古诗词

衰甚书感

陆游

发残不胜冠,齿堕欲废嚼。fā cán bù shèng guān,chǐ duò yù fèi jué。
譬如亭皋木,秋至叶自落。pì rú tíng gāo mù,qiū zhì yè zì luò。
岂惟形骸变,意气已非昨。qǐ wéi xíng hái biàn,yì qì yǐ fēi zuó。
床隅倚拄杖,壁上挂双屩。chuáng yú yǐ zhǔ zhàng,bì shàng guà shuāng juē。
经旬不出户,薄饭羹藜藿。jīng xún bù chū hù,báo fàn gēng lí huò。
居然远霜露,因得养腰脚。jū rán yuǎn shuāng lù,yīn dé yǎng yāo jiǎo。
年衰固应死,延促未可度。nián shuāi gù yīng sǐ,yán cù wèi kě dù。
人之生实难,寿终固为乐。rén zhī shēng shí nán,shòu zhōng gù wèi lè。
开卷思千载,阅世等六博。kāi juǎn sī qiān zài,yuè shì děng liù bó。
志士有蹈海,儒生亦投阁。zhì shì yǒu dǎo hǎi,rú shēng yì tóu gé。
何如酿浊醪,遇兴时独酌。hé rú niàng zhuó láo,yù xīng shí dú zhuó。
半酣望青天,万事付一噱。bàn hān wàng qīng tiān,wàn shì fù yī jué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

舟中作

陆游

野老元无事,乘闲偶一来。yě lǎo yuán wú shì,chéng xián ǒu yī lái。
微风市楼笛,落日寺街槐。wēi fēng shì lóu dí,luò rì sì jiē huái。
梨大围三寸,鲈肥叠四腮。lí dà wéi sān cùn,lú féi dié sì sāi。
邻船不识面,呼与共衔杯。lín chuán bù shí miàn,hū yǔ gòng xián bēi。

筑舍

陆游

筑舍水云乡,萧然似净坊。zhù shě shuǐ yún xiāng,xiāo rán shì jìng fāng。
粥铛菰米滑,羹釜药苗香。zhōu dāng gū mǐ huá,gēng fǔ yào miáo xiāng。
素壁图嵩华,明窗读老庄。sù bì tú sōng huá,míng chuāng dú lǎo zhuāng。
与人元淡淡,不是故相忘。yǔ rén yuán dàn dàn,bù shì gù xiāng wàng。

治圃

陆游

小圃漫经营,栽培抵力耕。xiǎo pǔ màn jīng yíng,zāi péi dǐ lì gēng。
土松宜雨点,根稚怯锄声。tǔ sōng yí yǔ diǎn,gēn zhì qiè chú shēng。
红果方当熟,清阴亦渐成。hóng guǒ fāng dāng shú,qīng yīn yì jiàn chéng。
每来常竟日,聊得畅幽情。měi lái cháng jìng rì,liáo dé chàng yōu qíng。

书悔

陆游

衣食须耕稼,无端浪出游。yī shí xū gēng jià,wú duān làng chū yóu。
客途南北雁,世事雨晴鸠。kè tú nán běi yàn,shì shì yǔ qíng jiū。
蓬转何时已,灰寒善自谋。péng zhuǎn hé shí yǐ,huī hán shàn zì móu。
江湖千万里,何处欠渔舟。jiāng hú qiān wàn lǐ,hé chù qiàn yú zhōu。

假山拟宛陵先生体

陆游

叠石作小山,埋瓮成小潭。dié shí zuò xiǎo shān,mái wèng chéng xiǎo tán。
旁为负薪径,中开钓鱼庵。páng wèi fù xīn jìng,zhōng kāi diào yú ān。
谷声应钟鼓,波影倒松楠。gǔ shēng yīng zhōng gǔ,bō yǐng dào sōng nán。
借问此何许,恐是庐山南。jiè wèn cǐ hé xǔ,kǒng shì lú shān nán。

孤学

陆游

孤学虽违俗,犹为一腐儒。gū xué suī wéi sú,yóu wèi yī fǔ rú。
家贫占力量,夜梦验工夫。jiā pín zhàn lì liàng,yè mèng yàn gōng fū。
正复安三径,宁忘奏六符。zhèng fù ān sān jìng,níng wàng zòu liù fú。
残年知有几,自怪尚区区。cán nián zhī yǒu jǐ,zì guài shàng qū qū。

