古诗词

放言

陆游

酒熟固可喜,酒尽亦陶然。jiǔ shú gù kě xǐ,jiǔ jǐn yì táo rán。
有客则剧谈,无客枕书眠。yǒu kè zé jù tán,wú kè zhěn shū mián。
饥啜羹不糁,闲玩琴无弦。jī chuài gēng bù sǎn,xián wán qín wú xián。
摘嗅砌下花,掬弄涧底泉。zhāi xiù qì xià huā,jū nòng jiàn dǐ quán。
啄木抱蠹蘖,搏黍鸣桑颠。zhuó mù bào dù niè,bó shǔ míng sāng diān。
欣然为一笑,世故何足捐。xīn rán wèi yī xiào,shì gù hé zú juān。
无人骂郑虔,亦无嘲孝先。wú rén mà zhèng qián,yì wú cháo xiào xiān。
回顾三角童,吾与汝忘年。huí gù sān jiǎo tóng,wú yǔ rǔ wàng nián。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春日二首

陆游

久抛朝帻懒重弹,华发萧然二寸冠。jiǔ pāo cháo zé lǎn zhòng dàn,huá fā xiāo rán èr cùn guān。
不恨凄凉侵晚境,犹能语笑向春盘。bù hèn qī liáng qīn wǎn jìng,yóu néng yǔ xiào xiàng chūn pán。
银杯酒色家家绿,箬笠烟波处处宽。yín bēi jiǔ sè jiā jiā lǜ,ruò lì yān bō chù chù kuān。
一片梅花无复在,却嫌新暖换馀寒。yī piàn méi huā wú fù zài,què xián xīn nuǎn huàn yú hán。

僧房假榻

陆游

过尽青山唤渡船,晚窗洗脚卧僧毡。guò jǐn qīng shān huàn dù chuán,wǎn chuāng xǐ jiǎo wò sēng zhān。
剩偿平日清游愿,更结来生熟睡缘。shèng cháng píng rì qīng yóu yuàn,gèng jié lái shēng shú shuì yuán。
吞啄渐稀如老鹤,鸣声已断似寒蝉。tūn zhuó jiàn xī rú lǎo hè,míng shēng yǐ duàn shì hán chán。
旁观莫苦嘲痴钝,此妙吾宗秘不传。páng guān mò kǔ cháo chī dùn,cǐ miào wú zōng mì bù chuán。

题徐子礼宗丞自觉斋

陆游

末俗纷纷只自谩,惟公肯向静中观。mò sú fēn fēn zhǐ zì mán,wéi gōng kěn xiàng jìng zhōng guān。
闲看此事从何得,正自它人着力难。xián kàn cǐ shì cóng hé dé,zhèng zì tā rén zhe lì nán。
茶熟松风生石鼎,香残云缕绕蒲团。chá shú sōng fēng shēng shí dǐng,xiāng cán yún lǚ rào pú tuán。
江湖多少痴禅衲,蹋破青鞋觅话端。jiāng hú duō shǎo chī chán nà,tà pò qīng xié mì huà duān。

有感

陆游

云崦重重不易寻,庖厨性命走山林。yún yān zhòng zhòng bù yì xún,páo chú xìng mìng zǒu shān lín。
但令有月同幽梦,更用何人识苦心。dàn lìng yǒu yuè tóng yōu mèng,gèng yòng hé rén shí kǔ xīn。
流辈渐稀知死近,鬓毛无色觉愁侵。liú bèi jiàn xī zhī sǐ jìn,bìn máo wú sè jué chóu qīn。
平生自许忘情者,颇怪灯前感慨深。píng shēng zì xǔ wàng qíng zhě,pǒ guài dēng qián gǎn kǎi shēn。

送芮国器司业二首

陆游

此心知我岂非天,双鬓皤然气浩然。cǐ xīn zhī wǒ qǐ fēi tiān,shuāng bìn pó rán qì hào rán。
曾见灰寒百僚底,真能山立万夫前。céng jiàn huī hán bǎi liáo dǐ,zhēn néng shān lì wàn fū qián。
洛城霜重听宫漏,霅水云深著钓船。luò chéng shuāng zhòng tīng gōng lòu,zhà shuǐ yún shēn zhù diào chuán。
拈起吾宗安乐法,人生何处不随缘。niān qǐ wú zōng ān lè fǎ,rén shēng hé chù bù suí yuán。

送芮国器司业二首

陆游

往岁淮边虏未归,诸生合疏论危机。wǎng suì huái biān lǔ wèi guī,zhū shēng hé shū lùn wēi jī。
人材衰靡方当虑,士气峥嵘未可非。rén cái shuāi mí fāng dāng lǜ,shì qì zhēng róng wèi kě fēi。
万事不如公论久,诸贤莫与众心违。wàn shì bù rú gōng lùn jiǔ,zhū xián mò yǔ zhòng xīn wéi。
还朝此段宜先及,岂独遗经赖发挥。hái cháo cǐ duàn yí xiān jí,qǐ dú yí jīng lài fā huī。

春阴

陆游

春风浩荡作春阴,弱燕归来不自禁。chūn fēng hào dàng zuò chūn yīn,ruò yàn guī lái bù zì jìn。
白塔昏昏才半露,青山淡淡欲平沉。bái tǎ hūn hūn cái bàn lù,qīng shān dàn dàn yù píng chén。
裘茸细雨初惊湿,屐齿新泥忽已深。qiú rōng xì yǔ chū jīng shī,jī chǐ xīn ní hū yǐ shēn。
直怕楼高生客恨,不因病起倦登临。zhí pà lóu gāo shēng kè hèn,bù yīn bìng qǐ juàn dēng lín。

