑麻。ér tóng bàn wēng xǐ,jù shǒu huà sāng má。

初夏

陆游

麦秀微寒后,梅黄细雨前。mài xiù wēi hán hòu,méi huáng xì yǔ qián。
湖滩初集鹭,堤柳未鸣蝉。hú tān chū jí lù,dī liǔ wèi míng chán。
琴带轻阴润,巾因小醉偏。qín dài qīng yīn rùn,jīn yīn xiǎo zuì piān。
晚来幽兴极,又上钓鱼船。wǎn lái yōu xīng jí,yòu shàng diào yú chuán。

晨雨

陆游

过云生谷暗,既雨却窗明。guò yún shēng gǔ àn,jì yǔ què chuāng míng。
低燕争泥语,浮鱼逆水行。dī yàn zhēng ní yǔ,fú yú nì shuǐ xíng。
山川增秀色,草木有奇声。shān chuān zēng xiù sè,cǎo mù yǒu qí shēng。
处处青秧满,长歌乐太平。chù chù qīng yāng mǎn,zhǎng gē lè tài píng。

晨兴

陆游

小雨过郊墟,晨兴一事无。xiǎo yǔ guò jiāo xū,chén xīng yī shì wú。
残榴重结蕊,新燕续生雏。cán liú zhòng jié ruǐ,xīn yàn xù shēng chú。
书细犹能读,行迟渐要扶。shū xì yóu néng dú,xíng chí jiàn yào fú。
蔬畦恐芜没,且复课僮奴。shū qí kǒng wú méi,qiě fù kè tóng nú。