自嘲

陆游

儒生穷事业,老去转荒唐。rú shēng qióng shì yè,lǎo qù zhuǎn huāng táng。
长日中分睡,残年有底忙。zhǎng rì zhōng fēn shuì,cán nián yǒu dǐ máng。
书常懒终卷,诗亦少成章。shū cháng lǎn zhōng juǎn,shī yì shǎo chéng zhāng。
忽弃蓬窗去,花前又一觞。hū qì péng chuāng qù,huā qián yòu yī shāng。

晨起偶得五字戏题稿后

陆游

推枕悠然起,吾诗忽欲成。tuī zhěn yōu rán qǐ,wú shī hū yù chéng。
虽云无义语,犹异不平鸣。suī yún wú yì yǔ,yóu yì bù píng míng。
有得忌轻出,微瑕须细评。yǒu dé jì qīng chū,wēi xiá xū xì píng。
平生五字句,垂老愧长城。píng shēng wǔ zì jù,chuí lǎo kuì zhǎng chéng。

野步

陆游

场圃农功毕,村邻醉叟多。chǎng pǔ nóng gōng bì,cūn lín zuì sǒu duō。
野风吹惨澹,海气起嵯峨。yě fēng chuī cǎn dàn,hǎi qì qǐ cuó é。
妇女窥篱看,儿童拾穗歌。fù nǚ kuī lí kàn,ér tóng shí suì gē。
身闲不自乐,如此暮年何。shēn xián bù zì lè,rú cǐ mù nián hé。

自喜

陆游

身闲仙不远,食足富何加。shēn xián xiān bù yuǎn,shí zú fù hé jiā。
庭卧长生犊,园开手种花。tíng wò zhǎng shēng dú,yuán kāi shǒu zhǒng huā。
狂歌声跌宕,醉草笔横斜。kuáng gē shēng diē dàng,zuì cǎo bǐ héng xié。
八十明年是,衰残岂复嗟。bā shí míng nián shì,shuāi cán qǐ fù jiē。

自诒二首

陆游

病中看周易,醉后读离骚。bìng zhōng kàn zhōu yì,zuì hòu dú lí sāo。
不解书驴券,安能问马曹。bù jiě shū lǘ quàn,ān néng wèn mǎ cáo。
身随游宦困,气为屏居豪。shēn suí yóu huàn kùn,qì wèi píng jū háo。
清旦南堂坐,稽山秋更高。qīng dàn nán táng zuò,jī shān qiū gèng gāo。

自诒二首

陆游

庄语畏如俳,端居要若斋。zhuāng yǔ wèi rú pái,duān jū yào ruò zhāi。
清虚集心腑,枯槁见形骸。qīng xū jí xīn fǔ,kū gǎo jiàn xíng hái。
自计愚无用,何伤老不谐。zì jì yú wú yòng,hé shāng lǎo bù xié。
人生须广大,勿作井中蛙。rén shēng xū guǎng dà,wù zuò jǐng zhōng wā。

偶出至近村

陆游

神爽无酣寝,身闲有剧棋。shén shuǎng wú hān qǐn,shēn xián yǒu jù qí。
说诗横楖栗,赊酒挈鸱夷。shuō shī héng zhì lì,shē jiǔ qiè chī yí。
寺古残香冷,溪深独木危。sì gǔ cán xiāng lěng,xī shēn dú mù wēi。
往来元信步,不是赴幽期。wǎng lái yuán xìn bù,bù shì fù yōu qī。

书宛陵集后

陆游

突过元和作,巍然独主盟。tū guò yuán hé zuò,wēi rán dú zhǔ méng。
诸家义皆堕,此老话方行。zhū jiā yì jiē duò,cǐ lǎo huà fāng xíng。
赵璧连城价,隋珠照乘明。zhào bì lián chéng jià,suí zhū zhào chéng míng。
粗能窥梗概,亦足慰平生。cū néng kuī gěng gài,yì zú wèi píng shēng。

乡居

陆游

客问乡居事,久居君自知。kè wèn xiāng jū shì,jiǔ jū jūn zì zhī。
度桥徵士悔,过社旅人悲。dù qiáo zhēng shì huǐ,guò shè lǚ rén bēi。
社散家分肉,农闲众筑陂。shè sàn jiā fēn ròu,nóng xián zhòng zhù bēi。
墙东新洗竹,我亦补藩篱。qiáng dōng xīn xǐ zhú,wǒ yì bǔ fān lí。