晚泊

陆游

半世无归似转蓬,今年作梦到巴东。bàn shì wú guī shì zhuǎn péng,jīn nián zuò mèng dào bā dōng。
身游万死一生地,路入千峰百嶂中。shēn yóu wàn sǐ yī shēng dì,lù rù qiān fēng bǎi zhàng zhōng。
邻舫有时来乞火,丛祠无处不祈风。lín fǎng yǒu shí lái qǐ huǒ,cóng cí wú chù bù qí fēng。
晚潮又泊淮南岸,落日啼鸦戍堞空。wǎn cháo yòu pō huái nán àn,luò rì tí yā shù dié kōng。

吊李翰林墓

陆游

饮似长鲸快吸川,思如渴骥勇奔泉。yǐn shì zhǎng jīng kuài xī chuān,sī rú kě jì yǒng bēn quán。
客从县令初何有,醉忤将军亦偶然。kè cóng xiàn lìng chū hé yǒu,zuì wǔ jiāng jūn yì ǒu rán。
骏马名姬如昨日,断碑乔木不知年。jùn mǎ míng jī rú zuó rì,duàn bēi qiáo mù bù zhī nián。
浮生今古同归此,回首桓公亦故阡。fú shēng jīn gǔ tóng guī cǐ,huí shǒu huán gōng yì gù qiān。

雨中泊赵屯有感

陆游

归燕羁鸿共断魂,荻花枫叶泊孤村。guī yàn jī hóng gòng duàn hún,dí huā fēng yè pō gū cūn。
风吹暗浪重添缆,雨送新寒半掩门。fēng chuī àn làng zhòng tiān lǎn,yǔ sòng xīn hán bàn yǎn mén。
鱼市人烟横惨淡,龙祠箫鼓闹黄昏。yú shì rén yān héng cǎn dàn,lóng cí xiāo gǔ nào huáng hūn。
此身且健无馀恨,行路虽难莫更论。cǐ shēn qiě jiàn wú yú hèn,xíng lù suī nán mò gèng lùn。

黄州

陆游

局促常悲类楚囚,迁流还叹学齐优。jú cù cháng bēi lèi chǔ qiú,qiān liú hái tàn xué qí yōu。
江声不尽英雄恨,天意无私草木秋。jiāng shēng bù jǐn yīng xióng hèn,tiān yì wú sī cǎo mù qiū。
万里羁愁添白发,一帆寒日过黄州。wàn lǐ jī chóu tiān bái fā,yī fān hán rì guò huáng zhōu。
君看赤壁终陈迹,生子何须似仲谋。jūn kàn chì bì zhōng chén jì,shēng zi hé xū shì zhòng móu。

武昌感事

陆游

百万呼卢事已空,新寒拥褐一衰翁。bǎi wàn hū lú shì yǐ kōng,xīn hán yōng hè yī shuāi wēng。
但悲鬓色成枯草,不恨生涯似断蓬。dàn bēi bìn sè chéng kū cǎo,bù hèn shēng yá shì duàn péng。
烟雨凄迷云梦泽,山川萧瑟武昌宫。yān yǔ qī mí yún mèng zé,shān chuān xiāo sè wǔ chāng gōng。
西游处处堪流涕,抚枕悲歌兴未穷。xī yóu chù chù kān liú tì,fǔ zhěn bēi gē xīng wèi qióng。

哀郢二首

陆游

远接商周祚最长,北盟齐晋势争强。yuǎn jiē shāng zhōu zuò zuì zhǎng,běi méng qí jìn shì zhēng qiáng。
章华歌舞终萧瑟,云梦风烟旧莽苍。zhāng huá gē wǔ zhōng xiāo sè,yún mèng fēng yān jiù mǎng cāng。
草合故宫惟雁起,盗穿荒冢有狐藏。cǎo hé gù gōng wéi yàn qǐ,dào chuān huāng zhǒng yǒu hú cáng。
离骚未尽灵均恨,志士千秋泪满裳。lí sāo wèi jǐn líng jūn hèn,zhì shì qiān qiū lèi mǎn shang。

哀郢二首

陆游

荆州十月早梅春,徂岁真同下阪轮。jīng zhōu shí yuè zǎo méi chūn,cú suì zhēn tóng xià bǎn lún。
天地何心穷壮士,江湖从古著羁臣。tiān dì hé xīn qióng zhuàng shì,jiāng hú cóng gǔ zhù jī chén。
淋漓痛饮长亭暮,慷慨悲歌白发新。lín lí tòng yǐn zhǎng tíng mù,kāng kǎi bēi gē bái fā xīn。
欲吊章华无处问,废城霜露湿荆榛。yù diào zhāng huá wú chù wèn,fèi chéng shuāng lù shī jīng zhēn。

初寒

陆游

船尾寒风不满旗,江边丛祠常掩扉。chuán wěi hán fēng bù mǎn qí,jiāng biān cóng cí cháng yǎn fēi。
行人畏虎少晨起,舟子捕鱼多夜归。xíng rén wèi hǔ shǎo chén qǐ,zhōu zi bǔ yú duō yè guī。
茆叶翻翻带宿雨,苇花漠漠弄斜晖。máo yè fān fān dài sù yǔ,wěi huā mò mò nòng xié huī。
伤心到处闻砧杵,九月今年未授衣。shāng xīn dào chù wén zhēn chǔ,jiǔ yuè jīn nián wèi shòu yī。